Thâm Hải Dư Tẫn

Chương 106: Duncan quà tặng

Chương 106: Quà tặng của Duncan
Nước biển hư ảo tan biến nhanh chóng như cảnh mộng lúc bình minh, tinh thần Vana trở lại n·h·ụ·c thể. Nàng hít sâu một hơi rồi đột ngột mở mắt, nhận thấy mình vẫn đứng trong mật thất đá, hệt như động quật dưới đáy biển, một ngọn lửa bùng cháy trước mắt.
Nàng nhìn sang bên cạnh, thấy Giám chủ Valentinus cũng vừa mở mắt.
Ký ức về hội nghị linh năng còn rõ ràng trong đầu, Vana vô thức nhìn vào lòng bàn tay — đương nhiên, tay nàng trống không, mảnh da dê chỉ tồn tại ở nơi hội nghị kia không hề được nàng mang tới thế giới hiện thực.
"Chúng ta vừa mới phát thông cáo ra ngoài, báo cho thuyền trưởng các tàu viễn dương biết tin Nhân Ngẫu Linh Cữu mất khống chế."
Giám chủ Valentinus thở dài: "Giờ xem ra lại phải tuyên bố thông cáo mới."
Vana cử động cổ tay, nhìn chủ giáo đầy ẩn ý: "Vấn đề là thông cáo phải viết thế nào? Ngoại trừ dị thường 099 đổi tên, chúng ta chẳng biết gì cả."
Lão chủ giáo nhất thời im lặng, hiển nhiên ngài cũng cho rằng đó là một vấn đề nan giải.
Vana mang về tin tức từ Dị Tượng 004, nhưng tin tức đó chỉ có tên mới của dị thường 099, có lẽ nàng thực sự đã nghe từ chủ nhân lăng mộ nhiều tin tức tường tận hơn, thậm chí nghe được đặc tính mới của dị thường 099 sau khi đổi tên thành "Nhân Ngẫu", nhưng phần nội dung này hiển nhiên đã vĩnh viễn ở lại chủ mộ thất cùng với mảnh da dê bị xé nát.
"Hiện tại, chỉ có thể công bố tình huống dị thường 099 đổi tên từ Nhân Ngẫu Linh Cữu thành Nhân Ngẫu, đồng thời sửa đổi miêu tả về tất cả đặc tính của dị thường 099 thành 'Có khả năng tồn tại dị biến'."
Trầm mặc hồi lâu, Valentinus mới đột nhiên nói: "Đó là dị thường dưới số một trăm, cái tên thay đổi nhất định sẽ kéo theo một loạt phản ứng dây chuyền, uy năng, điều kiện phát động, điều kiện phong ấn, thậm chí đặc thù bên ngoài của nó đều rất có thể sẽ thay đổi, nếu dựa theo tin tức cũ mà đối đãi thì rất dễ xảy ra chuyện lớn."
Vana lặng lẽ gật đầu.
Số hiệu dị thường 099 không đổi, mức độ nguy hiểm tuyệt đối và quỷ dị của nó có lẽ không thay đổi quá nhiều, nhưng đối với nhân loại mà nói, nó đã từ một dị thường đã biết biến thành dị thường không biết – những kinh nghiệm tích lũy từ vô số sinh mạng trước kia đã tan thành mây khói, mà "Không biết" trở thành nguy hiểm lớn nhất của nó hiện tại.
Nếu nói sau khi phát thông cáo lần trước, đám thuyền trưởng trên Vô Ngân Hải còn có thể dựa theo tư liệu kinh nghiệm cũ mà nếm thử thu nhận phong ấn "Nhân Ngẫu Linh Cữu" khi gặp phải dị thường 099, vậy từ hôm nay trở đi, lựa chọn duy nhất của mọi người khi gặp phải "Nhân Ngẫu" chỉ còn lại là lập tức rời xa, và hy vọng đám người thủ vệ của tứ đại chính giáo có thể phong ấn lại nó.
Trong mật thất nhất thời yên tĩnh lại, Vana và Valentinus đều đang suy tư chuyện riêng, không khí này kéo dài không biết bao lâu, Vana mới đột nhiên phá vỡ trầm mặc: "Số hiệu của tất cả dị thường và dị tượng trên thế gian đều đến từ Dị Tượng 004, thật sao?"
"Đương nhiên." Valentinus gật đầu: "Sao ngươi lại đột nhiên hỏi điều này?"
"Ta đang suy nghĩ về t·hi t·hể vô danh trong lăng mộ kia, còn có người thủ mộ luôn luôn rất trầm mặc, bọn hắn rốt cuộc là ai."
Vana nói đầy ẩn ý: "Bọn hắn rõ ràng không phải nhân loại, thậm chí cũng không phải tồn tại của thế giới hiện thực, không phải Thần Minh, cũng không phải bóng ma Cổ Thần trong á không gian, một dị tượng có thể tương hỗ với ngoại giới, tại sao phải dùng phương pháp này giúp đỡ người đời? Chủ nhân lăng mộ đã xác định danh sách dị thường và dị tượng như thế nào?"
Valentinus nhìn mắt Vana, đợi đối phương nói xong hết tất cả vấn đề, ngài mới thở dài: "Đây là lần đầu tiên ngươi làm người lắng nghe tiến vào nội bộ mộ thất, phần lớn mọi người sau khi rời khỏi đó đều sẽ giống như ngươi, nảy sinh nhiều vấn đề, nhưng đáng tiếc là, đã nhiều năm trôi qua, chúng ta hiểu biết về dị thường và dị tượng càng ngày càng nhiều, nhưng lại không cách nào chạm đến bản chất của Dị Tượng 004, toà lăng mộ kia, trước giờ không hề giải thích tin tức liên quan tới chính mình."
"Ta nhớ ngài đã từng tiến vào toà lăng mộ kia." Vana quay đầu, tò mò nhìn lão chủ giáo: "Lúc đó ngài mang ra tin tức gì? Cũng là liên quan tới dị thường hoặc dị tượng sao?"
"Không phải."
Valentinus lắc đầu: "Mặc dù phần lớn tình huống, lăng mộ kia công bố ra ngoài đều là những sự tình liên quan tới dị thường hoặc dị tượng, nhưng kỳ thật chủ nhân lăng mộ cũng sẽ ngẫu nhiên truyền đạt một chút những thứ khác, có đôi khi thậm chí còn là những tin tức cổ quái, thậm chí vô dụng, lúc nhận được triệu tập của người thủ mộ, không ai có thể xác định chủ nhân lăng mộ muốn truyền đạt điều gì, thứ duy nhất có thể xác định chính là tình báo từ trong mộ nhất định là thật."
Vana vẫn tò mò nhìn lão chủ giáo: "Vậy tình báo ngài mang ra lúc đó là?"
Lão chủ giáo lộ ra chút xoắn xuýt: "Không hữu dụng lắm, chỉ một câu mà thôi."
Lão chủ giáo ý đồ né tránh rất rõ ràng, nhưng Vana là một người cố chấp, nàng sửng sốt không phát giác thái độ của lão nhân: "Vậy cụ thể là gì?"
Valentinus bất đắc dĩ nhìn vị thẩm phán quan "tử tâm nhãn" này, xòe tay: "Ngày 24 tháng 7, Prand thời tiết trong xanh, gió Đông Nam bốn đến cấp sáu."
Vana: "? ?"
"Ngươi đừng nhìn ta như vậy, có đôi khi sẽ là tin tức như vậy." Valentinus bưng kín trán: "dị thường cùng dị tượng không thể nắm bắt, loại không thể nắm bắt này sẽ thể hiện ở đủ loại phương diện, ta vừa vặn đuổi kịp loại tương đối đặc thù, nếu ngươi muốn cười, có thể xoay người sang chỗ khác không? Ta tuổi cũng đã lớn như vậy rồi."
"Thật xin lỗi." Vana gắng gượng kéo căng mặt, ngay sau đó vừa xoay lưng vừa nói: "Nhưng nói thật, ta ngược lại có chút hâm mộ, nghe được một câu dự báo thời tiết còn tốt hơn so với trải nghiệm ly kỳ quỷ dị như hôm nay – không có chuyện gì phát sinh mới là chuyện tốt, không phải sao?"
"Ai, ta liền tin lời ngươi nói đi."
Thượng thành khu, ở rìa, một tòa nhà tương đối cũ kỹ độc lập, Heidi đang mặt không biểu cảm nhìn người cha với vẻ mặt hơi bối rối: "Cho nên, hai ngày trước ngài tới nhà học sinh thăm hỏi các gia đình, ở giữa có mấy giờ đều đang cùng phụ huynh học sinh nói chuyện phiếm, tổng cộng chỉ dành ra 20 phút để nói về tình hình học sinh, lúc rời đi còn bỏ ra hơn 3000 Sora để mua một thanh chủy thủ cũ, và một mặt dây chuyền thủy tinh làm giả pha lê?!"
Morris ngồi sau bàn, trên mặt bàn bày một mặt dây chuyền t·ử Thủy Tinh (nhãn hiệu đã gỡ), sau lưng trên kệ thì bày đầy đủ loại vật sưu tập, hắn xoa xoa trán – vốn không hề có mồ hôi lạnh, vẻ mặt có chút xấu hổ: "Mặt dây chuyền không tốn tiền, là quà tặng kèm."
"Vậy ngài coi nó là quà sinh nhật cho ta có phải vấn đề lớn hơn không?!"
Heidi nhịn không được ôm trán: "Ngài dù là giả bộ đây là món quà tỉ mỉ chọn lựa cũng được."
Morris chăm chú nghĩ nghĩ, bất đắc dĩ xòe tay: "Trong cửa tiệm kia thật sự là tìm không thấy món đồ thật thứ hai, thật sự không có cái gì có thể chọn."
Heidi tức giận giằng co thêm vài giây, nàng rốt cục không thể nhịn được nữa, bản thân trước xì hơi: "Được rồi được rồi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên, ngài làm sao luôn luôn làm 'oan đại đầu' như vậy?"
"Lần này ta không chịu thiệt a! Chịu thiệt là vị Duncan tiên sinh kia." Morris lập tức nói: "Ta mua thanh chủy thủ kia còn rẻ hơn hai thành so với giá thị trường."
Heidi ban đầu đang lắc đầu thở dài, đột nhiên nghe thấy phụ thân nhắc tới cái tên, nàng lập tức sửng sốt một chút: "Chủ tiệm đồ cổ kia tên là Duncan?"
"A, đúng vậy, hắn gọi là Duncan · Strain." Morris thuận miệng nói: "Một mực có lời đồn nói hắn là một tên nát rượu + con bạc, nhưng thực tế tiếp xúc mới phát hiện thật sự là lời đồn h·ạ·i người, đó rõ ràng là một người hài hước khôi hài lại uyên bác, sao ngươi lại có biểu tình này? Cái tên này có vấn đề gì sao?"
Heidi há to miệng, do dự một chút rồi mới lên tiếng: "Ai, gần đây đang xử lý một vụ án rất khó giải quyết, vừa vặn có liên quan tới cái tên này, nghe được liền có chút thần kinh quá nhạy cảm."
"Đó là cái tên rất phổ biến, người trùng tên trùng họ rất nhiều." Morris gật đầu, nhưng ngay sau đó lại có chút để ý: "Là vụ án dạng gì?"
"Không phải chuyên môn của ngài, ngài cũng đừng hỏi, dù sao khẳng định không thể nào là cùng một người." Heidi khoát tay: "Một U Linh Thuyền Trưởng khiến người ta nghe tin đã sợ m·ấ·t m·ậ·t và một chủ tiệm đồ cổ ở hạ thành khu có thể là cùng một người sao?"
"Cái kia tất nhiên không thể nào." Morris nghe xong thở phào nhẹ nhõm, hắn biết nữ nhi của mình thường xuyên lấy thân phận cố vấn hỗ trợ tòa thị chính, thậm chí cả giáo hội xử lý một chút vụ án nguy hiểm, có đôi khi thậm chí còn liên quan tới siêu phàm giả, ở phương diện này tự nhiên sẽ khẩn trương một chút, nhưng bây giờ hắn đã bình tĩnh lại, cũng đem ánh mắt đặt lên mặt dây chuyền thủy tinh trên bàn: "Vậy mặt dây chuyền này ngươi còn muốn không?"
"Muốn! Đương nhiên muốn!" Heidi cầm lấy mặt dây chuyền trên bàn: "Thật vất vả ngài có thể nhớ tới mang cho ta một món quà, cho dù là quà tặng kèm đi nữa."
Morris nghĩ nghĩ, rất nghiêm túc đưa ra đề nghị: "Kỳ thật ngươi có thể giả bộ ta bỏ ra hơn ba ngàn Sora mua cho ngươi một cái mặt dây chuyền, còn thanh chủy thủ kia là quà tặng kèm."
Heidi vừa đeo mặt dây chuyền lên cổ vừa nhìn Morris một chút: "Ngài mà thật sự tiêu hơn ba ngàn Sora để bị lừa, ta trói cũng phải trói ngài tới phòng trị liệu của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận