Tám Số Không Xinh Đẹp Mẹ Kế, Gả Cái Xưởng Trưởng Nuôi Đứa Con Yêu

Tám Số Không Xinh Đẹp Mẹ Kế, Gả Cái Xưởng Trưởng Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 38: Đảo ngược pua (length: 7764)

Trước kia Tư Niệm cứ quấn lấy Phó Dương không thôi. Lúc đó nàng còn vui vẻ, nhưng bây giờ nàng lại sợ những chuyện này xảy ra. Dù sao Tư Niệm xinh đẹp, lại cùng Phó Dương từ nhỏ lớn lên bên nhau, tình cảm hai người dù không tốt cũng hơn Tư Tư. Nàng cũng lo lắng "con rể vàng" của mình bị cướp mất.
"Chẳng phải đến để bàn chuyện cưới xin với ba mẹ ruột sao? Cũng không thể chẳng làm gì rồi trực tiếp đi đăng ký kết hôn, đời con gái chỉ có một lần mà..." Đối mặt thái độ của mẹ nuôi, Tư Niệm không giận, mà chỉ cụp hàng mi dài, giọng nói nhỏ nhẹ xuống. Dáng vẻ này lại khiến Trương Thúy Mai trông như kẻ hung hăng. Tuy nói là ôm nhầm con, nhưng dù gì mình cũng đã nuôi mười tám năm, lẽ ra phải có tình cảm chứ. Nhưng bây giờ bà ấy ngay cả thời gian cho con gái làm đám cưới cũng không cho, mà lại chọn qua loa để con đi đăng ký kết hôn, thật sự là quá hà khắc! Người nhà họ Lâm vốn nghĩ con gái rơi vào nhà giàu thế này, cuộc sống sẽ tốt hơn, ai ngờ người này lại có thái độ như vậy với con. Tư Tư ở với họ, tuy vật chất không được tốt bằng nhưng chưa từng phải chịu thiệt thòi gì, ngay cả chuyện cưới xin cũng dự định làm lớn, linh đình! Nhìn lại con gái ruột mình phải chịu đãi ngộ như vậy, nghe giọng nói ấm ức của con, ba mẹ Lâm cảm thấy lòng đau như cắt. Vội vàng tiến lên che chở con gái nói: "Ông bà Tư, con gái tôi không hề nói dối, nó cùng cậu Chu đúng là đến thương lượng chuyện cưới xin, tuy chúng tôi rất cảm kích ơn dưỡng dục của ông bà, nhưng hôn nhân là chuyện cả đời, sao có thể để con bé chịu thiệt thòi được, chuyện năm đó là do người lớn chúng tôi sai, con trẻ thì vô tội."
"Không sao mà mẹ, mẹ nuôi cũng chỉ là quan tâm con thôi, con không trách bà ấy."
Trương Thúy Mai cũng không ngờ sự tình lại như vậy, nhất thời vô cùng ngạc nhiên. Mình đã trách oan cho con gái, con gái lại quay sang nói giúp mình. Trước đây tính tình con bé này rất ương ngạnh, đâu có dễ nói chuyện như vậy. Quả nhiên là trải qua cú sốc lớn như vậy nên đã trưởng thành rồi sao? Nghĩ đến đứa con mình nuôi mười tám năm bây giờ lại gọi người khác là mẹ, mà xưng mình là mẹ nuôi, Trương Thúy Mai thấy bực bội trong lòng. Gần đây, bà ta chỉ dồn hết tâm tư vào con gái ruột, nên bỏ quên mất con gái nuôi. Lúc này nghe mẹ đẻ của con gái nuôi nói một câu “con trẻ vô tội”, bà ta lập tức cảm thấy xấu hổ vô cùng. Rõ ràng là lỗi của họ, mà giờ lại để Tư Niệm một mình gánh chịu.
Tư phụ cũng nhìn thấy đứa con gái kiêu ngạo của mình rơi vào cảnh này, cũng cảm thấy không đành lòng. Tư Niệm tuy bị nuông chiều, nhưng từ nhỏ rất thông minh, cái gì nhìn qua cũng nhớ, học cái gì cũng giỏi, lại còn xinh đẹp, mỗi lần mang ra ngoài đều nở mày nở mặt, ai cũng khen con gái ông đẹp. Cũng chính nhờ gương mặt này, mà con gái mới được nhà họ Phó coi trọng. Nhưng bây giờ, lại phải gả cho một ông lão hai đời vợ. Vẫn là do chính ba mẹ ép buộc. Con bé không những không trách móc gì mà còn âm thầm chấp nhận. Vậy mà bọn họ lại còn nghĩ con bé có ý đồ gì khác. Thật sự là quá vô liêm sỉ!
Hai người đều cảm thấy xấu hổ không thôi. Nhìn mọi người đều tỏ vẻ áy náy với Tư Niệm, trong lòng Lâm Tư Tư hơi bối rối. Cô ta luôn cảm thấy Tư Niệm có chỗ nào đó không giống trước đây. Trước kia rõ ràng cô ta rất bồng bột, là một cô tiểu thư không chịu được ủy khuất. Chỉ cần mình kích một chút, là sẽ không kìm được cơn giận mà cãi nhau với người ta. Nhưng bây giờ lại tùy ý để ba mẹ dạy bảo, còn giả bộ vẻ ấm ức. Cô ta không chịu được cái bộ dạng này của họ, ba mẹ ruột thì thôi đi, ngay cả ba mẹ nuôi mình mười tám năm cũng quan tâm nhìn sang cô ta. Còn mình đến đây lâu như vậy, mà một câu cũng không nói với mình. Trong lòng Lâm Tư Tư bỗng trào lên một nỗi bất công.
“Vậy chị Tư Niệm, tại sao chị lại bán công việc cho em gái Phó ca ca vậy? Mọi người đều nói, chị làm vậy là để có cơ hội tiếp xúc với Phó ca ca, nên mới bán cho Phó Thiến Thiến, lấy lòng con bé để nó giúp chị làm mối..."
"Đương nhiên, em tin chị là trong sạch, chỉ là mọi người nói vậy, nên ba mẹ mới lo lắng." Lâm Tư Tư cúi đầu, ra vẻ vô tội.
Tư Niệm trong lòng cười nhạo, nhíu mày hờ hững nhìn. Tính cách của nguyên chủ kiêu ngạo, chưa từng thèm giải thích mấy chuyện này, huống chi Lâm Tư Tư lại cố tình lấy chuyện này ra nói. Nếu là nguyên chủ, chắc đã sớm nổi điên rồi. Đây cũng là lý do vì sao, rõ ràng ngay từ đầu người nhà họ Tư dự định giữ Tư Niệm ở lại, nhưng vì sao một tháng sau lại thay đổi ý định, không những muốn cô rời đi, mà còn nhẫn tâm bắt cô gả thay cho Lâm Tư Tư cho Chu Việt Thâm. Vì Lâm Tư Tư quá giỏi giở trò sau lưng, mà nguyên chủ thì khinh thường giải thích, cứ một mực cho rằng mọi người nghĩ thế nào thì cứ thế, thậm chí còn vì chuyện này mà đi chỉ trích Lâm Tư Tư, rồi Lâm Tư Tư lại giả bộ vô tội. Người nhà họ Tư đương nhiên cảm thấy cô ta quá đáng. Ta nuôi ngươi mười tám năm, ngươi không biết ơn thì thôi đi, lại còn quay ra ức hiếp con gái ruột của ta, nhà họ Tư sao có thể cho phép được! Còn bây giờ Tư Niệm đương nhiên sẽ không ngốc nghếch mà lao vào tranh cãi với cô ta, như vậy ngược lại lộ vẻ chột dạ, người khác lại cho là mình đang bắt nạt cô ta. Chẳng phải là giả vờ đáng thương thôi sao, ai mà không biết. Tư Niệm là người xem "Chân Hoàn Truyện" năm lần rồi đấy, chiêu trò gì mà chưa thấy qua.
“Người ngoài nói sao không quan trọng, con tin rằng ba mẹ là người ngay thẳng, lòng dạ quang minh chính đại, sẽ không tin mấy lời ô uế đó, mọi người chỉ là đang quan tâm con thôi. Nhưng vì em đã nhắc đến vấn đề này, con cảm thấy con cũng nên giải thích rõ, không thể cứ mập mờ để mọi người hiểu lầm được.”
"Ba mẹ, ba mẹ nhớ chuyện trước kia vì hôn sự nhà họ Phó mà con phải tạm nghỉ học không?"
Chiêu đảo ngược "pua" đỉnh cấp, mình "pua" mình, làm đối phương cho rằng lỗi là của họ, không chỉ cảm động mà còn thấy cô nàng hiểu chuyện. Quả nhiên, vừa nói ra câu này, ba Tư, mẹ Tư đang có chút áy náy lập tức lộ vẻ hổ thẹn. Hóa ra trong mắt con gái nuôi, bọn họ là người cao thượng như vậy. Nhưng bọn họ lại khiến con bé thất vọng. Hai người mặt đầy vẻ thua thiệt: "Đương nhiên là nhớ rồi." Lúc đầu thành tích của con gái rất tốt, nhưng vì con trai nhà họ Phó lớn tuổi, muốn cưới gấp nên đành phải cho con gái tạm nghỉ học. Còn việc sau này có được đi học tiếp hay không thì hai người không hề quan tâm. Lúc đó trong lòng chỉ nghĩ làm sao để gả vào nhà họ Phó để ổn định thân phận. Ai ngờ lại xảy ra chuyện như thế. Lần này thì tốt rồi, không những không cưới được nhà họ Phó, mà việc học cũng bỏ dở. Nếu Tư Niệm không nhắc đến, có lẽ hai người họ cũng quên mất rồi. Lúc này vẻ mặt càng thêm xấu hổ.
“Con bán công việc, chính là vì chuyện này, con nghĩ rằng bây giờ tuổi con còn nhỏ, đã không cần phải đối phó với nhà họ Phó nữa thì càng không nên từ bỏ việc học. Con dự định dùng số tiền đó để đi học đại học, ba mẹ sẽ không phản đối chứ?”
"Đương, đương nhiên là không rồi." Nhà ai mà không muốn con mình thi đậu đại học, học hành giỏi giang để có tương lai tốt đẹp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận