Tám Số Không Xinh Đẹp Mẹ Kế, Gả Cái Xưởng Trưởng Nuôi Đứa Con Yêu

Tám Số Không Xinh Đẹp Mẹ Kế, Gả Cái Xưởng Trưởng Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 222: Quá độ chương (length: 4553)

Trong phòng đốt củi lửa, dù sao so với nhà Tư Niệm có lò sưởi hiệu quả tốt thì kém hơn, nhưng cũng coi như ấm áp.
Đóng cửa lại, ngăn gió, thoải mái vô cùng.
Đèn nhà Lâm không sáng lắm, ánh sáng mờ nhạt.
Chiếu vào mắt người có chút khó chịu.
Mấy ngày Tết này nhà nào cũng bằng lòng dùng điện, thêm vào mùa đông, trời năm sáu giờ đã bắt đầu tối, không ở trong phòng thì căn bản không nhìn thấy gì, chỉ có thể thắp nến.
Mọi người đều chưa vội ăn cơm, mà là cúng bái tổ tiên.
Đây là tập tục lâu đời trong thôn.
Ngày lễ ngày Tết, đều phải cúng bái tổ tiên trước.
Còn phải quỳ xuống thắp hương cầu tổ tiên phù hộ.
Làm xong hết mọi việc, mọi người mới lên bàn ăn cơm.
Thật ra thì mẹ Lâm không nấu cơm nhiều lắm, ba Lâm làm nhiều hơn.
Hôm nay cũng vui vẻ, khó có dịp làm một bàn thức ăn, Tư Niệm cởi găng tay, đổi đôi dép lê mẹ Lâm cho nàng, đi đến bên cạnh Chu Việt Thâm ngồi xuống.
Mẹ Lâm lập tức múc cho hai người mỗi người một chén canh, đặt trước mặt hai người: "Tiểu Chu, Niệm Niệm, hai con nếm thử xem tài nấu ăn của mẹ có khá hơn chút nào không?"
Tư Niệm uống một ngụm canh, nói: "Có ạ."
Chu Việt Thâm sau đó cũng gật đầu.
Mẹ Lâm lập tức cười không ngậm được miệng, bảo hai người tranh thủ ăn thử món khác, hai người đều phối hợp, món nào cũng nếm thử.
Mẹ Lâm không có năng khiếu nấu ăn, bình thường chỉ cần ăn được là được, thật ra thì bà cũng không thích xuống bếp, lâu lâu mới nấu, cho nên hương vị không thể nói là quá tệ, chỉ có thể nói là ăn được, nhưng không ngon.
Mẹ Lâm nhìn hai người nếm thử, hỏi: "Ngon không?"
Tư Niệm kiên quyết gật đầu: "Không tệ ạ."
Chu Việt Thâm mặt không cảm xúc: "Ngon ạ."
Mẹ Lâm vui vẻ vô cùng, ăn thử mấy miếng, xì một tiếng khinh bỉ, "Vẫn vậy thôi, chả có vị gì, hai con chỉ giỏi an ủi mẹ."
Tư Niệm nháy mắt.
Thật ra thì nàng cũng không hiểu, tại sao mẹ Lâm bỏ thứ gì vào cũng vậy, mà vẫn không có vị gì.
Ba Lâm cười nịnh nọt, gắp cọng khoai tây cho vào miệng: "Tôi thấy ăn ngon mà, hợp khẩu vị của tôi đó chứ, với lại, bà cũng có hay vào bếp đâu."
Ông gắp thịt cho mấy đứa bé: "Nè, tiểu Đông tiểu Hàn, ăn nhiều thịt vào, cho khỏe người."
"Chỉ được cái ba hoa." Mẹ Lâm vẫn nhớ chuyện chồng mình lén sau lưng chê mình nấu cơm dở, liếc ông một cái, "Để Dao Dao cho tôi đi, người toàn mùi rượu, làm cháu ngoan của chúng ta khó chịu."
Nói xong, bà trở mặt nhanh như lật sách, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của Dao Dao, hiền từ chìa hai tay: "Lại đây Dao Dao, bà bế nào."
Tư Niệm nói: "Mẹ, Dao Dao biết tự ăn cơm rồi, mẹ không cần để ý đâu, mọi người ăn đi không đồ ăn lại nguội đấy."
Mẹ Lâm cười đáp, tìm chỗ ngồi xuống.
Nhìn hai anh em một cao một thấp ngồi sát bên cạnh Tư Niệm, sao nhìn cũng thấy đáng yêu.
Rồi lại nhìn hai thằng con trai nhỏ cách mình xa vạn dặm, mặt bà tối sầm.
Đau lòng, hoàn toàn đau lòng!
Không có TV, không có chương trình cuối năm, càng không có tiết mục gì, ăn Tết cũng chỉ đơn giản là mọi người quây quần ăn một bữa cơm, phát lì xì.
Mẹ Lâm phát lì xì cho cả nhà.
Lâm Vũ vừa cầm bao lì xì của chị và anh rể vừa nhìn ngó.
Một mặt ngưỡng mộ.
Thật tốt, bọn họ có thể nhận nhiều tiền lì xì như vậy.
Hắn quay đầu nhìn nhị ca nhà mình, thấy anh ta đang quay lưng làm gì đó, tò mò tiến tới, thấy anh ta đang gói lì xì, lập tức mừng rỡ, "Nhị ca, anh cũng lì xì cho em hả?"
Lâm Phong không quay đầu lại, "Không phải."
Hắn ngẩng mặt lên, nhìn Chu Trạch Đông và Chu Trạch Hàn nói: "Là gói cho tụi nó."
"Hả? Sao lại vậy?" Lâm Vũ ngơ ngác: "Bọn em cũng muốn được lì xì mà?" Hắn mới có chín tuổi thôi đó!
"Bọn anh là cậu nhỏ của chúng nó, tụi nó phải tặng quà cho bọn anh."
Nghe thấy quà tặng, Lâm Vũ tức giận: "Nó tặng em một cuốn bài tập hè!"
Vốn dĩ bài tập của mình sắp xong hết rồi, giờ thì hay rồi, vui vẻ xách thêm một quyển bài tập hè mới, mà mình còn phải lì xì cho nó.
Đau khổ, thật là đau khổ!
Lâm Phong: "... ..."
Hắn thở dài, lời nói chân thành: "Bọn anh là người lớn, không thể so đo với chúng nó."
Còn nhỏ hơn Chu Trạch Đông một tuổi, Lâm Vũ: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận