Tám Số Không Xinh Đẹp Mẹ Kế, Gả Cái Xưởng Trưởng Nuôi Đứa Con Yêu

Tám Số Không Xinh Đẹp Mẹ Kế, Gả Cái Xưởng Trưởng Nuôi Đứa Con Yêu - Chương 338: Lâm Tư Tư ra ngục (length: 6016)

Lưu lượng lớn, nhu cầu tự nhiên sẽ nhiều.
Chu Việt Thâm không cần khuếch trương, cũng sẽ có người giành mối làm ăn.
Chuyện gì mà không kiếm ra tiền.
Bất quá những việc này cũng không phải muốn làm là làm được ngay, Chu Việt Thâm cũng tốn kha khá thời gian.
Hiện tại vẫn chưa xây dựng thêm hoàn thành.
Về sau còn cần đầu tư lớn.
Tư Niệm ban đầu muốn xoa bóp cho nam nhân, ai ngờ cơ bắp lão nam nhân cứng như đá, ấn một lát mà các ngón tay đã nhức ê ẩm.
Nàng chu môi, vừa định từ bỏ thì bị nam nhân kéo vào lòng.
Tư Niệm đối diện ánh mắt hắn, nhìn hắn muốn hôn xuống, hô hấp cứng lại: "Ngươi không mệt sao?"
Đều là nam nhân ba mươi tuổi, mỗi ngày đi sớm về tối làm việc, sao mỗi đêm còn có thể nghĩ đến chuyện này?
Từ khi đi Tây Bắc trở về, đã không có mấy ngày trống.
Tư Niệm đều lo cho mình sắp bị suy thận.
Nàng chưa đến hai mươi tuổi mà đã bắt đầu suy thận, cứ thế này không được.
Chu Việt Thâm ôm chặt Tư Niệm, vén một bên mái tóc đen nhánh của nàng ra sau tai, cúi đầu hôn nàng, giọng trầm thấp vang lên bên tai Tư Niệm: "Không phải nói thưởng cho sao?"
"Ta làm không nổi, ai bảo thịt ngươi giống đá vậy." Tư Niệm đưa tay ngăn mặt hắn, ngứa đến rụt đầu lại.
Tư Niệm: "... ..." Lão nam nhân không biết xấu hổ sao?
Ngày xưa chỉ cần chạm thử thôi đã đỏ mặt hết cả người rồi đâu cả rồi?
Tối nay, Tư Niệm đã hiểu ra.
Không thể nuông chiều nam nhân.
Một khi quen rồi là được đà tiến tới.
Trước đây hắn là một người giữ mình trong sạch, một nam nhân cấm dục biết bao.
Nhưng mà ngày thứ hai còn phải đi học, không thể không giả vờ như không có gì xảy ra.
Nhưng là không đạp xe đạp nổi nữa rồi.
Chu Việt Thâm có vẻ cũng hơi chột dạ, ngày thứ hai đợi lái xe đưa nàng đến trường rồi mới đi.
Tư Niệm không để ý đến hắn.
Đầu tháng sáu, một tin tốt, một tin xấu.
Tin tốt là hai đứa nhỏ sắp đón sinh nhật đầu tiên.
Tin xấu là Lâm Tư Tư sắp ra tù.
Tư Niệm nghe Phó Thiên Thiên nói Lâm Tư Tư cũng muốn tham gia thi đại học.
Lúc đầu ba mẹ nàng đều chuẩn bị để anh của nàng cùng Lâm Tư Tư ly hôn, nhưng Tư mẫu đã chặn bọn họ trước mặt mọi người, cầu xin bọn họ đừng nói chuyện này với Lâm Tư Tư, nói là chờ Lâm Tư Tư thi đại học xong, Tư gia sẽ đồng ý ly hôn.
Lúc đầu Phó phụ Phó mẫu không vui, nhưng bị những người đi ngang nghe được hết cả rồi, nếu bây giờ bọn họ ly hôn thì Tư gia đúng là “ném đá xuống giếng”, nếu Lâm Tư Tư vì chuyện này mà thi không tốt, Phó gia thành tội nhân mất.
Phó phụ Phó mẫu vốn quá nặng về cảm giác đạo đức, đành bất đắc dĩ đồng ý chuyện này.
Mặc dù bọn họ không thích Lâm Tư Tư, nhưng nếu vừa ra tù đã ly hôn, chuyện này đả kích cô ta quá lớn.
Nếu thực sự vì chuyện ly hôn mà khiến Lâm Tư Tư thi đại học không tốt, hai người lớn trong lòng cũng sẽ không thoải mái.
Bọn họ không muốn thiếu Tư gia cái gì.
Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn.
Còn về Phó Dương, sau khi trở về thì gần như cắm đầu vào huấn luyện, nghe nói lần đi Tây Bắc lần này, đả kích anh ta rất lớn.
Tuy anh ta rất ưu tú trong quân đội, nhưng xét cho cùng cũng là nhờ bố mình là thủ trưởng nên không ai dám đắc tội, thậm chí có nhiệm vụ nguy hiểm nào thì cũng sẽ ưu tiên bảo hộ.
Vậy mà đi Tây Bắc một chuyến, suýt mất mạng.
Phó Dương dường như cũng hiểu rõ mình từng sống trong môi trường sung sướng, an nhàn thế nào.
Hiện tại anh ta đang cố gắng thoát ra khỏi vùng an toàn.
Còn về Lâm Tư Tư, cô vợ chưa kịp ấm chỗ thì đã bị anh ta quên béng.
Tư Niệm cũng biết chắc chắn Lâm Tư Tư sẽ ra tù, nhưng không ngờ nhanh như vậy.
Trong sách cũng vậy, Lâm Tư Tư sau khi lấy Phó Dương thì rất cố gắng học tập, tham gia thi đại học.
Thành công thi đỗ trường tốt nhất.
Được tất cả mọi người trong quân đội đại viện công nhận.
Sinh viên thời đó, tự bản thân nó đã rất nổi tiếng rồi.
Thêm việc cô ta lại gả cho Phó Dương, có thể nói là đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.
Về sau tiền đồ càng thuận buồm xuôi gió, như cá gặp nước.
Bất quá lần này xảy ra nhiều chuyện như vậy, Lâm Tư Tư ngược lại không có cơ hội đặt nền tảng vững chắc.
Còn mất hết cả thể diện.
Nàng còn nghe nói Tư phụ Tư mẫu đang đòi ly hôn.
Trong nhà đều loạn hết cả lên, cho nên cũng không có thời gian đến làm phiền nàng, Tư Niệm ngược lại mừng rỡ.
Bất quá xem ra Lâm Tư Tư cũng không đến nỗi quá ngốc, biết rằng phương pháp duy nhất cứu vãn tiền đồ hiện giờ của mình chính là thi đỗ đại học.
Cũng không biết sau này cô ta lại sẽ làm cái trò “yêu thiêu thân” gì nữa đây.
Ngày ra tù, chỉ có Trương Thúy Mai đi đón cô ta.
Lâm Tư Tư dù từ miệng Trương Thúy Mai đã biết phụ thân vì Tư Niệm mà giờ không còn quan tâm đến đứa con gái này nữa.
Nhưng vẫn có chút khó tin, mình ra tù mà ông ta cũng không tới đón.
Trong lòng oán hận Tư Niệm càng nhiều hơn mấy phần, ngoài miệng cô ta thì nói không thèm qua lại với Tư gia, nhưng sau lưng lại ly gián tình cha con của họ.
Lúc đầu Lâm Tư Tư cho rằng, Tư phụ chỉ là có chút áy náy với Tư Niệm thôi. Cô ta cảm thấy dù có áy náy thế nào đi chăng nữa thì mình mới là con gái ruột của ông ấy, chắc chắn ông ấy sẽ không đứng về phía Tư Niệm.
Không ngờ, mới có một năm chưa tới thời gian cô ta ở tù, phụ thân đã quên sạch đứa con gái ruột thịt này rồi.
Cô ta đường đường là con ruột của ông ta cơ mà!
Lâm Tư Tư đổ hết tất cả mọi tội lỗi lên đầu Tư Niệm.
Nghĩ đến chuyện Tư Niệm nói muốn tham gia thi đại học, Lâm Tư Tư vội vàng hỏi Trương Thúy Mai về chuyện này.
Trương Thúy Mai cười lạnh nói: "Con yên tâm, mẹ đã nói chuyện với giáo viên của chúng nó rồi, sẽ không nhận nó! Trường học không muốn nó, thì nó không có tư cách thi đại học đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận