Nữ Hiệp Chậm Đã

Chương 923: Quấy Động

"A..."
Vẻ mặt lạnh lùng của Dạ Kinh Đường đột nhiên thay đổi, âm thầm hít một hơi khí lạnh, vội dời tay đi:
"Đau..."
Đông Phương Ly Nhân thản nhiên vặn eo sau lưng, ánh mắt dò xét trên dưới:
"Ngươi mới ra ngoài vài ngày, lá gan cũng thật lớn, thật sự cho rằng ta không nỡ trị ngươi sao? Biết sai chưa?"
"Ta sai rồi, xung quanh có rất nhiều người, Mạnh đại nhân ở ngay sau lưng..."
"Hừ."
Đông Phương Ly Nhân quay đầu lại nhìn, thấy hai tay áo của Mạnh Giảo che lại ngắm phong cảnh, mới chuyển ánh mắt trở về, buông tay hừ nhẹ nói:
"Đi ra bên ngoài để lại chút mặt mũi cho ngươi, lát nữa trở về phòng rồi xử ngươi sau."
Dạ Kinh Đường xoa xoa thắt lưng, cảm thấy Ngây Ngốc này quả thật không phải thân thích với Thái Hậu Nương Nương, tính cách trái lại quá xấu, lập tức không thử làm lang quân bá đạo nữa, nghe mấy chuyện phiếm phía trước.
Đoạn Long Đài là sản nghiệp riêng của Hồng Linh Sơn Trang, sau khi dọc theo vách đá leo lên Đoạn Long Đài, tầm nhìn trước mắt lập tức rộng rãi, xuất hiện một vùng đất rộng vài dặm, bên ngoài là phòng ở dành cho môn đồ và du khách cư trú, thoạt nhìn giống như cái chợ, mà khu vực trung tâm là một thôn trang lớn, trước cửa là cánh cổng bằng đá trắng.
Lúc này cổng đền và bên ngoài đại môn Sơn Trang đều treo đèn lồng đỏ, dưới tuyết nhìn vô cùng rực rỡ.
Người giang hồ lui tới nơi này góp vui, ít nhất cũng mấy ngàn, nhưng phần lớn không vào được sơn trang mà chỉ dạo chơi trên chợ. Cũng có những hiệp khách giang hồ hoặc hiệp nữ nổi danh chạy đến bên vách núi luận bàn, khung cảnh rất náo nhiệt.
Chiết Vân Ly nói linh tinh vài câu, đợi lúc tới Đoạn Long Đài mới bước chậm lại trước mặt Dạ Kinh Đường, dò hỏi:
"Kinh Đường ca ca, chúng ta làm sao vào được?"
Dạ Kinh Đường không biết chi tiết về Hồng Linh Sơn Trang, cũng không muốn vụng trộm lẻn vào làm loạn hôn lễ của kẻ xấu, bèn dùng ngân phiếu đổi lấy thỏi bạc trên chợ nhỏ, đóng gói lại xách theo đăng môn báo danh hào Thanh Liên Bang.
Loại bang phái gà rừng như Thanh Liên Bang khẳng định Hồng Linh Sơn Trang chưa từng nghe qua, nhưng Tam Tuyệt Tiên Ông lại có chút danh khí trên giang hồ, lễ thượng phẩm của cha Dạ Kinh Đường cũng không keo kiệt, Sở gia tự nhiên vẫn nhiệt tình tiếp đãi mời bốn người vào sơn trang ngồi xuống, quản sự tiếp đãi còn tâng bốc Tam Tuyệt Tiên Ông vài câu, nhân tình thế thái có chút lão luyện.
Có điều Tam Tuyệt Tiên Ông tới có thể ngồi lên thượng sảnh, đồ đệ dĩ nhiên không có đãi ngộ này. Ở hội trường nhỏ ngoài chính đường ăn uống, mọi người ngồi xung quanh cũng đều là giang hồ du hiệp hoặc là người của tiểu môn phái, nhân số rất nhiều, giờ lành chưa đến đều đang ngồi trên bàn trà chờ đợi.
Bốn người Dạ Kinh Đường tới vừa vặn đủ một cái bàn, vị trí gần góc, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy đèn đuốc sáng trưng trong chính đường có không ít người hầu ra vào.
Đây là lần đầu tiên Đông Phương Ly Nhân dự tiệc trong giang hồ, cảm giác vô cùng mới lạ, cầm lấy ấm trà rót cho Dạ Kinh Đường một chén, thấp giọng mở miệng:
"Đăng môn chúc mừng, còn mang theo đao binh, không phạm kiêng kỵ?"
Từ nhỏ Chiết Vân Ly đã đi theo sư nương dự tiệc khắp nơi lại rất tự nhiên cắn hạt dưa nói:
"Đi lại giang hồ đều là đao không rời thân, để đối phương tháo binh khí mới cho vào cửa thì không phải phép, cho nên bất luận hôn sự hay tang sự hay không đều có thể mang binh khí. Tuy nhiên những chỗ khác đều mang đao kiếm, bỏ xuống dưới bàn thì không thấy được, trên Nhai Châu tất cả đều là đại thương, ngồi trên bàn bên cạnh đều có cây cán dài, thoạt nhìn có chút cổ quái."
Dạ Kinh Đường nhận lấy chén trà từ tay Ngây Ngốc, mỉm cười nói:
"Thương chỉ kém ở chỗ này, ngoại trừ đánh nhau lợi hại, hành tẩu giang hồ tất cả đều là khuyết điểm, căn bản tiêu sái không nổi."
Chiết Vân Ly nhìn thấy nữ vương gia châm trà cho Dạ Kinh Đường, cô lại cắn hạt dưa, lập tức cảm thấy mình không hiểu chuyện, suy nghĩ một chút rồi nắm hạt dưa lên đặt trong tay Dạ Kinh Đường:
"Kinh Đường ca ca, ăn hạt dưa đi. Có cần muội bóc hạt dưa cho huynh không?"
Dạ Kinh Đường xoay trái xoay phải, có chút thụ sủng nhược kinh, nhận lấy hạt dưa, mỉm cười nói:
"Ta tự bóc là được."
Đông Phương Ly Nhân vừa mới nâng chung trà lên chuẩn bị nhấp một ngụm, dư quang thấy cảnh này, ánh mắt không khỏi có chút cổ quái.
Làm nữ nhân, dù nàng có phản ứng đần độn cũng cảm giác được Tiểu Vân Ly tựa hồ có ý tranh giành tình nhân.
Trong lòng Đông Phương Ly Nhân chỉ sợ tỷ tỷ, không đến mức phân cao thấp với một tiểu nha đầu, nhưng nàng biết Ngưng Nhi là người bên cạnh Dạ Kinh Đường, tiểu nha đầu này là đồ đệ của Ngưng Nhi, sư đồ cùng hầu phu sợ là có chút không thích hợp a...
Bạn cần đăng nhập để bình luận