Nữ Hiệp Chậm Đã

Chương 1038: Vậy Ta Cởi Hay Không?

Bên Phù Dung Trì.
Phạm Thanh Hòa mặc váy mùa đông màu đỏ vàng, khoanh tay nằm nghiêng trên cây liễu, nhìn chiếc thuyền hoa đầy những tài tử giai nhân, đáy mắt hơi không thú vị, có lẽ vì cảm thấy những thấy văn nhân tài năng hăng hái này cho dù là tướng mạo hay khí chất cách nói chuyện đều không thể so sánh với Dạ Kinh Đường.
Sau một thời gian dài chờ đợi bên bờ hồ, Chim Chim chịu trách nhiệm canh gác, bay trở lại từ bầu trời đêm, rơi trên vai kêu "Chít chít chít..."
thúc giục.
Phạm Thanh Hòa thầm nghĩ không ổn, lúc này xoay người đi theo Chim Chim, hỏi:
"Dạ Kinh Đường xảy ra chuyện?"
"Chít chít..."
Chim Chim bay ở phía trước, lẩm bẩm vài câu, đáng tiếc không hiểu ý.
Phạm Thanh Hòa không dám bất cẩn, băng qua Phù Dung Trì, dọc theo bờ hồ, chẳng mấy chốc đã đến Phù Dung Viên ở phía đông.
Phù Dung Viên là nơi chủ nhà đặt chân, đám người Trần Hạ Chi và những người khác được sắp xếp nghỉ ngơi tại đây, Dạ Kinh Đường bởi vì địa vị cao siêu, được đặc biệt sắp xếp nơi có phong cảnh tốt nhất ở hòn đảo giữa hồ.
Hòn đảo nhỏ ở giữa hồ được nối với bờ bằng một cây cầu đá, xung quanh là hoa cỏ, ở giữa là một đình lầu nhìn ra toàn cảnh núi sông, lúc này có tám Hắc Nha bộ khoái đứng canh gác tuần tra trên cầu.
Phạm Thanh Hòa bước nhanh qua cầu đá đi vào trong gác xép, thấy phòng khách tầng một rộng lớn không có người, lập tức theo cầu thang đi lên tầng hai.
Tầng hai là thư phòng và phòng ngủ hướng ra hồ, ngăn cách bằng rèm châu, cửa sổ còn bày một bình phong vẽ mỹ nhân, bởi vì thắp đèn, thoạt nhìn còn rất có tình thú...
Phạm Thanh Hòa vừa mới lên cầu thang, nhìn thấy cảnh này bước chân lập tức dừng lại, đáy mắt thoáng hiện lên một tia hồ nghi "Không phải là hắn lừa ta trở về, sau đó ở chỗ này..."
Phạm Thanh Hòa sinh ra ba phần khẩn trương, ánh mắt quan sát trái phải, lo lắng Dạ Kinh Đường bỗng nhiên xuất hiện, lại đè nàng xuống giường, nhưng vừa nhìn lại phát hiện bên trong giường giá sau rèm châu có bóng người ngồi xếp bằng.
"Dạ Kinh Đường?"
Phạm Thanh Hòa bước nhanh tới trước mặt vén rèm châu ra, có thể thấy được Dạ Kinh Đường đã cởi bỏ áo mãng bào màu đen, chỉ mặc hắc y ngồi xếp bằng trên giường, tay bấm đạo môn ngọ quyết, sắc mặt hơi phiếm hồng, trán còn bốc lên sương trắng nhàn nhạt.
"Chít chít chít chít..."
Chim Chim vô cùng quan tâm đến Dạ Kinh Đường, dùng cánh vỗ đùi Phạm Thanh Hòa thúc giục, đoán chừng ý là nhanh chóng hỗ trợ, Đường Đường sắp chín...
Phạm Thanh Hòa thấy có gì đó không ổn, không còn suy nghĩ lung tung nữa, nàng tiến lên muốn bắt mạch cho Dạ Kinh Đường, chưa từng nghĩ vừa mới có động tác thì Dạ Kinh Đường lập tức thu tay trái lại.
"Coi chừng."
Dạ Kinh Đường mở mi mắt ra, ý bảo dấu vết màu đỏ của đầu ngón tay:
"Độc này rất mạnh, coi chừng dính vào. Ngươi xem đây là vật gì."
Phạm Thanh Hòa thấy vậy cẩn thận một chút, đặt khăn tay vào lòng bàn tay, nâng tay Dạ Kinh Đường cẩn thận quan sát, còn lấy tay quạt gió, hơi ngửi ngửi, nhíu mày nói:
"Là Thương Sơn Hạc Đỉnh Hồng, kỳ độc Bắc Lương Thương Long Động, không tính là quá bá đạo, nhưng rất hiếm thấy, giải nó tương đối phiền toái..."
Dạ Kinh Đường thấy chỉ là độc dược, âm thầm thở phào nhẹ nhõm:
"Ta đã luyện Dục Hỏa Đồ, chỉ cần không chết tại chỗ sẽ không sao, chậm rãi tiêu độc là được."
Phạm Thanh Hòa tự nhiên biết không có gì đáng ngại, nhưng dựa vào Dục Hỏa Đồ giải độc rất thương tinh khí thần, lần trước yêu nữ trúng độc cũng phải nằm vài ngày.
Gần đây Dạ Kinh Đường bận rộn công vụ, còn phải đối phó với sát thủ Bắc Lương uy hiếp, sao có thể chịu đựng được dày vò như vậy?
Vì thế Phạm Thanh Hòa lấy một hộp thuốc nhỏ từ trong bọc đồ của mình và tìm kiếm các loại thuốc đã chuẩn bị trước, cũng như ngân châm và các thiết bị y tế khác bên trong.
Dạ Kinh Đường thấy vậy tự nhiên cũng không nói gì, cởi thắt lưng ra, lộ ra lồng ngực rộng lớn.
Phạm Thanh Hòa đang lấy đồ, phát hiện nam nhân bên cạnh bắt đầu cởi áo cởi đai, trong lòng hoảng hốt:
"Ngươi làm cái gì vậy? Ngươi trúng độc..."
Động tác Dạ Kinh Đường hơi dừng lại:
"Không phải châm cứu sao? Không cởi xiêm y?"
Phạm Thanh Hòa ngẫm lại cũng đúng, chớp chớp mắt, đổi giọng nói:
"Phải nghe theo nghe y lệnh, ngươi sốt ruột làm gì như vậy?"
"Vậy ta cởi hay không cởi?"
Phạm Thanh Hòa bày ngân châm bên giường, làm ra dáng vẻ nữ đại phu đức cao vọng trọng:
"Ngươi cởi áo ra là được, nằm trên gối, không được lộn xộn."
Dạ Kinh Đường âm thầm lắc đầu, cởi quần áo nằm trên gối, tay trái đặt ở bên giường.
Phạm Thanh Hòa ngồi gần một chút, trước tiên dùng vải lót lên đùi, sau đó gối tay trái Dạ Kinh Đường lên đùi, dùng bông dính thuốc, lau sạch dấu vết màu đỏ của đầu ngón tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận