Nữ Hiệp Chậm Đã

Chương 383: Hai Lần Đẩy Lui Tào Thái Tuế

Bóng người cầm một cây trường thương trong tay, vọt lên cao, gần như ngang bằng với Thái Hoa Điện, sau đó ngang nhiên nện xuống quảng trường đá trắng!
Tình cảnh này khiến cho Đại Ngụy Nữ Đế và Tào công công đều đổi sắc mặt, dù sao khinh công và lực bộc phát trong nháy mắt này có chút quá khoa trương, rõ ràng là lòng nóng như lửa đốt, ôm hận mà phát.
Chuyện này giống như là người khi tuyệt mệnh, có thể phát huy ra khí lực gấp mấy lần, nguy cơ đột phá cơ chế tự bảo vệ của thân thể, bình thường dựa vào ý chí thì không thể nào thúc đẩy thân thể làm ra phản ứng cực đoan như thế này được.
Hai con ngươi không có một gợn sóng của Đại Ngụy Nữ Đế mở to hiếm thấy, đáy mắt lộ vẻ ngoài ý muốn rõ ràng ! nàng muốn trò chuyện với Tào công công về chủ đề không thể truyền ra ngoài, đã ra lệnh cho toàn bộ cung nhân xung quanh Thái Cực Điện đi, tại sao Dạ Kinh Đường lại chạy tới rồi?
Tới thì tới đi, còn kích động như có thù giết vợ, đoạt vợ như vậy?
Nói trung tâm hộ chủ, ngươi cũng không biết thân phận trẫm.
Ầm ầm, chỉ trong một suy nghĩ, bóng người nện xuống quảng trường đá trắng, trong nháy mắt vọt lên, để lại nửa cái hố nhỏ hình tròn trên quảng trường vuông vức, có thể nói là hai lần lên xuống, từ trên Thiên Điện nhảy tới chính giữa quảng trường.
Khí lãng mạnh mẽ lôi cuốn mưa gió, phủ áo bào hai người, sau đó một cây trường thương toàn thân đen như mực đâm tới, lấy uy thế đáng sợ đâm về phía ngực Tào công công.
Tào công công không có biết Dạ Kinh Đường, nhìn thấy kẻ này tướng mạo chỉ chừng hai mươi nhưng mà võ nghệ lại cao đến không hợp với lẽ thường như vậy thì trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Bành! Một tiếng nổ vang lên.
Dạ Kinh Đường cầm Hắc Lân Thương trong tay, ôm căm hận trong lòng toàn lực đâm ra một thương, đâm vào trên người của tên thái giám chết bầm nửa đêm dám thị uy với cung nữ này.
Kết quả thái giám chết bầm không thèm nhúc nhích một chút nào, mũi thương đâm vào ngực, Hắc Lân Thương vốn nên đâm xuyên qua thân thể của hắn nhưng mà khi đâm vào thịt được nửa tấc thì bị cản lại.
Mũi thương kéo theo kình khí bành trướng trang và bên trong cơ thể làm vở nát đá trắng ở dưới chân của thái giám, lão thái giám bị đâm cho lùi lại không thôi.
Ầm ầm, thành quảng trường đá trắng bị đánh ra một cái hình lõm hình tròn.
Mà mặc dù bị mũi thương đâm trúng nhưng từ đầu đến cuối lão thái giám đều giữ tư thế tay cầm phất trần không nhúc nhích một chút nào, chỉ là trên mặt có chút kinh ngạc mà nhìn Dạ Kinh Đường.
Trong mắt Dạ Kinh Đường hiện lên vẻ chấn kinh, vừa rồi nhìn thấy Cừu Thiên Hợp bị đánh gần chết, hắn còn cảm thấy Cừu Thiên Hợp quá dở.
Bây giờ toàn lực đâm ra một thương thì hắn mới phát hiện ra Cừu Thiên Hợp có thể để lại bảy tám vết đao ở trên người của lão yêu quái này là một chuyện rất là không hợp thói thường.
Dạ Kinh Đường hai tay cầm thương ghim Tào công công trên lan can đá trắng, nỏ mạnh hết đà, hai chân hơi cong, thân thể nghiêng về phía trước, toàn lực ép tới trước muốn đâm Hắc Lân Thương vào trong ngực của lão yêu quái này.
Ầm ầm ! thân thể Tào công công lại lui nửa phần, phía sau lưng dán sát vào lan can đá trắng, lan can đá trắng chịu không nổi sức mạnh mà vỡ ra.
Nhưng mũi thương đâm vào xương sườn, cho dù dùng minh kình ám kình cũng đều khó mà đâm thêm vào một chút xíu nào, chỉ có thể dùng phương pháp này ghìm chặt lão thái giám vào đó.
Tào công công lông mày cau lại, nhìn kỹ khuôn mặt Dạ Kinh Đường, cảm nhận được khí kình từ mũi thương truyền tới, một lát sau, bước chân tới trước.
Ken két.
Dạ Kinh Đường hai chân giẫm gạch rạn nứt, lùi về sau mấy bước, giống như là đang bị một ngọn núi đẩy tới, cho dù có dùng sức như thế nào thì cũng không chịu được sức mạnh lớn như thế.
"Uống !"
Dạ Kinh Đường chợt quát một tiếng, toàn thân khí kình phun trào, trong nháy mắt xé rách quan bào màu đen trên người, vai thẳng, eo cong, cơ bắp hai chân kéo căng, sắc mặt đỏ lên, toàn lực đẩy lão thái giám vừa mới bước ra một bước lùi về.
Nhưng Tào công công luyện Ngọc Cốt Long Tượng Đồ luyện được một giáp, võ học tạo nghệ có thể nói là tuyệt đỉnh, hắn chiếm ưu thế nhiều hơn, nếu như chỉ sử dụng man lực với hắn thì giống như là múa rìu qua mắt thợ.
Tào công công bị đẩy ngược trở về, hắn gia tăng lực đạo, lại bước lên trước một lần nữa, chậm rãi đẩy cho trường thương cong lại.
"Mở cho ta!"
Dạ Kinh Đường quát lớn một tiếng, trong nháy mắt hai con ngươi sung huyết, diện mục dữ tợn, đứng cách mấy bước mà cũng có thể nghe được tiếng tim đập giống như là trống đánh.
Đông đông đông ! toàn thân lại phát lực lần nữa, kình khí lớn, thậm chí căng đứt phát quan trói buộc tóc đen, hai tay cầm thương cưỡng chế chống đỡ Tào công công, lại đẩy hắn lui về sau.
Ầm ầm.
Tào công công bị đẩy lùi lại, ánh mắt nhìn Dạ Kinh Đường, trong đáy mắt lộ vẻ suy tư.
Đại Ngụy Nữ Đế cầm dù đứng ở sau lưng, nhìn thấy cảnh này thì trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Có thể hai lần đẩy lui Tào công công man lực vô song, cho dù là người luyện Long Tượng Đồ cũng không làm được, bởi vì trên đời này không ai luyện lâu hơn Tào công công, song phương đấu sức, sẽ chỉ đè gãy binh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận