Nữ Hiệp Chậm Đã

Chương 732: Thật Ra Có Phương Pháp

Đông Minh bộ là bộ tộc lớn, hiểu rõ nhất đối với Tây Bắc vương đình, Phạm Thanh Hòa thông qua lão nhân trong bộ biết được, Thiên Lang vương cuối cùng chết trận khi chưa có nhi tử, tuổi tác có chút chênh lệch với Dạ Kinh Đường, cho nên cũng không thể nào xác nhận, ngẫm lại tiếp tục nói:
"Tây Bắc vương đình và Dạ Trì bộ đã sớm không còn tồn tại, cũng không có khác biệt lớn. Tây Bắc vương đình lưu lại Thiên Lang Châu và Tù Long Chướng không có thuốc nào chữa được, không có khả năng do bất cẩn bị đối thủ lấy được để đối phó.
Nếu như Tù Long Chướng thông qua Thiên Lang Châu bị đẩy ngược ra, mà Thiên Lang Châu chỉ có hiệu quả với Dạ đại nhân, Tù Long Chướng hẳn là cũng chỉ vô hiệu với Dạ đại nhân, làm thêm một loại dược liệu ngâm tắm từ nhỏ để thích ứng là khả năng cực kỳ nhỏ."
Trương Cảnh Lâm nghe đến đó, nhẹ gật đầu:
"Đích thực có khả năng. Nhưng Dạ đại nhân không sợ Tù Long Chướng, khác với Thái hậu. Thái hậu sớm đã định hình thân thể, bây giờ tìm thuốc tắm không kịp rồi."
Vương thái y nói:
"Nếu Dạ đại nhân quả thật miễn dịch loại thuốc này, chỉ cần nghĩ cách đưa tinh huyết nhập vào thân thể Thái hậu, độc tính tự tan, hẳn là có khả năng giải độc."
Mắt Dạ Kinh Đường hơi sáng, hỏi:
"Ý là ta truyền máu cho Thái hậu?"
Phạm Thanh Hòa nói:
"Mạo muội đưa máu vào cơ thể người khác. Theo ta biết được, lưỡng tính tương hợp cũng là đưa tinh huyết vào cơ thể..."
"Hả? !"
Dạ Kinh Đường nghe được cái từ này, còn sửng sốt một chút, chưa kịp phản ứng, nhìn về phía Nữ Vu dị vực bên cạnh, ánh mắt ý tứ là ngươi từ đâu tới? Truyền máu và tinh hoàn giống nhau được hay sao?
Mà Thái hậu nương nương nằm sau tấm bình phong, ngón tay cũng không dễ dàng phát ra tiếng động.
Thái hậu nương nương luyện qua Dục Hỏa Đồ, độc dược căn bản không làm gì được nàng. Nhưng Tù Long Chướng giống như Thiên Lang Châu, đều là thần dược hạ thủ từ căn cơ thân thể, dược hiệu mạnh kinh người, thân thể sẽ tự khôi phục, cho đến khi dược hiệu tiêu hao hết, hiển nhiên cần một quãng thời gian.
Mà Dục Hỏa Đồ cũng không phải vô địch, năng lượng tiêu hao sẽ không giảm bớt, người thường nếu ăn uống đầy đủ sẽ hồi phục, dùng Dục Hỏa Đồ nửa khắc là khôi phục được, mà sự tiêu hao này bằng một tháng tiêu hao của người bình thường, Lục Tiệt Vân trong chốc lát tóc trắng phơ, cũng bởi vì nguyên khí đại thương.
Mà Nữ Đế chỉ cần vết thương phát tác, rất nhanh sẽ đứng không yên, cần dùng thuốc ngâm.
Nội tạng của Thái hậu nương nương kém xa Ngọc Hổ, thân thể tiêu hao quá lớn, làm chậm tốc độ hồi phục, cũng giảm bớt hết thảy hao tổn không cần thiết nên lâm vào hôn mê.
Nhưng kỳ thật Thái hậu nương nương còn có thể cảm giác được tình huống xung quanh, chỉ là vẫn chưa tỉnh lại, trong mông lung, phản ứng tự nhiên xuất hiện.
Sau khi Phạm Thanh Hòa nói xong, trong phòng an tĩnh lại.
Mắt Dạ Kinh Đường chấn kinh, lông mày Vương thái y nhíu chặt, duy chỉ có Trương Cảnh Lâm nhẹ gật đầu:
"Con đường này có thể thử một chút, nhưng mà... hình như cũng không được, đây là Thái hậu đương triều..."
Phạm Thanh Hòa thấy mọi người nhìn mình một cách kì lạ, kỳ thật cũng ý thức được biện pháp này có thể sẽ bị chặt đầu, thế là sửa lời nói:
"Cởi chuông phải tìm người buộc chuông, Độc Sư luyện loại kỳ độc này, bình thường đều sẽ để lại đường lui. Tù Long Chướng đã thất truyền trăm năm, bây giờ lần nữa xuất hiện, chỉ có thể là hậu đại của vu sư Tây Bắc vương đình còn sống. Ta là tộc trưởng Đông Minh bộ, chỉ cần tìm được Độc Sư chế độc, hẳn là có thể tìm ra giải dược, coi như không có, biết phối thuốc cùng phương pháp luyện chế, chắc chắn ta cũng có thể tạo ra được giải dược."
Vương thái y nhẹ gật đầu:
"Biện pháp này trước mắt là hợp lý nhất, đưa Thái hậu theo, trên đường không thể trì hoãn. Tiện thể nếu như có thể lấy được Kim Lân Đồ, chỉ cần Thái hậu tỉnh lại, tất nhiên có thể giải độc."
Trương Cảnh Lâm suy tư nói:
"Kỳ thật, có thể nói phương pháp đó ra, không chừng thuốc đến bệnh trừ, chỉ là..."
Dạ Kinh Đường cảm thấy biện pháp kia đơn giản là không hợp thói thường, xoay người nói:
"Ta đi gặp mặt Thánh thượng nói rõ việc này, sau đó lập tức lên đường."
Dứt lời bước nhanh ra ngoài phòng.
Phạm Thanh Hòa thấy có thể dẫn Dạ Kinh Đường về Đông Minh bộ, Vương phu nhân thì bắt đầu chuyên tâm chăm sóc Thái hậu...
Bên trong tĩnh thất.
Vách tường dày ngăn cách với bên ngoài, trừ một chút chấn động thì khó nghe được âm thanh khác.
Bốn nữ ám vệ cầm binh khí trong tay đứng trước của đá đóng kín sẵn sàng trận địa nghênh đón quân địch, cực kỳ chú ý tất cả gió thổi cỏ lay.
Mà Đông Phương Ly Nhân thân mặc mãng phục vẻ mặt lo lắng đi qua đi lại ở trong phòng, khi đi đến trước cửa, dùng pháp môn Thiên Hợp Đao nghiêng tai lắng nghe một chút, nhưng trừ một vài tạp âm, cũng không nghe được thứ gì.
Nữ Đế Đại Ngụy đã đổi lại một thân y phục màu đỏ, ngồi ngay ngắn trên giường, bởi vì cảm giác vượt xa người thường, biết ở bên ngoài xảy ra chuyện gì, dưới đáy mắt mang theo ba phần phức tạp.
Nếu như nói lần trước Tào công công vào cung giết người, Dạ Kinh Đường bỗng nhiên nhảy ra cứu, là nghĩa hiệp gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, vậy lần này một mình cản ở Long Môn thề sống chết không lùi, chính là từ đầu đến đuôi quan tâm đến nàng và Ly Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận