Nữ Hiệp Chậm Đã

Chương 641: Quà

Nữ Đế Đại Ngụy xoay người lại, đặt mông lên mép chiếc bàn dài, hai tay khoanh ở trước ngực:
"Ý của ngươi là ' cởi hết y phục đi ở trước mặt ngươi'?, Ta tắm rửa xong không được đứng dậy thay y phục? Ngươi nói muốn rời đi, lại ngồi ở chỗ này không động đậy, ngươi chờ cái gì? Chờ ta nhào vào trong ngực ngươi để thưởng cho ngươi hay sao?"
Dạ Kinh Đường suy nghĩ cẩn thận, thật đúng là về lý hắn không thể thắng, lập tức thận trọng đứng dậy, muốn đi vòng qua chiếc giường nệm ở bên kia để rời đi .
Nữ Đế Đại Ngụy có chút buồn cười, cơ thể một lần nữa đứng thẳng lên, vén mái tóc dài và chiếc áo lót bằng vải tuyn mỏng buộc lên trên cổ, rồi mở miệng nói:
"Chờ một chút."
Dạ Kinh Đường dừng bước, không dám quay đầu lại:
"Còn có việc sao?"
"Giúp ta buộc một chút, ngươi sẽ không phải chỉ luyện tập cởi ra giúp cô nương, không luyện mặc vào đi?"
Dạ Kinh Đường và Ngưng nhi ở chung lâu như vậy, làm xong việc hắn chưa bao giờ để Ngưng Nhi tự mình lau dọn vết tích, giúp đỡ mặc y phục hắn cũng thành thạo mười phần, nhưng loại này kỹ năng này không phải đối với ai cũng có thể sử dụng được.
Hơn nữa hắn biết rõ là Ngọc Hổ đang trêu chọc, nếu hắn thật sự đến gần để giúp đỡ, chắc chắn sẽ bị bắt chẹt, nghĩ xong hắn xoay người lại, giả vờ kéo bịt mắt ra.
Táp Kết quả ngay sau đó, ở phía sau lưng ngọc hổ, đem váy khóa lại trên người cũng nhanh như sấm chớp đánh xuống, đóng y phục lại.
Dạ Kinh Đường dừng lại một chút, sau đó xoay người lại, hơi buông tay:
"Cái này ngươi không thể tự mình mặc được sao?"
"Ta có thể tự mặc váy thôi, nhưng không thể tự mặc áo lót, còn nữa ngươi cũng không được gỡ bịt mắt xuống..."
Nữ Đế Đại Ngụy nữ đế tùy ý trả lời, đã mặc vào nên cũng không thể cởi ra để tiếp tục trêu chọc, nàng gài thắt lưng rồi đi đến phía sau tấm bình phong, lấy ra một cái một cái hộp gỗ thật dài:
"Ta đã nói tốt để Thánh Thượng ban tước vị cho ngươi cùng một ít đồ vật, vừa rồi tiện đường nên ta đã mang cho ngươi luôn, ngươi xem thử có thích hay không."
Dạ Kinh Đường suy nghĩ một chút, kéo chiếc khăn lông đang bịt trên mắt xuống, quay đầu lại nhìn.
Dưới ánh nến, mỹ nhân dáng người cao gầy xinh đẹp, mặc một bộ váy dài màu đỏ thẫm đứng ở trước tấm bình phong, mông ngực nở nang đầy đặn, nhìn thoáng qua rất thu hút.
Sau khi đã chắc chắn Hổ Nữu Nữu đã mặc y phục, Dạ Kinh Đường mới nhẹ nhàng thở ra, lấy lại vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh, đi đến trước mặt của nàng cầm lấy hộp gỗ nhìn một chút:
"Đây là cái gì?"
Nữ Đế Đại Ngụy hai tay ôm ở trước ngực, mông đặt lên mép chiếc bàn dài ở bên cạnh, giống như nữ cấp trên cho người ở phía dưới sự ngạc nhiên:
"Ngươi mở ra nhìn đi."
Dạ Kinh Đường nhìn thấy vẻ tràn đầy kiêu ngạo trong ánh mắt của Ngọc Hổ, thì biết thứ này có giá trị không nhỏ, vội vàng đặt lên chiếc bàn dài, tay nhẹ nhàng mở ra, nhìn thấy bên trong là một vỏ đao.
Vỏ đao không biết làm ra từ loại gỗ gì, tay nghề thật là tinh xảo, chuôi đao có màu đồng thau, phía trên còn có hoa văn li long, nhìn thật đẹp, trông rắn chắc hơn bình thường Dạ Kinh Đường tỏ ra nghiêm túc hơn rất nhiều, cầm lấy vỏ đao cẩn thận xem xét:
"Vỏ đao này... " Nữ Đế Đại Ngụy rất là đắc ý, giải thích; "Những năm cuối cùng của triều đại trước, Cuồng Nha Tử chiến đấu ở trong hoàng thành, cuối cùng phải trần truồng mới có thể trốn thoát được, trên tay cầm theo một cây đao, vỏ đao không biết đặt ở nơi nào, có thể đã vứt bỏ từ lâu rồi. Tháng này ta đã cho người đi dò hỏi, tìm được người đã nhìn thấy lão Cuồng Nha Tử năm xưa, qua lời kể của hắn, ta đã cho người làm lại vỏ đao này đúng với hình dạng ban đầu của nó, thấy như thế nào, ngươi có thích hay không?"
Ly Long Đao của Dạ Kinh Đường, là được cha nuôi của hắn truyền lại cho hắn, đao là đao tốt, nhưng vỏ đao được làm từ loại gỗ bình thường và sơn màu đen, lâu ngày đi áp tiêu phơi mưa phơi nắng nên dễ bị hỏng, thuộc về đồ dùng hao mòn, cha nuôi mười mấy năm qua cũng thay đổi vỏ đao rất nhiều lần, từ lúc truyền lại cho hắn đến bây giờ cũng không quá lâu, nên hắn cũng không chú ý đến việc này.
Dạ Kinh Đường cầm vỏ đao lên cẩn thận xem xét, rồi rút bội đao ra, cắm vào xem thử cảm giác ra sao, tuy rằng cảm giác không có gì khác biệt, nhưng tổng thể từ màu sắc, hình dáng chắc chắn là phù hợp hơn, về chất lượng hắn đoán chắc dùng cũng được đến già, hắn cười nói:
"Ngọc Hổ cô nương thật là quan tâm đến ta, ta hàng năm áp tải đã quen tính tiết kiệm, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ dùng tiền vào vỏ đao ."
"Hả?"
Nữ Đế Đại Ngụy cảm thấy lời nói này có chút kỳ lạ, nhưng nhìn thấy Dạ Kinh Đường rất hài lòng, nàng cũng không nghĩ nhiều, xoay người đi ra ngoài cửa:
"Một cái vỏ đao có là cái gì, cái gì ngươi có thể nghĩ đến, kể cả cái mà ngươi không thể tưởng ra được, ta đều có thể cho ngươi, về sau ngươi phải cố gắng hơn. Ta trở về tẩm cung, ngươi chữa thương cho tốt đi đi."
"A... ".
Dạ Kinh Đường thật sự rất ngạc nhiên và vui vẻ, mang đao trở lại bên hông, đứng tại chỗ nhìn theo, cho đến khi bộ y phục màu hồng biến mất ở ngoài cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận