Nữ Hiệp Chậm Đã

Chương 851: Đoạn Bắc Nhai

Nhìn tờ giấy trắng ngẫm nghĩ hồi lâu, không nghĩ ra nên vẽ thế nào thì bên ngoài có thứ gì đó truyền đến:
"Chít chít..."
"Này, Vân Ly..."
Đông Phương Ly Nhân hai mắt sáng người, vội vàng đắp giấy trên bàn lại, sau đó đứng dậy đi tới cửa.
Bên ngoài lều lớn.
Dạ Kinh Đường từ lầu sứ trở về, trực tiếp đi tới chỗ ở của Ngây Ngốc, muốn thương lượng chuyện Lân Văn Cương một chút.
Kết quả khi hắn đi qua lối đi giữa các lều, Chim Chim ăn uống đầy đủ đột nhiên từ góc lều thăm dò:
"Chít Chít?"
Sau đó Chiết Vân Ly đang chơi trốn tìm cùng Chim Chim, lặng lẽ xuất hiện phía sau lều trại, xem động tác là muốn che mắt Dạ Kinh Đường.
Chiết Vân Ly mới mười sáu tuổi, chưa hoàn toàn nở nang, bởi vì chênh lệch chiều cao giữa hai người thật sự rất khó để che mắt từ phía sau, vì vậy co rút đầu lại trực tiếp nhảy dựng tại chỗ, nhào tới trên lưng Dạ Kinh Đường.
Bịch ! Dạ Kinh Đường nghe được động tĩnh phía sau, còn chưa nói gì đã phát hiện sau lưng trùng xuống, hai cái chân xúc cảm chặt chẽ kẹp lấy thắt lưng.
Sau lưng còn truyền đến hai xúc cảm mềm mại, không lớn không nhỏ mềm nhũn khác thường, bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo cũng bịt kín mắt, thậm chí có thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt của thiếu nữ.
Dạ Kinh Đường không kịp đề phòng, sợ Vân Ly ngã xuống, theo bản năng ôm lấy chân cong. Phản ứng lại cảm thấy không thích hợp, ngược lại nhanh chóng giơ hai tay lên:
"Này này này, Vân Ly, muội hiền thục một chút."
Chiết Vân Ly che mắt lại, phát hiện Dạ Kinh Đường nhận ra, lập tức mất hứng thú:
"Kinh Đường ca ca, sao huynh nhận ra muội?"
Dạ Kinh Đường có thể nhận ra như thế nào?
Toàn bộ cô nương đóng quân, mỗi người đều lồi trước sau vểnh lên, xem chừng Vân Ly nặng không quá trăm cân, kích thước vừa cảm giác đã nhận ra.
Hắn, Ngưng Nhi và Bình Thiên Giáo Chủ vừa mới gặp mặt, nào dám thân mật với Vân Ly như vậy, truyền đến lỗ tai Ngưng Nhi sợ là phải vặn chết hắn, lập tức vỗ tay bịt mắt:
"Vóc người của muội thấp nhất, những người khác che mắt không cần nhảy dựng lên. Nhanh xuống đi, để cho người ta nhìn thấy sẽ không tốt."
Chiết Vân Ly đối với lời này có chút bất mãn, nhưng mà cũng phát hiện treo trên người nam nhân hơi thiếu thục nữ, lập tức nhảy xuống phủi phủi váy nhỏ:
"Ai nói muội thấp nhất, Thái Hậu Nương Nương cũng cao gần bằng muội. Còn nữa, muội mới mười sáu, còn đang trưởng thành, tương lai nhất định sẽ cao bằng Tĩnh Vương điện hạ."
Dạ Kinh Đường đoán chừng việc này sẽ khó khăn, biệt danh Ngây Ngốc không phải là vô nghĩa, chiều cao chỉ thấp hơn hắn hai ngón tay, đầu rồng béo có thể chôn chặt khuôn mặt của Vân Ly chặt chẽ, điều này không thể bù đắp bằng việc ăn uống, thuần túy là thiên phú.
Nhưng nói những chuyện này với tiểu cô nương rõ ràng không thích hợp, Dạ Kinh Đường chỉ nở nụ cười ha hả, thấy Ngây Ngốc vén rèm lên nhìn về bên này, mở miệng nói:
"Ta và Tĩnh Vương thương lượng chút chuyện, muội đi chơi trước đi."
Chiết Vân Ly đã nhiều ngày không gặp, thật ra là muốn tán gẫu về tin đồn liên quan đến Hoàng Minh Sơn, nữ vương gia xuất hiện bám sát, nhìn nàng với ánh mắt kỳ quái, có lẽ sợ nữ vương gia hiểu lầm nên nàng không nói gì thêm, ôm chim lên, liền nhảy xuống.
Dạ Kinh Đường nhìn theo Vân Ly rời đi rồi đi tới trước đại trướng:
"Điện hạ."
Đông Phương Ly Nhân biết Ngưng Nhi là thê tử của Dạ Kinh Đường, cũng biết tiểu nha đầu này là đồ đệ của Ngưng nhi, nhìn thấy hai người thân mật như thế, ánh mắt tự nhiên có chút không đúng.
Nhưng mà từ trước đến nay, Tiểu Vân Ly thoạt nhìn cũng không có tình đầu sơ khai, Đông Phương Ly Nhân cũng không nghĩ kỹ, xoay người tiến vào lều trại, hỏi:
"Ngày hôm qua truyền đến tin tức, nói là người của Tả Hiền Vương bị giết, chuyện gì xảy ra?"
"Tả Hiền Vương cảm thấy ta là hậu nhân của Túc Trì bộ, chạy tới nhổ cỏ tận gốc, ta trốn thoát được..."
Liên quan đến Bình Thiên Giáo Chủ, Dạ Kinh Đường không thể giải thích chi tiết, chỉ là sau khi nói quá trình sơ bộ, nói về những gì vừa rồi nhìn thấy và nghe thấy:
"Chuyện Lân Văn Cương, đã truy tìm được tung tích. Người bán là Đoạn Bắc Nhai, đường chủ Trần Hạc phụ trách tiếp xúc với Hồ Diên Kính, người mua hẳn là Tả Hiền Vương...."
"Đoạn Bắc Nhai?"
Đông Phương Ly Nhân ngồi xuống sau bàn nhỏ, nghe được cái tên này, lông mày lập tức nhíu lại:
"Đoạn Bắc Nhai là bá chủ Nhai Châu, bởi tài dùng thương nên nổi tiếng khắp thiên hạ, lại thân cận với quân đội biên cương nước ta. Hắn vẫn luôn là thủ lĩnh của Nhai Châu, là giáo đầu đặc biệt của quân đội, cũng có vô số môn đồ làm tướng quân trong quân đội."
"Bọn họ quả thật có cơ hội tiếp xúc với Lân Văn Cương, nhưng mà Đoạn Bắc Nhai độc bá giang hồ Nhai Châu, con đường phát tài không thua gì các hào môn giang hồ khác, địa vị cũng không thấp, kiếm tiền đứng đắn cũng kiếm không hết, cần gì phải mạo hiểm vận chuyển riêng loại vật cấm này?"
Lân Văn Cương là vật tư quân sự, giá ngoài chợ đen khẳng định rất cao, nhưng cũng không đến trình độ thái quá. Mỗi lần Hồ Diên Kính vận chuyển, cũng chuyển không được bao nhiêu khối, chút lợi nhuận kia đối với bá chủ một châu mà nói, đúng là chín trâu một lông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận