Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 73: Trương Thanh Nguyên là hiệu trưởng con tư sinh « canh thứ bảy »

Chương 73: Trương Thanh Nguyên là con trai riêng của hiệu trưởng « canh thứ bảy » Con trai lớn không ngờ rằng lão ba lại hỏi như vậy.
Tìm ở đâu được? Đương nhiên là tìm trên mạng rồi. Chỉ cần tìm kiếm công pháp tu tiên bí tịch trên internet, thì ra cả đống ngay. Bọn họ chỉ là đem những công pháp bí tịch này in ra mà thôi!
"Ba, ba đừng để ý làm gì, dù sao thì tụi con lấy được từ đường dây bí mật, đưa cho ba rồi đấy!"
Con trai lớn vỗ ngực nói ra: "Sau khi ba có được bí tịch rồi, thì cứ luyện trước đi, nhất định có thể vượt mặt mấy bạn học ở trường đấy!"
Trương Thanh Nguyên nửa tin nửa ngờ, đối với chuyện này cũng không để ý lắm.
Nhưng mà... hai ngày sau.
Ông thật sự nhận được một cái rương. Bên trong gói đủ loại bí tịch tu tiên.
Ông mở ra lật sơ qua, liền nhíu mày: "Đám nhóc này đưa cho ta cái thứ gì vậy? Lại còn có Tịch Tà kiếm pháp?"
Nếu không phải nhìn thấy ở dưới đáy rương có các bí tịch « Khai Sơn Huyễn Quyển », « Sâm La Huyền Đồ », « Tử Tiêu Vân Quyết », « Thương Vân Chân Lục », thì ông đã nghĩ chúng đang trêu chọc mình rồi.
Trương Thanh Nguyên tùy ý lật ra « Khai Sơn Huyễn Quyển », thấy phần mở đầu mô tả, liền không nhịn được nuốt nước miếng.
"Tu hành công pháp này, một ý nghĩ có thể khai sơn, một cước có thể độn diệt Nhật Nguyệt!"
"Công pháp bá đạo thật! Chẳng lẽ đây thật sự là đồ tốt?"
Ánh mắt Trương Thanh Nguyên sáng lên. Trên 160 loại công pháp này viết rằng có thể học rất nhanh, lại còn không cần hô hấp thổ nạp tích lũy linh lực gì cả. Tóm lại, chỉ cần luyện nó, nếu tư chất của ngươi tốt thì trong vòng 3 ngày là có thể luyện thành. Tư chất không tốt, chậm nhất cũng chỉ một tuần là luyện thành! Hơn nữa cứ động chút là khai sơn, động chút là diệt Nhật Nguyệt... Trương Thanh Nguyên lập tức bị công pháp này hù dọa.
Trước kia ông không tiếp xúc tu tiên, có lẽ còn không mắc lừa.
Nhưng bây giờ sau khi đã tiếp xúc tu tiên rồi... Ông biết. Trên đời này là có công pháp tu tiên. Sách giáo khoa của bọn họ chính là vậy! Hiệu trưởng còn từng năm lần bảy lượt dặn dò bọn họ rằng tuyệt đối không được để lộ sách giáo khoa ra ngoài! Những thứ này... đều là bí tịch tu tiên trong truyền thuyết! Là loại đã tuyệt tích ở thế gian!
"Hay là tu luyện thử một chút xem?" Trương Thanh Nguyên ôm một đống công pháp về phòng ngủ, có chút do dự.
Đúng lúc ông đang do dự thì Lữ Tử Châu thấy được, không nhịn được hỏi: "Lão Trương, đây đều là sách gì vậy?"
Ánh mắt Trương Thanh Nguyên sáng lên: "Đây đều là công pháp tu tiên đỉnh cao, cậu xem tên của nó thì biết!"
Vừa nói, ông vừa tiện tay lấy hai quyển từ trong rương ra, đưa cho Lữ Tử Châu.
Lữ Tử Châu có chút nghi ngờ cầm lấy sách.
Mở ra.
Khá lắm! « Bói Quẻ Chân Giải »!
"Chỉ cần tu hành theo phương pháp này, có thể dò xét được chuyện thiên hạ, lại không bị nhân quả ràng buộc, không có bất kỳ hạn chế nào!" Ánh mắt Lữ Tử Châu lập tức trở nên dại ra. Chân không muốn rời đi luôn. Hắn đang suy nghĩ, nên dùng thứ gì để đổi lấy quyển sách này của lão Trương. Chỉ cần tu hành bản này... Tạo nghệ bói quẻ của hắn sẽ tăng tăng tăng lên đó! Nếu có thể không chịu hạn chế của nhân quả, vậy thì sau này hắn cũng không cần đi ăn xin nữa! Hắn hoàn toàn không ngờ rằng..."Lão Trương keo kiệt, lần này lại hào phóng thế: quyển sách này tặng cậu!"
"Cậu tự tu luyện đi, đây đều là bí pháp gia truyền của tôi, ngàn vạn lần không được nói cho người khác biết đấy!" Sau khi đưa sách cho hắn, Trương Thanh Nguyên còn thần thần bí bí nói ra.
Ý tưởng của Trương Thanh Nguyên rất đơn giản... Trước tiên đưa cho hai người bạn cùng phòng tu luyện một chút. Nếu như đúng là công pháp thật thì ông luyện sau cũng không muộn.
Không lâu sau... Tống Kiến Quốc khi đang tập tạ trong phòng ngủ, cũng chú ý tới cái rương này được mang về bàn. Thiếu chút nữa đã xem cái rương đựng bí tịch công pháp tu tiên của ông thành đạo cụ.
Đối với chuyện này, Trương Thanh Nguyên cũng thập phần "hào phóng" tặng cho Tống Kiến Quốc một bản « Luyện Khí Thần Điển »!
Tống Kiến Quốc ban đầu còn không thể tin được. Nhưng lật trang đầu của quyển sách, thấy được phần giới thiệu mở đầu... lập tức cũng bị hù dọa.
"Ba ngày tiểu thành, bảy ngày đại thành, sau khi đại thành, có thể Luyện Thiên Luyện Địa, Chư Thiên Thần Khí, vạn giới chí bảo đều nằm trong tầm tay!"
Sau khi đọc đoạn giới thiệu này, Tống Kiến Quốc cũng không thể cưỡng lại được sự mê hoặc, trực tiếp tu luyện.
Thần khí đều có thể luyện... so với quyển « Sổ Tay Luyện Khí Sơ Cấp » của hắn cao cấp hơn nhiều!
Lúc đưa sách cho Tống Kiến Quốc, Trương Thanh Nguyên cũng dặn dò một câu, bảo hắn chú ý bảo mật.
Thế nhưng... trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được.
Ngày hôm sau.
Tống Kiến Quốc khi luyện « Luyện Khí Thần Điển » ở lò luyện khí, đã bị các bạn học còn lại trong hệ luyện khí nhìn thấy. Tống Kiến Quốc cũng giữ kín không nói, trực tiếp chia sẻ quyển sách này lên.
Sau khi thấy phần giới thiệu, người của hệ luyện khí phản ứng đầu tiên giống hệt như Tống Kiến Quốc. Đối với quyển sách này xem như là báu vật! Bắt đầu hăng hái tu luyện.
...Ba ngày sau.
Phòng ngủ của Trương Thanh Nguyên đột nhiên bị các bạn học ở những ngành khác vây chật kín. Mọi người đều biết... chuyện ông có nhiều bí tịch tu tiên gia truyền.
Sau khi biết được sự biến thái của « Bói Quẻ Chân Giải » và « Luyện Khí Thần Điển »... tất cả các bạn học đều đỏ mắt. Bọn họ đều tới cửa muốn đổi bí tịch với Trương Thanh Nguyên.
"Lão Trương, cậu chia sẻ bí tịch tu tiên với mọi người đi! Cậu muốn gì thì chúng tớ đổi cho cậu!"
"Nếu muốn tiền thì cậu cho tớ số tài khoản ngân hàng đi, tớ bảo con tớ gửi tiền cho cậu ngay lập tức!"
"Lão Trương, xin cậu đó, cho tớ một quyển đi!!"
"Lão Trương, cậu quên mất quy tắc hành vi hằng ngày của sinh viên tu tiên đại học rồi sao? Là đồng học, thì phải yêu thương giúp đỡ nhau chứ..."
"......"
Trương Thanh Nguyên thấy tất cả các bạn học đều chen chúc ở cửa phòng ngủ của mình, da đầu có chút tê rần.
Ông đã cẩn thận như vậy rồi. Không ngờ... vẫn bại lộ!
Ông cười khổ một tiếng, trực tiếp mang cái rương đựng bí tịch tu tiên ra: "Mọi người tự tìm bí tịch nào thích hợp với ngành của mình đi."
Khi thấy ông mang ra một rương lớn toàn là bí tịch thì... tất cả các bạn học đều ngẩn ra.
Khá lắm.
Nhiều đến vậy sao?
Nhìn cứ như bán sỉ ấy nhỉ?
Bất quá danh tiếng của « Bói Quẻ Chân Giải » và « Luyện Khí Thần Điển » thật sự quá lớn. Các bạn sinh viên ở những ngành khác căn bản không hề nghi ngờ, bắt đầu lật xem bí tịch.
Tên của các loại bí tịch này đều cực kỳ cao siêu. Không phải là « Đoạn Nhạc Tiên Thư » thì cũng là « Huyền Nguyên Bí Điển » hoặc đơn giản chính là « Phá Thiên Đồ Lục ». Các bạn sinh viên các ngành ngay lập tức đã tìm được bí tịch tu tiên thích hợp với mình. Hớn hở đi về.
Đồng thời... danh tiếng buôn lậu bí tịch tu tiên của Trương Thanh Nguyên cũng càng ngày càng lớn. Dù sao... đầu năm nay mà có người tùy tiện lấy ra một rương bí tịch tu tiên thì chắc chắn không phải người bình thường!
Thậm chí có người còn nói, Trương Thanh Nguyên là con trai riêng của hiệu trưởng!
Tin tức này... đương nhiên rất nhanh truyền đến tai Tần Mục.
"Ta có con riêng?" Tần Mục giật giật khóe miệng. Trương Thanh Nguyên đã 73 rồi. Sao ông ấy có thể sinh ra đứa con trai lớn như vậy?
Bất quá trong khoảng thời gian này... chuyện trường học đột nhiên lưu truyền rất nhiều bí tịch tu tiên, cũng làm cho ông chú ý.
Chuyện này ông đã sớm biết, vốn dĩ cũng không thèm để ý. Những bí tịch này đều là giả. Căn bản là không thể tu luyện thành công được. Bọn họ có tu thế nào đi nữa thì cũng không thể tẩu hỏa nhập ma được!
Thế nhưng... hiện tại xem ra.
Chuyện này lại khiến cho đám học sinh dưỡng thành thói xấu chỉ biết cái trước mắt, thích ăn lười làm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận