Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 43: Lão trương đi đào mộ « 9/ 10 »

Chương 43: Lão Trương đi đào mộ « 9/ 10 » Dù sao tu tiên loại chuyện này... quá mức hư ảo, không thực tế.
Sao có thể chứ?
Nhưng bây giờ... Chứng kiến trên TV "hình ảnh Độ Kiếp" bọn họ đều có chút dao động.
Nếu không cái người này vì sao lại trùng hợp như vậy, xuất hiện ở trên vách núi?
Trường đại học này, còn gọi là tu tiên đại học?
Bảy anh em im lặng thật lâu.
Cuối cùng.
Vẫn là anh cả ngẩng đầu, nói với mọi người: "Hay là... Chúng ta gọi điện thoại cho bố xác nhận một chút?"
Mọi người do dự một lát rồi gật đầu.
Tối nay mà không làm rõ chuyện này, bọn họ dù thế nào cũng không ngủ được.
Cha của bọn họ.
Thật sự đi tu tiên...
Điện thoại rất nhanh đã kết nối.
Chỉ có điều giọng nói ở đầu dây bên kia, lại không phải là Trương Thanh Nguyên.
"Alo? Ngài là?"
Anh cả lễ phép hỏi một câu.
Giọng nói này vừa nghe cũng không nhỏ tuổi.
Chắc là người cùng thế hệ với bố bọn họ.
Nếu bố không nói dối, người này có lẽ là bạn cùng phòng của bố.
Quả nhiên.
Trong điện thoại lập tức trả lời: "Ngươi là con trai lớn của lão Trương chứ? Ta là bạn cùng phòng của hắn, hắn đi Táng Kiếm cốc đào mộ rồi, không mang theo điện thoại, chắc phải mười hai giờ đêm mới về, ngươi muốn thì ngày mai gọi lại cho hắn nhé?"
Anh cả: "..."
Nếu là trước đây.
Hắn khẳng định cho rằng đây là bố nhờ người diễn kịch cùng để lừa bọn họ.
Nhưng bây giờ...
Hắn không chắc.
Vì vậy hắn hỏi: "Ngài là Tống bá bá hệ Luyện khí? Hay là Lữ bá bá hệ Bói Quẻ?"
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói kinh ngạc: "Ta là Tống Kiến Quốc, lão Trương đã kể cho các ngươi nghe rồi à? Các ngươi tìm hắn có việc gì sao? Nếu có việc gấp thì đợi hắn về, ta sẽ bảo hắn gọi lại cho các ngươi."
Anh cả liếc nhìn mấy người em, vội vàng thăm dò: "Cũng không có gì, chỉ là... muốn hỏi xem, hôm nay ở trường có ai Độ Kiếp không ạ?"
Hỏi xong.
Bảy anh em đều nín thở, không dám phát ra tiếng động.
Ở đầu dây bên kia, Tống Kiến Quốc đầu tiên là sững sờ.
Sau đó tùy tiện trả lời: "Đúng vậy, hiệu trưởng của chúng ta hôm nay độ một tiểu kiếp, hiệu trưởng phẩy tay một cái là lôi kiếp biến mất thôi."
Đây cũng không phải là chuyện gì lớn.
Hiệu trưởng cũng không dặn phải giữ bí mật.
Hơn nữa...
Bọn họ là tu tiên đại học mà.
Không Độ Kiếp thì tu tiên cái gì?
Nhưng bên kia, bảy anh em nghe xong... liền hít một ngụm khí lạnh.
Thế này mà gọi là tiểu kiếp?
Trong hình sấm sét chằng chịt, chỉ tưởng tượng thôi cũng làm người ta tê da đầu.
Cứ như muốn dùng điện tắm vậy...
Tống Kiến Quốc thấy đầu dây bên kia nửa ngày không có động tĩnh, nhíu mày nói: "Còn có chuyện gì không? Không có gì thì ta đi đào khoáng đây, ngày mai phải lên lớp chuyên ngành Luyện khí, phải chuẩn bị thêm ít tài liệu."
"Không có, không có, Tống bá bá cứ làm việc đi ạ."
Anh cả không nói thêm gì, vội vàng cúp máy.
Đồng thời... Hắn im lặng lấy ra một điếu thuốc.
Ngồi trên ghế salon.
Châm một cái, hút một hơi thật sâu.
Thả ra một làn khói dài.
Sau đó nhìn về phía mấy đứa em.
"Về chuyện này, các ngươi thấy sao?"
Mọi người liếc nhau, vẻ mặt đều rất phức tạp.
Chuyện này... thật sự làm cho người ta không kịp chuẩn bị.
Bọn họ có chút không tiếp thu nổi.
Cái người hiệu trưởng kia... trực tiếp dùng điện tắm.
Trong mắt sinh viên, lại chỉ là tiểu kiếp?
Quan trọng là giọng của Tống Kiến Quốc, hoàn toàn không giống như đang lừa gạt bọn họ.
Thập phần nghiêm túc.
Trong nhất thời, bọn họ có chút phân không rõ thật giả.
Nhưng nếu bảo bọn họ tin rằng trên thế giới có loại tu tiên đại học này... Bọn họ lại càng không thể tiếp thu.
"Bố không phải nói phải học bốn tháng sao? Hay là bốn tháng sau đợi ông ấy về rồi tính?"
Cuối cùng.
Anh hai nhỏ giọng nói.
Những người khác gật đầu.
Hình như... cũng chỉ có thể làm vậy.
Bố nói, trường của bọn họ là trường kín.
Chỉ có học xong một học kỳ, mới có thể ra ngoài.
Mặc kệ thật hay giả, đằng nào bốn tháng sau cũng gặp được bố...
...Tấn Thành thành phố.
Ngoài nhà Trương Thanh Nguyên ra.
Có không ít người cũng chú ý tới cái vách núi này.
Dù sao trước kia Tần Mục vì chiêu sinh, đã dùng hệ thống tuyên truyền một phen.
"Tu tiên đại học? Thật sự có loại trường học này?"
"Không phải là lừa đảo đấy chứ? Nghe tên cũng thấy điêu rồi?"
"Nghe nói giáo sư trong đó dạy luyện khí, luyện đan, bói quẻ, phù lục, trận pháp các môn này?"
"Nghe nói trường học ở trên vách núi, chỉ là người thường không thấy được..."
"Kéo con bê đâu! Đã thời đại nào rồi, còn có người tin cái này?"
"...
"Nhắm vào việc tu tiên đại học có thật hay không, trên mạng cũng có một chút tranh cãi.
Bất quá phần lớn mọi người, đều không thể tin được.
Bởi vì... bọn họ đã tự mình đi dạo một vòng ở vách núi.
Kết quả cũng chẳng tìm được gì...
...Tu tiên đại học.
Phòng hiệu trưởng.
Tần Mục đột nhiên nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Keng! Chúc mừng kí chủ, danh tiếng giá trị của tu tiên đại học +10!"
"Keng! Chúc mừng kí chủ, danh tiếng giá trị của tu tiên đại học +10!"
...Cuối cùng dừng ở mức 2603 điểm danh tiếng.
Cấp bậc của trường vẫn là không có danh tiếng gì.
Cách mức có chút danh tiếng là 10000, vẫn còn một khoảng cách rất xa.
"Chẳng lẽ là nhờ lần Độ Kiếp này?"
Tần Mục rất nhanh phản ứng lại.
Lần độ kiếp này.
Hắn cũng không có làm bất cứ biện pháp che giấu nào.
Dù sao trường của hắn, chính là muốn trưng ra trước mắt thiên hạ, nhận được sự chú ý và tầm ảnh hưởng lớn hơn...
...
P/s: Mọi người cho hoa tươi, phiếu đánh giá, vé tháng đều rất nhiều, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.
Tí nữa còn một chương, ngày mai tiếp tục mười chương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận