Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 139: Muốn ta tiêu diệt hết cái này hai vạn người sao? (Phần 1)

Chương 139: Muốn ta tiêu diệt hết hai vạn người này sao? (Phần 1)
Safet hôm nay triệu tập bọn họ, nói sẽ giới thiệu cho bọn họ một lính đánh thuê lừng lẫy trên quốc tế. Hơn nữa, lính đánh thuê này còn huênh hoang, nói tất cả lính đánh thuê trên thế giới đều là rác rưởi trước mặt hắn. Không có nhiệm vụ thuê mướn nào mà hắn không làm được. Chỉ cần họ có thể trả tiền... Mặc kệ chuyện gì, hắn đều có thể hoàn thành!
Bọn họ hết sức nghi ngờ... Lão đại bị lừa rồi.
"Lão đại, ngươi tìm thông tin của lính đánh thuê này ở đâu vậy?" Bọn họ không nhịn được hỏi Safet.
Safet hiện tại cũng có chút nghi ngờ. Bởi vì... hắn nhận được thông báo trên mạng khi đang lướt điện thoại, một thông báo toàn số liệu giới thiệu một lính đánh thuê cho hắn. Sau khi xem xong tóm tắt giới thiệu về lính đánh thuê này, hắn đã động lòng ngay. Nào là kiếm chỉ thiên Sơn Tây, ngựa đạp Hắc Hải Bắc, dương cung Hồ Baikal, thưởng tuyết ở đảo Khố Hiệt, uống nước sông Hằng, ngắm trăng ở Toái Diệp Thành, tế tổ tại phế tích Tokyo... Nói tóm lại, tóm tắt giới thiệu này khoác lác rất kinh khủng, kiểu một người có thể đánh đổ cả một thế lực.
Tuy nhiên, giá cả cũng rất cao. Báo giá lên tới hai chục triệu, có trả giá hay không thì không biết. Hắn do dự hồi lâu, cuối cùng thương lượng với người tự xưng là "đại diện" của lính đánh thuê, trước đặt cọc ba thành, tức là 6 triệu. Đến khi gặp người, hoàn thành nhiệm vụ thuê mướn, sẽ trả số tiền còn lại. Sau khi hắn chuyển 6 triệu vào tài khoản của đối phương, người kia hẹn gặp mặt vào chín giờ tối nay. Hắn liền triệu tập thủ hạ, cùng nhau chờ đợi lính đánh thuê trong truyền thuyết này.
"Chẳng lẽ mình thực sự bị lừa?" Nghĩ tới đây, hắn càng cảm thấy mình bị lừa mất. 6 triệu đấy! Lúc đó, cái gã gọi là "đại diện" kia khoác lác ghê gớm quá, hắn nhất thời liền động lòng. Dù 6 triệu với hắn chỉ là hai ngày thu nhập, nhưng bị lừa thì hắn tuyệt đối không thể nhẫn nhịn. "Dám lừa ta, Safet, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhẫn!" Safet nghiến răng, nhìn đồng hồ treo trên tường phòng họp. Còn 10 giây nữa là đến chín giờ, mà người kia... vẫn chưa tới. Rõ ràng là hắn đã bị chơi xỏ. Safet tức giận, giờ chỉ muốn dẫn người ra ngoài, tìm người của Babylon điện, quyết một trận giết chóc.
Đúng lúc này, "Lão đại, bên ngoài có một lão nhân, tự xưng là lính đánh thuê, nói đã hẹn với lão đại lúc chín giờ..." Một tên thủ hạ đến báo cáo.
Safet đang giận dữ bỗng kinh ngạc vô cùng. Người đến rồi sao? Chẳng lẽ không phải là lừa đảo? Nhưng tại sao lại là một ông già? Thật nực cười, ông già không ở nhà ôm cháu, đi làm lính đánh thuê cái gì chứ?
"Dẫn hắn vào đây!" Safet hít sâu một hơi, ép bản thân kìm chế tâm tình. Hắn ngược lại muốn xem thử lính đánh thuê này là nhân vật thế nào, mà dám khoác lác ghê gớm như vậy. Nhưng... khi người được dẫn vào... Safet vừa cố kìm chế cảm xúc liền bùng nổ. "Thật sự là mẹ nó một ông già sao?" Hắn tức giận đến ngực phập phồng, không kìm được rút súng lục bên hông, chỉ vào ông già trước mắt, hận không thể bóp cò, bắn chết ông già này ngay tại chỗ. Lừa hắn 6 triệu còn chưa tính, lại còn phái một ông già đến để trêu đùa hắn sao?
Mà ông già này... lúc này còn cầm một tập tài liệu, như đang so sánh cái gì đó. Cuối cùng ông mới ngẩng đầu, nhìn về phía hắn: "Ừm, chắc là ở đây, ngươi là Safet phải không?" Dù bị súng chĩa vào, giọng lão không hề có chút sợ hãi, khiến Safet hết sức kinh ngạc. Vì thế, hắn không vội nổ súng. Nếu như hắn biết ông già này trên đường đi đã trải qua những gì... có lẽ sẽ hiểu tại sao ông không hề sợ hãi.
Safet hừ lạnh, tức giận nói: "Ta là Safet, rốt cuộc ngươi là cái thá gì?"
Ông già này chính là Lý Khung. Bị Safet nói như vậy, sắc mặt của ông cũng có chút mất hứng. Nếu như không nghĩ đến người này là kim chủ do hiệu trưởng giới thiệu... có lẽ ông đã trở mặt ngay tại chỗ.
"Ta chính là lính đánh thuê mà ngươi đã hẹn, trên đó ghi, Philip hội, Safet, chín giờ tối nay, ta không đến trễ..." Lý Khung cầm tài liệu trên tay, thản nhiên nói.
Safet tức đến mức bật cười: "Lính đánh thuê? Ngươi bao nhiêu tuổi?"
Lý Khung cau mày, dù không hiểu vì sao khách hàng lại hỏi vậy, nhưng ông vẫn hết sức nghiêm túc trả lời: "87 tuổi."
Lời vừa dứt, cả phòng họp cười ồ lên. "87 tuổi? Lúc này ông không phải nên ở nhà ôm cháu sao?" "Lớn tuổi như vậy rồi mà còn ra đây học người ta làm lính đánh thuê? Súng bắn nước của con ta còn giỏi hơn ông!" "Lão đại, tôi kiến nghị đem lão già này cho chó ăn..."
Safet cũng có ý nghĩ đó. Ở cái khu vực vô luật pháp này, hắn là bá chủ duy nhất! Những tù binh của Babylon điện thường có kết cục tốt nhất là bị chó ăn thịt. Ông già này... Hắn đang định kéo ông xuống dưới giết thì đột nhiên chú ý, ông già này vẫn không hề bối rối, mà còn cầm tập tài liệu trên tay, tiếp tục lật xem, miệng lẩm bẩm: "Trong tài liệu mà hiệu trưởng đưa cho ta không hề nói 87 tuổi thì không thể làm lính đánh thuê mà..." Lý Khung hết sức nghi hoặc. Ông lần đầu tiên tiếp xúc với cái nghề lính đánh thuê này, hiệu trưởng bảo ông làm mà không hề nói rằng người trên tám mươi tuổi thì không thể làm.
"Người đâu, mang tập tài liệu trên tay hắn lại cho ta!" Safet khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nói. Hắn dự định trước khi giết ông già này sẽ xem xem thứ gì ở trên tay ông.
Vừa dứt lời, mấy tên thủ hạ lập tức tiến về phía Lý Khung.
"Các ngươi muốn làm gì?" Lý Khung nhướng mày, không kìm được quát: "Các ngươi dù là kim chủ, cũng không thể cướp đồ của ta!" "Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đừng có lại gần..." Ông vẫn cố cảnh cáo, nhưng đám thủ hạ của Safet hoàn toàn bỏ ngoài tai, không hề phòng bị xông lên trước, muốn ép ông xuống đất, cướp lấy tài liệu trên tay.
Sau đó...
"Phanh!" Lý Khung nhẹ nhàng đưa tay đẩy một cái, tên xông lên trước nhất trực tiếp bay ra ngoài, hung hăng đập vào tường, khiến bức tường nứt ra một vết lớn, còn tên kia thì hôn mê bất tỉnh, không rõ sống chết. Mấy người còn lại, lập tức dừng chân, da đầu tê rần nhìn lão nhân trước mặt, nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ lùi lại mấy bước, đồng thời rút vũ khí, một bộ dạng như lâm đại địch.
"Ta đã nói, bảo bọn hắn đừng tới mà, mấy thứ này cho các ngươi xem cũng không sao, chỉ là hiệu trưởng lo ta lần đầu làm lính đánh thuê, chưa được thuần thục..." Sau khi đánh ngất xỉu một người, Lý Khung cảm thấy hơi ngại, sợ mình làm hỏng chuyện của hiệu trưởng. Vì thế ông vô cùng thành ý mở ra tập tài liệu trên tay, mặt trên viết bằng ngôn ngữ của đất nước họ, những điểm cần chú ý khi lần đầu làm lính đánh thuê.
"Ai biết ngôn ngữ này?" Safet siết chặt khẩu súng lục, nhìn đám thủ hạ xung quanh.
"Ta... Ta biết, trên đó... trên đó viết những điều cần chú ý khi lần đầu làm lính đánh thuê..." Rất nhanh, có người dịch được. Kết quả khiến ai nấy đều có vẻ mặt cổ quái. Tài liệu phía trên thực sự đều là hướng dẫn làm thế nào để trở thành một lính đánh thuê. Ví dụ như một lính đánh thuê giỏi thì phải hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, đúng giờ đúng giấc, không bao giờ sai sót. Hơn nữa, một lính đánh thuê giỏi không nên đánh những trận không có phần thắng, không nên trơ tráo, chỉ cần đã nhận đơn, chắc chắn phải hoàn thành nhiệm vụ trăm phần trăm. Tóm lại, hơn mười điểm trên đó, đều là dạy người ta cách làm lính đánh thuê. Nghe thủ hạ phiên dịch xong... Safet có vẻ mặt rất kỳ quái. Hắn quan sát kỹ ông lão trước mặt, tuổi tác thì đúng là cao, hắn cảm thấy một đấm cũng đủ giết chết ông, nhưng... Bức tường nứt toác trong phòng họp đã nói lên sự đáng sợ của ông lão. Một ông già như vậy, hóa ra lại lần đầu làm lính đánh thuê sao?
"Bất quá, các ngươi có thể yên tâm, tuy là lần đầu tiên làm, nhưng trên đường tới ta đã học thuộc những điểm này rồi..." Lý Khung phát hiện đối phương có vẻ không tin tưởng mình, vội vàng giải thích.
Safet: "..." Giờ phút này, hắn đột nhiên không còn quá muốn giết lão nhân này nữa. Dù sao cũng là người mà hắn đã bỏ ra 6 triệu để mời về. Bỏ ra 6 triệu để giết người, tiếc quá. Không sai. Tuy là lão nhân này rất đáng sợ, nhưng hắn không sợ. Người của hắn ở đây ai cũng có vũ khí, chỉ cần một loạt đạn thôi cũng có thể biến ông lão thành cái sàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận