Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 35: Tiễn Cửu Thiên Huyền Thiết a !

Chương 35: Tặng Cửu Thiên Huyền Thiết ư! Nghe nói vậy… Tám anh em ngơ ngác chẳng hiểu ra sao. Mấy ngày nay là ngày Nhà giáo. Bọn họ đều biết điều này. Bởi vì… Các cháu của bọn họ, đều đang ở nhà trẻ hoặc tiểu học. Ít nhiều gì cũng chuẩn bị hoa giấy, tặng quà cho thầy cô. Nhưng… Yêu cầu này của lão ba, cả đời này bọn họ chưa từng nghe tới. Tặng gì cho hệ luyện khí chứ? Cả đám hết cách xoay sở. Nào ngờ nghĩ quà cho cháu xong… Còn phải nghĩ quà cho lão ba. "Theo ta thấy, ngành nào cũng vậy thôi, chủ yếu là tấm lòng." Cuối cùng, lão tam không nhịn được lên tiếng. Lão đại trừng mắt liếc hắn một cái: "Mấy lời này của ngươi cứ nói trước mặt ba xem." Lão tam xấu hổ rụt cổ lại. Chín anh em bọn họ từ nhỏ đã lớn lên dưới sự giáo dục bằng gậy gộc của Tống Kiến Quốc. Dù đều đã bốn năm mươi tuổi… Nhưng trước mặt Tống Kiến Quốc, bọn họ vẫn luôn là con trẻ. "Ba chẳng phải làm bên hệ khai thác mỏ sao? Hay là chúng ta gửi cho ông ấy ít khoáng thạch đi?" Lão út Lão Cửu lại đề nghị. Khóe miệng lão đại giật giật. Tuy là lão ba luôn miệng nói mình bên hệ luyện khí, nhưng mỗi lần gọi điện về, lão ba không đang đào mỏ thì cũng trên đường đào mỏ… Lâu dần. Bọn họ cũng chấp nhận sự thật là lão ba làm nghề đào mỏ trong trường đại học. Chỉ cần lão ba khỏe mạnh là được. Lão Cửu vừa đề xuất xong… Các anh em còn lại lập tức phụ họa. "Có lý đấy! Cũng đúng với ngành nghề của lão ba!" "Đúng vậy, hay là gọi điện cho ba hỏi xem ông ấy muốn loại khoáng thạch nào?" "Tặng khoáng thạch là tốt nhất, đỡ phải đau đầu!" “…” Cuối cùng, chín anh em nhất trí tán thành tặng khoáng thạch vào ngày Nhà giáo. Rồi bấm số gọi cho Tống Kiến Quốc. "Alo? Ba à? Ba… Lại đang đào mỏ ạ?" Nghe được tiếng "xoảng xoảng" truyền đến từ đầu dây bên kia, vẻ mặt của chín anh em có chút kỳ quái. Trong khu mỏ của trường tu tiên, Tống Kiến Quốc buông búa, thở ra một hơi. "Nói thừa! Hôm nay có một học sinh hệ khác lén vào đào mỏ, tài nguyên đào được sắp vượt mặt ta rồi, hôm nay ta nhất định phải đào thêm chút nữa, củng cố vị trí số một!" Vừa nói, ông vừa thở hồng hộc. "Ba, ba cũng đừng làm quá sức, sức khỏe vẫn quan trọng hơn." Mấy người con trai thay nhau hỏi han, quan tâm. Tống Kiến Quốc trong lòng thấy ấm áp, nhưng vẫn nói bừa: "Mấy đứa đừng có mù quáng quan tâm, lo cho bản thân mình trước đi! Bây giờ ta khỏe lắm, một quyền đấm chết một con trâu cũng không thành vấn đề!" Chín anh em: “…” Bọn họ chỉ cho rằng Tống Kiến Quốc đang khoác lác. Nhưng vì không muốn làm cụt hứng của ông cụ, nên vẫn không vạch trần ông. "Đúng rồi ba, bọn con bàn bạc rồi, ba chẳng phải làm ở hệ khai thác mỏ… Ơ không, ba chẳng phải làm bên hệ luyện khí sao? Bọn con cảm thấy tặng một món quà đúng với nghề nghiệp thì hợp lý hơn." Tống Kiến Quốc mắt sáng lên, gật đầu lia lịa: "Có lý!""Cho nên tụi con định tìm giúp ba mấy loại khoáng thạch, chẳng phải các thầy giáo hệ đào mỏ… À không, hệ luyện khí của ba thích khoáng thạch đó sao? Ba thích loại khoáng thạch nào? Hay là loại khoáng thạch nào hiếm ấy?" Tống Kiến Quốc khẽ nghĩ. Sau đó… Lấy cuốn giáo trình "Sổ tay luyện khí sơ cấp" ra, mở chương nói về vật liệu luyện khí. Tìm được một vài loại vật liệu tương đối hiếm thấy. "Có rồi!" Tống Kiến Quốc hưng phấn nói: "Cửu Thiên Huyền Thiết, sách nói nó cực kỳ hiếm! Là vật liệu tốt nhất để luyện chế linh kiếm!" Bên kia đầu dây, lão đại nghe thấy tên loại vật liệu, vội nói: "Nhanh, Lão Cửu, con mau cầm giấy ghi lại!" Lão Cửu trẻ tuổi nhất, phản ứng cũng nhanh nhạy nhất, xoẹt xoẹt xoẹt ghi lại tên vật liệu này vào giấy. "Ba, còn loại nào nữa không? Tặng một thứ nghe hơi sơ sài." Sau khi ghi lại tên vật liệu này, lão đại lại suy nghĩ thêm một chút. Tống Kiến Quốc gật đầu lia lịa: "Có! Có! Rất nhiều là đằng khác, những loại này trường học của ba không tìm ra được đâu, các con giúp ta tìm mấy thứ đó, thầy giáo nhất định sẽ thích cho xem!""Tinh Thần Cương, nghe nói là tinh thể của các vì sao rớt xuống hình thành, có thể dùng để luyện chế lò luyện đan!""Xích Huyết Ngân, cái này cũng cực hiếm, là máu của Đại Năng Thượng Cổ, sau quá trình biến đổi thời gian mới hình thành!""Còn có Tử Nguyệt Thạch, có thể tự phát ra ánh sáng, chiếu ra ánh trăng tím, có thể…” “…” Tống Kiến Quốc không ngừng kể về những loại vật liệu quý hiếm trong sách. Mà Lão Cửu… thì như múa bút thành văn. Ghi chép không ngừng. Nhưng càng nghe… Bọn họ càng thấy không ổn. "Anh cả, còn phải ghi nữa không? Mấy thứ này, anh chắc là chúng ta tìm được đấy?" Lão Cửu nhìn hơn chục loại "khoáng thạch" mình đã ghi, có chút nghi ngờ hỏi. Lão đại sau khi nhìn xong… Da đầu cũng tê rần. Mẹ ơi. Toàn là tinh thần trụy lạc, hoặc Đại Năng Thượng Cổ. Với các loại khoáng thạch bình thường bọn họ vẫn biết như vàng bạc đồng sắt… Đúng là chẳng có chút liên quan nào. "Ha ha ha, còn may là có các con, lần này quà ngày Nhà giáo nhờ vào các con cả đấy, mười loại vật liệu này nếu không tìm đủ thì cũng chẳng sao cả..." Ở đầu dây bên kia, giọng Tống Kiến Quốc vô cùng vui vẻ: "Tìm được ba bốn loại là được." Lão đại: "..." Hắn cảm thấy, có khi một loại hắn cũng không tìm được. Nhưng lúc này. Bọn họ không muốn làm cụt hứng của ông cụ. Cúp điện thoại xong. Lão đại cầm "Danh sách khoáng vật" nghiến răng, nói với tám người còn lại: "Động viên toàn bộ nhân lực trong nhà, cố gắng đi tìm!""Ít nhất phải tìm được một loại khoáng thạch!" Chín anh em khóe miệng giật giật. Nghĩ đến mấy loại khoáng thạch mà lão ba yêu cầu… Bọn họ đúng là không biết nên nói làm sao cho phải. … P/s: Hôm nay sẽ có ít nhất 10 chương. Cầu hoa, cầu phiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận