Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 251: Đối chọi gay gắt.

Chương 251: Đối chọi gay gắt. Một học sinh năm hai mặt đỏ bừng, bị Trương Thanh Nguyên và Tống Kiến Quốc kéo tay."Ta muốn tham gia câu lạc bộ xem tướng! Các ngươi buông ra!" Bên ngoài khu nhà học. Một đám nhân viên câu lạc bộ tụ tập ở chỗ này. Câu lạc bộ nhảy cầu của Trương Thanh Nguyên sau lần đứt dây thực tiễn trước đó, càng ngày càng thê thảm. Để đối đầu với câu lạc bộ rèn sắt của Tống Kiến Quốc, Trương Thanh Nguyên cũng không thể không nghĩ ra một vài biện pháp đặc biệt. "Ngươi đến câu lạc bộ nhảy cầu của ta! Ta mỗi ngày chỉ đạo ngươi tu hành!" Hắn bịa ra một bộ lời nói vô cùng cảm động, chỉ cần gia nhập câu lạc bộ nhảy cầu của bọn họ dường như là có thể nghênh đón bạch phú mỹ, đi tới đỉnh cao. Tống Kiến Quốc hung hăng trừng mắt nhìn Trương Thanh Nguyên."Ngươi đừng nghe hắn, đến câu lạc bộ rèn sắt! Ta cho ngươi rèn một kiện pháp bảo!" Hai người càng tranh càng hăng. Mắt thấy sắp đánh nhau, Lữ Tử Châu bỗng nhiên lạnh giọng nói: "Không nghe người ta nói sao, hắn muốn tham gia câu lạc bộ xem tướng!" Hắn vung tay lên. Đám người cuồn cuộn bên cạnh, trực tiếp cướp tên học sinh năm hai này từ trong tay Tống Kiến Quốc và Trương Thanh Nguyên đi. "Ngươi!" Hai người nghiến răng trợn mắt. Đáng tiếc, bọn họ hiện tại căn bản không phải đối thủ của Lữ Tử Châu. Bọn họ nhanh chóng chuyển mục tiêu. Rồi hướng về một tân sinh vừa bước ra khỏi khu nhà học. "Mau vào bát ta đây!" Tống Kiến Quốc với tốc độ tên lửa trực tiếp xông ra. Hắn thừa dịp Trương Thanh Nguyên không chú ý liền ôm lấy tân sinh kia."Không phải!! Ta không muốn tham gia câu lạc bộ rèn sắt!" Vừa thốt ra một tiếng kêu thảm thiết. Bất quá không chút bất ngờ nào. Hắn bị Tống Kiến Quốc ấn tay ký vào đơn nguyện vọng. Trương Thanh Nguyên trừng lớn hai mắt."Ngươi! Đê tiện!" Hắn không ngờ Tống Kiến Quốc lại không giảng võ đức như vậy. Không được, lần tới nhất định phải là câu lạc bộ nhảy cầu của ta! Hai người đối chọi gay gắt. Một vài tân sinh không khỏi rùng mình một cái.... Tần Mục ngồi ở phòng hiệu trưởng. Thở dài. Tiếp tục như vậy không ổn. Thành lập câu lạc bộ là vì bồi dưỡng hứng thú yêu thích của học sinh. Không phải ép mua ép bán. Càng không thể vì điểm số mà đánh đập tàn nhẫn. Hai người này nhất định phải bị điểm danh phê bình. Còn có Lý Khung. . . Cũng thật là không biết xấu hổ. Một đại hán ngay thẳng cương nghị, vì tuyển thêm mấy người vào câu lạc bộ mà danh tiếng rối tinh rối mù. Nhớ đến cái này, Tần Mục nổi cả da gà. Đáng thương Toa Vận... Rời khỏi phòng hiệu trưởng. Lúc này, Trương Thanh Nguyên lại bắt được một tân sinh."Ta đã tham gia câu lạc bộ xem tướng rồi!" Tân sinh kia thầm mắng một tiếng xui xẻo. Sao hôm nay lại bất cẩn vậy chứ. Bị mấy tên tổng biên tập này bắt được. Chắc chắn không thoát khỏi một kiếp đoạt người. Trong đầu hắn không khỏi vang lên một ca khúc. . . Hắn trốn, hắn đuổi, hắn có chạy đằng trời..."Không phải! Ngươi chưa!" Quả nhiên, Trương Thanh Nguyên căn bản không nghe. Hắn kéo tay người ta, liền muốn. . . Đổi thông tin câu lạc bộ. Lúc này, Tần Mục không nhìn nổi. Hắn ho khan hai tiếng."Các ngươi đang làm gì thế?" Trương Thanh Nguyên hoảng hốt bỏ tay ra. Ấm úng giải thích: "Không làm gì, hiệu trưởng, câu lạc bộ nhận người thôi." Tần Mục bất đắc dĩ nói: "Các ngươi cho ta mù hay sao?" Hắn quyết định phải dạy dỗ thật tốt mấy tên tổng biên tập này. "Không thể không quan tâm đến ý nguyện của đồng học, cưỡng ép nhận người! Điển hình là Trương Thanh Nguyên và Tống Kiến Quốc, phạt 200 điểm số, răn đe!" Tần Mục nói xong, mặt hai người trắng bệch. 200 điểm số nha, đó là số điểm mà bọn họ vất vả bao lâu mới kiếm được! Ngược lại Lý Khung hít một hơi sâu. Cũng may, vì danh tiếng, hắn không làm gì quá phận. Bất quá Tần Mục cũng không quên hắn, chợt lại nói: "Lý Khung, Bành Thuần Tổ, phạt 100 điểm số, cả bốn người các ngươi, đều đi xin lỗi những bạn học bị cưỡng ép kia!" Sau khi nói xong hình phạt. Tần Mục lại ngữ trọng tâm trường nói: "Ta thiết lập điểm số là để cổ vũ các ngươi cố gắng xây dựng câu lạc bộ, không phải cho các ngươi ức hiếp bạn học!" Mấy người xấu hổ mà cúi thấp đầu. "Hiệu trưởng, chúng ta không dám làm vậy nữa!" Sau khi Trương Thanh Nguyên nhận lỗi, ba người kia cũng dồn dập phát thệ. Tần Mục gật đầu. Sau đó, hắn liên thông Tiên Võng, thiết lập hệ thống câu lạc bộ. Học sinh gia nhập hội đoàn, điền xong thông tin cá nhân. Trừ khi tự mình đến trước mặt hắn sửa, bằng không không có quyền hạn thay đổi câu lạc bộ. Nói như vậy, có thể phòng ngừa bọn họ tranh giành học viên."Biết sai liền sửa." Tần Mục lần nữa nói rõ, hậu quả của việc làm như vậy. Mấy người bị giáo huấn như những con rùa. Bành Tư Nguyên đứng trong đám người. Không còn mặt mũi gặp ai. Ngược lại Lữ Tử Châu. Trở thành câu lạc bộ lớn nhất toàn trường. Hắn căn bản không thích tranh giành học viên. Mọi người đều chủ động xin gia nhập. Chờ Tần Mục vừa đi, hắn liền giả mù sa mưa đi đến trước mặt mấy người đang ủ rũ cúi đầu."Đừng nản chí, đây chẳng phải còn mấy chục người ở câu lạc bộ của các ngươi sao ~" Mấy người hung hăng nhìn hắn. Đều tại tên Lữ Tử Châu đáng ghét này, mới khiến bọn họ phải dùng đến hạ sách này! Bây giờ các câu lạc bộ trong trường đã gần như bão hòa. Câu lạc bộ xem tướng của Lữ Tử Châu đã có hai ngàn người. Nghiền ép những hội đoàn khác. Hắn cũng thật sự vênh váo. Cả ngày nhìn người bằng nửa con mắt. Trước kia, Lý Khung luôn là người được tôn kính nhất. Bởi vì hắn mạnh nhất. Nhưng bây giờ không giống vậy. Lữ Tử Châu người đông thế mạnh. Để có trải nghiệm tốt hơn. Mỗi lần hắn đi suối linh tuyền, đều mang theo một đám thành viên câu lạc bộ."Tổng biên tập để ta xoa chân cho ngài nha~""Tổng biên tập để ta xoa lưng cho ngài nha~""Tổng biên tập để ta làm SPA cho ngài nha~" Cảnh tượng này cực kỳ giống cảnh tượng các đại ca xã hội đen hưởng thụ trong trung tâm tắm rửa. Tuy quá trình xây dựng câu lạc bộ trắc trở không dễ dàng. Nhưng đối với việc tu luyện của học sinh thì lại có ích. Tham gia câu lạc bộ nhảy cầu. Học sinh hệ luyện đan đều học được Ngự kiếm phi hành. Gia nhập câu lạc bộ rèn sắt. Các ông lão đều có thể về nhà chỉ đạo cháu gái lớp Mỹ thuật. Gia nhập câu lạc bộ xem tướng lại càng tốt, xu cát tị hung, xem phong thủy quá đỉnh. Sau một thời gian phát triển. Tần Mục cũng quyết định cho bọn họ đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm."Keng! Nhiệm vụ mới, mời kí chủ xác nhận.""Tiếp tục mở rộng tầm ảnh hưởng của trường, tham gia giao lưu với các trường trung học nước ngoài.""Phần thưởng nhiệm vụ: Nhận được 100000 tích phân." Tần Mục dùng thần thức nhấn xác nhận. Sau đó, mở Tiên Võng ra. Hắn tìm hiểu một số danh giáo nước ngoài. Nào là đại học Nam Cầu, đại học Hắc Phúc... Hắn mở điện thoại liên lạc của nhà trường, gọi tới. "Xin hỏi có phải là trường đại học Nam Cầu không?" Đối phương nghe thấy giọng nói trẻ tuổi, còn tưởng rằng là có thiên tài nào đó muốn đến sát hạch."Trên mạng có địa chỉ trường, anh trực tiếp đến rồi gọi lại cho tôi!" Tần Mục ngẩn người. Nhưng hắn hiểu chắc chắn là đối phương hiểu lầm ý của hắn."Không phải, ta đến từ đại học phương Đông, hỏi một chút có thể tổ chức một buổi giao lưu học thuật hay không, đệ tử của ta cần đối thủ mạnh!" Hiệu trưởng đại học Nam Cầu đẩy kính mắt. Người này sợ không phải đang gây cười đó chứ! Giọng còn trẻ như vậy, có thể là hiệu trưởng được sao? Bất quá, hắn cũng không phải loại người trông mặt mà bắt hình dong. Nếu cái người tự xưng là người của đại học phương Đông dám chơi xỏ hắn! Bản thân mình là hiệu trưởng của một trường danh tiếng, đâu phải là để cho người ta trêu đùa! "Các anh là trường nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận