Chương 200: Tuyệt vọng của các thí sinh, cơ hội 0,001%. Nói cách khác, bọn họ chỉ cần không ngừng kiên trì bói quẻ, tính tổng số lần đạt tới mười vạn lần... Liền hoàn toàn có cơ hội thành công đột phá thiên cơ hạn chế do hắn bố trí, tìm được câu trả lời chính xác. Tần Mục chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt một lần nữa rơi vào những học sinh hệ luyện đan. Lúc này Bành Thuần Tổ đang cùng các bạn học còn lại của hệ luyện đan cùng nhau nghiên cứu đề thi của bọn họ. Lần này đề thi của bọn họ cũng không đơn giản. Giống như những bạn học hệ luyện khí, bọn họ cũng không biết phải làm sao. "Hiệu trưởng nói đề thi lần này của chúng ta là luyện chế ra một viên tuyệt phẩm đan dược..." Bành Thuần Tổ hiện tại mặt mày ủ rũ. Bọn họ tuy là đã bắt đầu học tập luyện đan, nhưng trên thực tế, những đan dược mọi người luyện chế ra đều là bán thành phẩm. Hiệu quả so với tuyệt phẩm đan dược còn kém hơn tốt gấp mấy chục lần. Nhưng hiệu trưởng lần này thi giữa kỳ... Liền cho bọn hắn một nan đề như vậy. "Không được, hiệu trưởng đặt kỳ vọng cao vào chúng ta, chúng ta quyết không thể để cho hiệu trưởng thất vọng!" Bành Thuần Tổ hít sâu một hơi, nhìn về phía bốn người còn lại của hệ luyện đan. Đưa ra kiến nghị mà hắn vừa mới nghĩ ra: "Muốn luyện chế tuyệt phẩm đan dược, khó khăn nhất không phải là ở việc khống chế hỏa hầu mà là sự thăng hoa dược lực, năm người chúng ta ai cũng có sở trường riêng, chi bằng..." Ý nghĩ của hắn rất đơn giản. Bất kể như thế nào, bọn họ ít nhất phải tìm cách luyện chế ra một viên tuyệt phẩm đan dược. Các bạn học còn lại liếc nhìn nhau một cái. Cũng vội vàng gật đầu. Bọn họ cũng không muốn phải đếm ngược. Hơn nữa... lần này thi giữa kỳ, hiệu trưởng đã nói sẽ có hình phạt cực kỳ nghiêm khắc. Bọn họ tuyệt đối không muốn bị rớt tín chỉ. Vì vậy... Năm người bắt đầu ghé đầu vào nhau, lấy ra nồi cơm điện của mình, nỗ lực luyện chế một viên tuyệt phẩm đan dược. Chỉ là... Bọn họ đánh giá thấp độ khó của nhiệm vụ mà Tần Mục đã thiết kế. Tuyệt phẩm đan dược, ngoài những kiến thức bọn họ hiểu biết, còn cần điều quan trọng nhất là sự hợp nhất giữa người và đan. Đem đại đạo mà mình ngộ ra, nung vào trong đan dược. Như vậy mới có thể luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược có phẩm sắc cực cao. Loại đan dược này... chỉ cần có được một viên, liền có thể đề thăng phần lớn tu vi. Bù đắp được mấy năm khổ tu linh lực. Ba giờ sau. "Ầm ầm!" Kèm theo một tiếng vang thật lớn. Năm người hệ luyện đan mặt mũi lấm lem nhìn nhau. Rơi vào trầm tư. Hiển nhiên. Bọn họ cũng ý thức được chỗ khó của nhiệm vụ mà hiệu trưởng tuyên bố. Dường như... đã vượt quá phạm vi kiến thức mà hiện tại bọn họ đang học. Căn bản không phải thứ mà bọn họ có thể luyện chế được ở giai đoạn hiện tại. Bành Thuần Tổ chớp mắt cắn chặt răng. Như cũ không chịu bỏ cuộc, tiếp tục kéo những bạn học còn lại lại cùng nhau: "Tiếp! Chúng ta tiếp tục thử!" Hắn vẫn không tin. Đại học tu tiên. Phòng hiệu trưởng. Tần Mục thu hồi ánh mắt, khẽ thở dài một tiếng. Nói thật. Hắn cũng không cố ý giày vò đám học sinh này. Hắn chỉ là muốn cho bọn họ biết, tin nhảm nào thì có thể truyền, tin nhảm nào thì tuyệt đối không thể động vào. Bành Thuần Tổ có thiên phú luyện đan không tệ, hắn trước đây còn quan tâm đến người này nhiều hơn. Nhưng trong sự kiện bịa đặt tin đồn lần này... Cái miệng rộng của hắn đã nảy sinh tác dụng cực kỳ trọng yếu. Nếu không phải là do lời của hắn, thì lời đồn hắn là cặn bã nam đã không lan nhanh như vậy. Trong tất cả mọi người... Duy nhất vô tội, chỉ có Lý Khung. Bất quá... Tần Mục chỉ cần nghĩ tới việc Lý Khung hôm đó tìm đến hắn vào buổi đêm, thẳng thắn chuyện mình là tình địch của hắn... liền cảm thấy nhất định phải cho Lý Khung một bài học. Dù cho hắn đã đột phá đến Địa Cấp Cảnh, cuộc thi lần này cũng đã định trước thất bại. Bí cảnh luyện thể hệ. Năm thứ hai Lý Khung đơn độc ở một mình một chỗ. Dù sao trong năm thứ hai, luyện thể hệ chỉ có một mình hắn. Hắn vừa mới tỉnh lại sau bế quan, củng cố tốt cảnh giới liền đi vào trong bí cảnh, nghênh đón trận thi này. "Hiệu trưởng thiết kế đề mục gì cho ta đây? Hắn là người rõ nhất." Bởi vì phía trước do hiểu lầm về Lữ Tử Châu gây ra, hắn còn đặc biệt tìm đến hiệu trưởng, thẳng thắn mình không có ý định trở thành tình địch của hắn. Vì vậy... Hiệu trưởng gây khó dễ cho hắn cũng nằm trong dự kiến. Hắn vẫn tương đối bi quan. "Chân chính Luyện Thể giả, trèo đèo lội suối, chư thiên vạn giới, đều có thể đạp khắp!" Rất nhanh. Hư ảnh của Tần Mục xuất hiện trên bầu trời bí cảnh hệ luyện khí. Nói ra đề thi lần này: "Thế giới trước mắt là một nơi mô phỏng lại thế giới man hoang, chỉ cần xuyên việt được mảnh thế giới man hoang này, xem như là hợp cách!" Lý Khung ngẩn ra, ngược lại nhìn kỹ thế giới thu nhỏ trước mắt. Quả nhiên. Một luồng hơi thở của thế giới man hoang ập vào mặt. Cảm giác tang thương cổ xưa, sự yên tĩnh của thời man hoang phát lên từ trong lòng hắn. "Cái này... Trong này hung thú, e là có tồn tại Thiên Cấp Cảnh." Lý Khung lẩm bẩm một câu, cảm giác có chút tê cả da đầu. Nhất là sát na khi ảnh thu nhỏ man hoang xuất hiện, hắn liền cảm nhận được không chỉ một luồng khí tức cường đại. Hắn đã đột phá đến Địa Cấp Cảnh nên biết, khí tức này tuyệt đối không phải Địa Cấp Cảnh nên có! Ít nhất cũng là khí tức của hung thú cấp cao, hung thú Thiên Cấp Cảnh. Đối phương thậm chí có thể là linh thú trong truyền thuyết! Một khi sinh ra linh trí, thì việc hắn muốn xuyên qua mảnh ảnh thu nhỏ man hoang này thành công gần như là không thể. Bất quá vừa nghĩ tới việc mình đã làm với hiệu trưởng... Hắn cười khổ một tiếng, chỉ có thể kiên trì hướng về phía ảnh thu nhỏ man hoang phóng đi. Ngay sau đó. Trong mảnh ảnh thu nhỏ man hoang trước mắt hắn. Vốn dĩ hoàn toàn yên tĩnh. Bỗng chốc trở nên Quần Ma Loạn Vũ. Cả vùng bỗng nhiên xoay mình, một con cự long màu vàng đất dựng lên, ném hắn bay đi rất xa. "Thiên Cấp Cảnh!" Vào sát na con cự long màu vàng đất này xuất hiện. Sắc mặt của Lý Khung nhất thời đại biến. Dù cho bị nó quăng mạnh xuống mặt đất, vẫn không dám cùng con hung thú này động thủ. Khí tức trên người nó phát ra, mặc dù không phải Cự Long thực sự, chỉ mang theo một bộ phận lực lượng của Cự Long. Nhưng vẫn không phải là thứ hắn có thể chống lại. "Oanh!" Sau khi hắn rơi xuống đất. Còn chưa kịp trấn định tinh thần. Lại nghe thấy một tiếng gầm rú như sấm bên tai. Một cây đại thụ khổng lồ cao đến mấy chục mét đột nhiên vung cành, chụp về phía hắn. Bên tai đều là những cơn gió mạnh gào thét. Da đầu tê dại, hắn lập tức thúc giục toàn thân linh lực, hiểm lại càng thêm hiểm tránh thoát được cái chụp của cây đại thụ này. Sau khi chạy khỏi phạm vi bị đại thụ đuổi bắt. Lý Khung mới quay đầu nhìn lại đại thụ trước mặt. Khóe miệng giật giật vài cái. Ở ngay chính giữa của đại thụ này, lại mọc ra một cái miệng. Một mực đang nhe răng trợn mắt. Vừa rồi tiếng gầm rú cũng là do nó phát ra. Nếu không có tiếng gầm rú này, nói thật, hắn thậm chí còn không tránh được sự truy đuổi của cây đại thụ này. "Độ khó của cuộc thi giữa kỳ lần này cũng quá biến thái rồi, chẳng lẽ ta sẽ là người duy nhất ở lại lớp trong cuộc thi này?" Lý Khung đã có chút nhận mệnh. Dù sao hắn đã đắc tội với hiệu trưởng. Nhưng hắn lại không cam tâm. Nếu thật sự chỉ có mình hắn phải ở lại lớp thì hắn thật không còn mặt mũi nào để gặp mặt những bạn học khác. "Không được! Ta ít nhất cũng phải xông vào được phân nửa phạm vi thế giới thu nhỏ này!" Lý Khung nắm chặt nắm đấm. Nhìn từng con hung thú Thiên Cấp Cảnh trước mắt. Lựa chọn minh triều hữu hổ, thiên hướng hổ sơn hành.... Phòng hiệu trưởng. Tần Mục vốn tưởng rằng sau khi bị dọa bởi hai hư ảnh hung thú Thiên Cấp Cảnh này, Lý Khung sẽ bỏ cuộc. Không ngờ Lý Khung vẫn hướng về phía ảnh thu nhỏ man hoang lao tới. Mảnh hư ảnh này... Chính là đề thi mà hắn đặc biệt chuẩn bị riêng cho Lý Khung. Nói thêm, để làm ra mảnh hư ảnh man hoang này, hắn thậm chí còn phải móc tiền túi, mua rất nhiều hư ảnh giống hung thú từ trong thương thành của hệ thống. Những thứ được gọi là hung thú Thiên Cấp Cảnh này, trên thực tế đều là do hắn tạo ra hư ảnh. Bất quá năng lực và khí tức thì giống hệt như hung thú thật. Dù sao bản thể của chúng, ở vô số năm tháng trước, vô cùng cường đại. Nói là làm rung chuyển chư thiên, cũng không có chút gì là quá đáng. Hơn nữa... Ảnh thu nhỏ man hoang này nhìn qua là hắn đang làm khó dễ Lý Khung. Nhưng nếu Lý Khung có thể tiến vào đến bên trong. Chắc chắn có thể có được một cơ duyên cực lớn. Đối với người vừa mới đột phá đến Địa Cấp Cảnh, chỉ mới củng cố được cảnh giới mà nói, điều đó sẽ rất có ích. Ngoài ra. Trên thực tế những bài sát hạch chuyên ngành khác cũng được Tần Mục chuẩn bị xong xuôi. Cùng lúc gây khó dễ cho bọn họ, đồng thời giúp ích cực lớn cho việc tu hành của bọn họ. Vậy nên cần xem bọn họ có lĩnh ngộ được "dụng tâm lương khổ" mà hắn đã giấu vô cùng kỹ này hay không. "Bây giờ xem qua một chút biểu hiện của đám học sinh năm nhất này." Sau khi xem xong biểu hiện của những lão du điều năm hai. Tần Mục vung tay lên. Hình ảnh trước mắt hắn đột nhiên biến đổi. Chuyển thành hình ảnh sát hạch của đám người James. Học sinh năm nhất không có những chuyện bịa đặt tin đồn. Cho nên Tần Mục quyết định dựa theo lệ cũ, cũng cho bọn họ một bài... thi cuối kỳ. Không sai. Lần này sắp xếp bài sát hạch cho bọn họ, chính là thi cuối kỳ. Giống với Trương Thanh Nguyên và những người khác ở học kỳ trước. Bọn họ tưởng rằng kỳ thi lần này là thi giữa kỳ, nhưng trên thực tế, Tần Mục đã đưa đề thi cuối kỳ ra sớm. Ví dụ như James chọn ngành phù lục. Sau khi bọn họ vào trường thi liền thấy được một tòa núi cát bốc lên ngọn lửa. Mảnh núi cát này hoàn toàn được cấu tạo từ hạt cát. Nhưng lại khác hoàn toàn so với núi cát bình thường. Bởi vì trên bề mặt của chúng tản ra nhiệt lượng nóng bỏng. Tuy rằng bọn họ đều mặc đồng phục học sinh, ngăn được nhiệt lượng nhưng vẫn có thể nhìn thấy hơi nóng bốc lên trong không khí. James thân là người nước ngoài nuốt nước bọt một cái. Rồi nhìn xuống lòng bàn tay của mình. Sau một khoảng thời gian học tập. Hắn rất vất vả mới luyện được Thiết Sa Chưởng đến mức nhập thất, đạt đến lô hỏa thuần thanh. Nhưng... Hắn luyện tập Thiết Sa Chưởng bình thường cũng chỉ dùng đến chậu cát lớn. Nơi nào giống như lần này vậy. Trước mắt là một tòa núi cát cao vút trong mây. Còn có nhiệt khí nóng bỏng bốc lên mắt thường có thể thấy được. Ngay sau đó. "Khi hắn đang nghi ngờ cuộc đời thì Tần Mục cũng công bố đề mục của cuộc thi lần này, 'có thể hiển hiện được chư thiên thiết thủ'..." "Trong vòng 3 ngày, lợi dụng Thiết Sa Chưởng đập nát tòa núi cát trước mặt, coi như sát hạch thông qua!" James thậm chí có chút nghi ngờ rằng mình đã nghe lầm. Liền vội hỏi những bạn học xung quanh. Những người xung quanh cũng đều có phản ứng tương tự. Hiển nhiên. Hắn không có nghe lầm. Đây chính là đề mục sát hạch của bọn họ thuộc hệ phù lục. Sử dụng Thiết Sa Chưởng san bằng ngọn núi cát bốc hơi nóng trước mặt này. James cắn chặt răng. Xông lên ngay lúc các bạn học tại chỗ còn đang không biết làm sao. Xắn tay áo lên, lộ ra đôi bàn tay. Trải qua một khoảng thời gian luyện tập, đôi bàn tay của hắn bây giờ đã đầy vết chai. Thiết sa thông thường, đối với hắn mà nói không có bất cứ tổn thương nào. Nhưng tay hắn vừa chạm được vào núi cát kia liền... hắn đã phát hiện ra mình đã sai. Sai quá sai. Nhiệt lượng bên trong núi cát hoàn toàn không phải là thứ mà hắn có thể chịu đựng được vào lúc này. Cho dù hắn có điều dụng linh lực, cũng chỉ có thể trong thời gian ngắn ngăn chặn khí tức nóng bỏng từ trong núi cát, căn bản là không cách nào duy trì lâu dài. "Tại sao ta có cảm giác điều này giống như chỉ có Thiết Sa Chưởng phiên bản nâng cao mới có thể làm được vậy?" Cuối cùng James chỉ có thể lui trở về. Nhìn ngọn núi cát khổng lồ trước mắt mà ngơ ngác. Bởi vì từ trong sách giáo khoa hắn dường như đã thấy qua phương pháp tu luyện Thiết Sa Chưởng phiên bản nâng cao. Cần dùng nhiệt lượng nóng bỏng hơn nữa để rèn luyện sự linh hoạt của đôi bàn tay. Để đạt được những yêu cầu của việc vẽ phù lục. Hiện tại bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể được coi là đã luyện thành Thiết Sa Chưởng thông thường. Còn cách việc vẽ phù lục một khoảng cách khá xa. Phải biết rằng. Phù lục trong các ngành nghề lớn, đều được coi là có tính thần kỳ. Bởi vì nó... có thể cô đọng linh lực, có thể dùng linh lực tạo ra nhiều tác dụng khác nhau. Đồng thời, người vẽ phù cần có yêu cầu rất cao đối với lực chưởng và lực chỉ. "Hiệu trưởng làm như vậy, chắc chắn có ý sâu xa, ta quyết không thể gục ngã ở chỗ này!" "Nếu như ngay cả thi giữa kỳ mà cũng không vượt qua được, thì ta như vậy, lấy cái gì đi đánh chùy Thượng Đế?" "Hơn nữa, hiệu trưởng đã nói, cuộc thi lần này nếu rớt tín chỉ, sẽ có hình phạt rất nghiêm trọng..." James có vẻ mặt vô cùng ngưng trọng. Hắn xem trọng cuộc thi giữa kỳ lần này vô cùng. Vợ cũ của hắn, vẫn không tin vào văn hóa tu tiên của phương đông. Sao hắn có thể học giữa chừng rồi quay về? "Mọi người cùng nhau nỗ lực, tiếp tục thi triển Thiết Sa Chưởng lên núi cát! Dưới sự cổ vũ của James, các bạn học còn lại của hệ phù lục cũng lần lượt xuất động, chịu đựng đau nhức hai tay, hướng về núi cát mà thi triển Thiết Sa Chưởng. Từng đạo Thiết Sa Chưởng đánh lên đỉnh núi cát. Nhưng mà... Ngọn núi cao lớn này lại tựa như không hề bị ảnh hưởng gì. Dù cho bọn họ có công kích mang theo linh lực cũng không có vẻ gì sẽ tan rã và sụp đổ cả... Phòng hiệu trưởng. Tần Mục khẽ gật đầu. James, sau khi nghe chủ nhiệm khoa báo cáo, hắn vô cùng ấn tượng với người học sinh này. Bởi vì trong lòng có chấp niệm, cho nên tốc độ tu luyện trong hệ phù lục của hắn nhanh hơn nhiều. Hơn nữa... Hắn vẫn luôn muốn trở về quốc gia của mình, đánh chùy Thượng Đế. Tiện thể để hắn trở về phương Tây, có thể giúp tuyên truyền trường đại học tu tiên. Mở rộng tầm ảnh hưởng của trường trên toàn thế giới. Để đại học tu tiên có thể sớm ngày trở thành trường học có đẳng cấp thế giới. Lần này hắn thể hiện trong cuộc thi cũng khiến Tần Mục hết sức hài lòng. Sau đó. Hắn lại nhìn những trường thi khác của năm nhất. Ví dụ như Phong Thiên Dịch của hệ trận pháp. Ở trong bí cảnh của hệ trận pháp. Là một mảnh biển cây vô tận. Chính xác mà nói, mênh mông vô bờ, đập vào mắt họ ngoài cây ra, vẫn chỉ là cây. Sau khi thấy được những cây cối này... Phong Thiên Dịch và những người khác nhất thời sợ run cả người. Hiển nhiên. Bọn họ đã nghĩ tới những Thụ Tinh trong rừng rậm trận pháp kia. Khoảng thời gian này trở lại đây, bọn họ vẫn luôn ở trong rừng rậm trận pháp đấu trí so dũng khí với những Thụ Tinh đó. Nhưng lần nào cũng sẽ bị Thụ Tinh ở rừng rậm trận pháp dọa cho chạy. Phong Thiên Dịch là người gan dạ nhất... Đối mặt với Thụ Tinh đôi khi cũng không cẩn thận mà bị dọa cho sốc. "Hiệu trưởng sẽ không bắt chúng ta xuyên qua khu rừng rậm này chứ?" Phong Thiên Dịch nuốt nước bọt một cái. Nói ra một suy đoán.