Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 283: Bản mới Thiết Nhân ba loại.

Chương 283: Bản mới "Thiết Nhân ba loại". Hắn là một người không thể chấp nhận sự bừa bộn, tính tình thẳng thắn. Mấu chốt là, Văn Cát bằng bản lĩnh của mình giành được vị trí thứ nhất, làm sao có thể bịa đặt như vậy được! Tần Hữu Trung trực tiếp tiến lên phía trước. "Sự tình không phải như thế!" Mấy người nhìn nhau, không ngờ Tần Hữu Trung lại nghe được. Có chút sợ hãi lùi về sau một bước. "Đây cũng là do chúng ta nghe người khác nói." Tần Hữu Trung từng bước ép sát, "Người khác nói? Người khác nói các ngươi là bạn cùng phòng của Văn Cát, hẳn là biết nhân phẩm của hắn, vậy mà còn muốn hùa theo lời đồn!" Hắn đang muốn căm phẫn nói gì đó thì thấy mấy người kia đã bỏ chạy, trong miệng dường như còn nhỏ giọng nói gì đó. Tần Hữu Trung chỉ có thể thở dài, xoay người trở về ký túc xá. Ngày hôm sau, tình thế đã lên men thành: « Tần Hữu Trung thẹn quá hóa giận, bắt nạt Lăng lão đồng học » trong miệng những người có ý đồ. Chính là Tần Hữu Trung bao che cho Văn Cát, sau đó bị người khác nói ra, cuối cùng thẹn quá hóa giận, đánh đập tàn nhẫn. Khiến cho hôm nay Tần Hữu Trung đi học đều bị người khác chỉ trỏ. Tần Mục ở trong phòng hiệu trưởng cảm thấy khó chịu, bầu không khí của tu tiên đại học biến thành như vậy, hắn, một hiệu trưởng, không phải không có trách nhiệm. Tiếp tục như vậy nữa thì khác gì cái chợ bán thức ăn chứ? "Keng, nhiệm vụ mới được ban, mời kí chủ tiếp nhận." Ngay khi Tần Mục đang suy tư khổ não, hệ thống thanh âm bỗng nhiên vang lên. Hắn nhấp vào tiếp nhận. "Mời kí chủ chỉnh đốn bầu không khí nhà trường, giáo dục tốt những người có tâm tư khác." "Phần thưởng nhiệm vụ: Mở ra Phá Hư Kim Đồng." "Phá Hư Kim Đồng: Có thể nhìn thấu bản chất nguyên của mọi vật." Đúng là có người đưa gối khi mình đang buồn ngủ. Cho dù không phải là nhiệm vụ, mình cũng muốn chỉnh đốn phong khí nhà trường. Tần Mục sờ sờ đầu, rất nhanh đã nghĩ ra một biện pháp. Tổ chức một đại hội thể thao ở sân trường. Bất quá đại hội thể thao này lại không giống với đại hội thể thao thông thường. Nếu như so tài mấy môn chạy, nhảy dây các loại thì có lẽ, toàn bộ thao trường sẽ chẳng thấy ai, chỉ cảm nhận được một trận gió thổi qua mà thôi. Như vậy thì chẳng có ý nghĩa gì. Phải cho bọn học sinh biết, Văn Cát là người có bản lĩnh thực sự chứ không phải cái gọi là đi cửa sau. Cứ như vậy, bọn họ sẽ xấu hổ không chịu nổi. Biết đâu có thể vì xấu hổ mà bộc phát tiềm lực tu hành như Bành Tư Nguyên thì sao. Sau một hồi suy nghĩ, Tần Mục phác thảo các hạng mục thi đấu. Bản mới "Thiết Nhân ba loại" chính thức ra đời. Hạng thứ nhất: Bơi. Tần Mục trong thương thành đổi một bí cảnh, đồng thời phục dựng nguyên bản Thái Bình Dương 1-1. Tại nơi này, học sinh sẽ vận dụng mọi thủ đoạn để vượt qua Thái Bình Dương nhưng cơ thể không được chạm vào nước. Tỷ như, hệ luyện khí có thể đóng một chiếc thuyền, hệ trận pháp thì dùng trận pháp truyền tống. Điều quan trọng nhất là: trong khi thi đấu, trên điều kiện không được gây tổn hại cho đối phương, ảnh hưởng đến tiến độ của đối thủ. Ai đến đích đầu tiên sẽ là người thắng. Hạng thứ hai: Đạp xe. Học sinh ở trên đường đua, vừa đạp xe, vừa phải mang theo xe đạp đặc biệt của Tần Mục. Đến đích trước tiên sẽ chiến thắng. Còn về hạng mục chạy bộ, vì để các bạn học có thể giúp đỡ lẫn nhau, tăng thêm tình cảm, hình thức thi đấu là tiếp sức. Lấy phòng ngủ làm đơn vị, sắp xếp bốn người tiếp sức. Những người còn lại, có thể quấy nhiễu những đội khác. Sau khi thiết lập xong các quy tắc, Tần Mục vô cùng bội phục chính mình. Người làm hiệu trưởng, suy tính phải chu đáo như vậy sao! Bất quá quan tâm nhiều quá, có thể bị hói đầu không nhỉ? ... Tần Mục đem những điều cần chú ý khi thi đấu, cùng thông báo đăng trực tiếp trên Tiên Võng. Thời gian ấn định là ba ngày sau. Trong ba ngày này, hy vọng bọn họ có thể điều chỉnh tâm lý, đừng để tâm trí vào việc chửi bới người khác nữa. Nếu không phải những việc quá phản nghịch, Tần Mục cũng không muốn khai trừ học sinh, chỉ hy vọng có thể giải quyết như vậy. Có thể để bọn họ nhìn nhận rõ chính mình. "Ngươi xem Tiên Võng chưa? Muốn tổ chức đại hội thể dục thể thao." "Nhìn rồi, ngươi đăng ký chưa?" "Ta đăng ký xe đạp, dù sao ta là Luyện Thể, không giỏi môn bơi kia." ... Sáng sớm, tất cả học sinh đều dậy thật sớm, họ đang bàn luận về đại hội thể thao. Những chuyện ồn ào về sự kiện của Văn Cát cũng dừng lại những lời oán thán ngầm. Trương Thúy Hoa tìm được Bành Tư Nguyên. "Tư Nguyên ca ca, có muốn cùng nhau lập đội không?" Từ khi Bành Tư Nguyên bước vào Địa cấp, đã đắm mình trong tu tiên, không thể tự kiềm chế. Trương Thúy Hoa để theo kịp bước chân của Bành Tư Nguyên cũng không hề lười biếng. Hai người đã lâu không liên lạc, lần này đại hội thể thao không thể nghi ngờ là một cơ hội để bồi dưỡng tình cảm. Bành Tư Nguyên có chút khó xử, "Nhưng hiệu trưởng không phải nói là lấy phòng ngủ làm đơn vị sao?" Trương Thúy Hoa cho hắn một ánh mắt "ngươi hiểu" , "Mấy người ký túc xá các ngươi nhảy múa quảng trường rất giỏi, người ở nhà trọ chúng ta thích lắm đó... ". Hai người hiểu ý nhau, hẹn ba ngày sau sẽ cùng nhau tham gia trận đấu. Thật không ngờ, Bành Thuần Tổ đứng ở không xa, nghe được những lời này rõ mồn một. Hắn nhếch mép cười, xem ra Lão Bành gia sắp có chuyện vui rồi. Hắn vội vàng gọi điện thoại cho Bành San San. "Uy, San San, ba con sắp có xuân sắc." Bành San San cũng rất quan tâm đến hạnh phúc nhân sinh sau này của ba. "Sao vậy? Thật hay giả đó?" Bành Thuần Tổ mặt mày hớn hở: "Đương nhiên là thật rồi, trong trường học có một cô bé, hình như đang yêu đương với ba con." Bành San San nói: "Vậy con phải để ý rồi đó, đừng để thất bại, dạo này ba con cảm giác rất bận rộn, đừng có sơ sót người ta." "Ừ ừ." Hai người sau khi cúp điện thoại. Bành San San không nhịn được mà nói chuyện này với cô. "Cô, ba con sắp kết hôn rồi, cô sau này đừng giới thiệu đối tượng cho ba con nữa!" Vì Bành Tư Nguyên tu hành ở trường tu tiên nên là miếng bánh thơm ngon trong mắt mọi người. Bởi vậy, các bác gái tranh nhau muốn làm mai với cô. "Hả? Chuyện này khi nào vậy? Hai đứa nó khi nào kết hôn?" "Chắc tầm nghỉ hè đó cô, ba con hẳn là dẫn người ta về." Hai người hàn huyên vài câu, sau khi cúp máy, cô của Bành San San không nhịn được gọi điện thoại cho người lớn trong gia đình. "Uy, ông cậu 5.5, Tư Nguyên sắp kết hôn rồi đó, ông nhớ đến lúc đó góp giỗ nha!" "Chuyện khi nào vậy? Được rồi." Ông cậu không nhịn được mà gọi điện cho con trai. "Thằng Bành Tư Nguyên kết hôn lâu rồi, sao con không mang đồ sang xem người ta vậy?" "Hả? Sao con không biết, ba nghe ai nói đó?" "Còn ai vào đây nữa, chính miệng Tư Nguyên nói mà!" Sau khi cúp máy: Chú Bành của Bành San San là Bành Kim gọi điện cho Bành Tư Nguyên, "Lão nhị, mày kết hôn lâu như vậy rồi, sao không gọi cho đại gia một tiếng." Cái gì? Tôi kết hôn rồi à? Sao tôi không biết? Thật xấu hổ. Lúc Bành Tư Nguyên nghe điện thoại thì đang bật loa ngoài... ... Nên Trương Thúy Hoa nhìn anh bằng vẻ mặt nghi hoặc. Bành Tư Nguyên mặt cứng đờ: "À? Anh, anh nói sai rồi... ... Em còn chưa kết hôn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận