Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 130: Lên bảng hơn sáu vạn người (phần 1)

Chương 130: Lên bảng hơn sáu vạn người (phần 1)
Bành Tư Nguyên sửng sốt.
Sau đó tỉ mỉ nhớ lại.
Hắn đã trải qua vòng kiểm tra đo lường thứ nhất, tiến vào trường thi. . .
Và bắt đầu làm bài thi
Nhìn cách làm bài mạch lạc, cùng với độ khó dễ.
Có thể. . .
Lần này đề thi thật sự quá biến thái.
Với hắn mà nói rất khó ở mảng Triết học.
Hắn trong hai tháng này vốn cũng không có kinh nghiệm học tập về phương diện này
Bởi vì đề quá khó. . .
Hắn dường như thật sự quên viết tên.
Ngược lại trong trí nhớ hắn không có một lần như thế.
Mà một bên Bành San San cũng hơi hé miệng, vẻ mặt không dám tin.
"Gia gia. . . Ngài thật sự không viết tên?"
Tội nghiệp nàng vẫn còn hỏi gia gia thi thế nào.
Kết quả gia gia liền tên cũng không viết đã nộp bài.
Bành San San mặt u oán nhìn Bành Tư Nguyên: "Gia gia, trước khi sát hạch, không phải người ta dặn ngài nhất định phải viết tên trước à? Xong xong, vậy lần này xác định chắc chắn không thi nổi rồi. . ."
Bảy chục nghìn bài thi. . .
Vậy mà hắn lại không viết tên.
Cái này thì đến điểm cũng bị mất sạch.
Mặt già Bành Tư Nguyên đỏ lên, xấu hổ cúi đầu
Mà Bành Thuần Tổ bên kia.
Vì quá tức giận, mắng xong liền trực tiếp cúp điện thoại.
Tút tút tút. . .
Nghe tiếng bận trong điện thoại.
Bành Tư Nguyên đầu càng thấp hơn.
Lần này không có gì bất ngờ xảy ra. . .
Cha hắn chắc chắn là không xong rồi.
Hắn quá hiểu tính khí của cha mình.
Nói muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn, chắc chắn sẽ đoạn tuyệt quan hệ.
Đúng lúc này.
Bành Thanh Ngọc lại gọi điện thoại cho Bành San San.
Chủ yếu là hỏi tình hình sát hạch của Bành Tư Nguyên
"Uy? San San à, gia gia con thi thế nào rồi?"
Bành San San liếc nhìn khuôn mặt đỏ bừng của gia gia, thở dài: "Ba, chuyện này nói dài dòng lắm, con nói ngắn gọn thôi, gia gia thi thế nào con không biết, nhưng lần này chắc chắn ông không thi nổi.""
"Vì sao? Đã xảy ra chuyện gì?" Bành Thanh Ngọc nhịn không được hỏi.
Bành San San trả lời: "Gia gia lần này thi ngay cả tên cũng không viết, đã nộp bài rồi. . ."
Đầu dây bên kia, lập tức im lặng.
Hơn mười giây sau.
Thanh âm Bành Thanh Ngọc truyền đến, than thở: "Ba, hồi trước con thi, ngày nào ngài cũng nhắc con phải viết tên, lần này. . . Tại sao ngài lại quên viết tên vậy. . ."
Trong giọng nói đầy u oán.
"Lẻ sáu linh" Bành Tư Nguyên cúi đầu thấp hơn. . .
. . .
Tu tiên đại học.
Phòng hiệu trưởng.
Tần Mục vẫn còn duyệt bài thi.
Với thần thức cường đại của hắn quét qua, đã chọn ra hơn một nghìn bài thi có đáp án khá tốt.
"Xem ra vẫn có không ít người tinh thông võ thuật, có thể cảm nhận được triết học tu tiên trong những điển cố Thần Thoại này. . ."
Tần Mục tương đối hài lòng về lần này.
Sau đó tiến hành phân thứ hạng cho những bài thi này.
Mà hơn một trăm bài thi không có viết tên. . .
Tần Mục lắc đầu.
Tìm đám người Lữ Tử Châu ở hệ bói quẻ đến.
"Hơn một trăm bài thi này đều không có viết tên, để không uổng phí công sức gần hai tháng của họ, các ngươi dùng phương pháp bói quẻ, bù tên cho họ."
Lữ Tử Châu mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Hoàn toàn không ngờ. . .
Một kỳ sát hạch quan trọng như vậy, lại có người quên viết tên.
Cũng may kỹ năng chuyên môn của họ cực kỳ vững chắc.
Lấy được hơn một trăm bài thi, bắt đầu tung đồng tiền, tiến hành bói quẻ.
Không lâu sau.
Tên của hơn 100 bài thi này đều được họ viết lên.
Tần Mục sau đó kiểm tra một lần, phát hiện tên của hơn 100 người đều được họ tính ra rồi.
Hài lòng gật đầu.
Bảy chục ngàn bài thi. . .
Nếu là người khác, có lẽ không có cách nào.
Nhưng ai bảo họ là tu tiên đại học.
Dù họ không viết tên, hắn cũng có thể tính ra tên của người làm bài!
Chỉ là bảy chục ngàn bài thi, nếu tính hết thì khối lượng công việc quá lớn.
Sau đó, Tần Mục tốn một canh giờ, từ bảy chục nghìn bài thi. . .
Chọn ra 700 người đứng đầu.
Theo tỷ lệ 1% chọn người ưu tú trúng tuyển
Sau đó là chờ đợi ngày mai yết bảng.
"Hệ thống, lại mua dị tượng gia trì."
Đồng thời.
Tần Mục ở trong thương thành, tiếp tục mua một hiệu ứng dị tượng.
Bảng danh sách trúng tuyển của tu tiên đại học, đương nhiên là không thể tầm thường. . .
. . .
Đêm đó.
Mọi người đã định trước tâm thần bất định.
Vì ngày mai sẽ là thời điểm yết bảng.
Tất cả thí sinh và con cái của họ đều ở ngoài ngoại ô Tấn Thành.
Chờ đợi bảng danh sách công bố.
Phương thức yết bảng vô cùng truyền thống.
Phải biết rằng.
Trong xã hội hiện đại.
Bây giờ đều là tra thành tích trên mạng, chỉ có thời cổ đại, mới có yết bảng và xem bảng.
Đến ngày thứ hai.
Lúc tờ mờ sáng.
Mặt trời vừa mới ló dạng.
Dưới chân vách núi, đã chật ních người.
Lâm Thành Vân mang theo học viên Huyền Dương Quan của mình đứng chung một chỗ, kích động ngẩng đầu nhìn lên.
Lần này hắn mang đến ba chiếc xe buýt thí sinh. . .
Nếu tỷ lệ trúng tuyển rất cao, sau khi hắn về có thể tiếp tục làm đợt kế.
Một con đường làm giàu mới, rộng mở trước mắt hắn.
Lớp bồi dưỡng dự bị của tu tiên đại học, nghĩ thôi đã thấy rất đỉnh.
Chuyên đưa cao nhân tài mũi nhọn cho tu tiên đại học.
Bành San San và Bành Tư Nguyên cũng chạy đến hiện trường
Nhưng Bành San San lại không có vẻ chờ mong gì.
Bành Tư Nguyên thì càng ủ rũ.
Nếu lần này trong bảng danh sách không có tên hắn. . .
Vậy hắn thật sự sẽ không còn cha.
Hắn hiện tại giống như một học sinh cấp ba thi trượt.
Lo sợ bất an, sợ không còn mặt mũi trở về gặp gia trưởng.
"Tới rồi! Tới rồi!"
"Xuất hiện rồi! Mau nhìn!"
"Thực sự yết bảng!"
". . ."
Đột nhiên.
Đoàn người dưới chân núi nhốn nháo.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu.
Nhìn về phía vách đá bên trên.
Một đoàn sương trắng lượn lờ lan tỏa.
trải thành một vùng.
Giống như một tấm giấy trắng sắp trải ra.
Bốn phía sương trắng. . .
Lại có hư ảnh Thần Long và Phượng Hoàng lượn quanh.
Thỉnh thoảng phát ra tiếng Long ngâm và Phượng hót, khiến người ta nhìn đến ngây người.
Cảm giác xem video, hoàn toàn khác với tận mắt chứng kiến.
Nhưng bọn họ còn chưa kịp kinh ngạc.
Trên mảnh sương trắng trải rộng này. . .
Bắt đầu lần lượt xuất hiện tên.
bút đi như rồng rắn, cướp đoạt hồn phách.
Những cái tên này. . .
Đương nhiên là tên của người trúng tuyển.
Người bên dưới trong nháy mắt không có tâm tư thưởng thức dị tượng.
Bắt đầu điên cuồng tìm tên người nhà
"Trúng rồi trúng rồi! Ba, ba trúng rồi!""
"Ha ha ha, gia gia, con tìm được tên của ông rồi, ông trúng rồi! Ông trúng rồi!"
"Bà nội bà nội, bà xem có tên của bà kìa, thứ nhất đó! Bà trúng rồi!"
". . ."
Con cái tìm được tên của người lớn nhà mình liền sôi trào.
Vui mừng khôn xiết.
Khiến những người xung quanh không khỏi ghen tị.
Mọi người đều biết, chỉ cần lên bảng, là có thể một bước lên trời.
Hầu như mỗi khi một cái tên xuất hiện, lại có một đám người kêu lên kinh hãi.
Bành Tư Nguyên cũng đang tìm tên của mình.
Mắt mở to trừng trừng.
Nhưng. . .
Vẫn không tìm thấy.
Trên bầu trời trong sương trắng, rất nhiều tên xuất hiện.
Nhưng không có tên của hắn.
Bành San San vẻ mặt u oán nói: "Gia gia, thôi đi, đến tên mình ngài còn không viết, sao có tên trên này được. . ."
Bành Tư Nguyên nghiến răng.
Vì người cha sắp mất kia. . .
Hắn vẫn còn chưa hết hy vọng tiếp tục tìm kiếm.
Đúng lúc này.
Một ông lão tóc bạc phơ ngoại quốc không biết lúc nào đã áp sát bên cạnh hắn.
Lần này. . . Lời của ông ta không nhiều.
"Ông bạn, ông cũng không tìm được tên của mình sao?"
Giọng ông ta có chút trầm thấp, thất vọng.
Bành Tư Nguyên ngẩn ra, không nhịn được hỏi ngược lại: "Ý ông là. . . Ông cũng không thi đậu?"
Không hiểu sao. . . Bành Tư Nguyên cảm thấy vui vẻ.
James thở dài một hơi: "Tuy sớm đã đoán được kết quả, nhưng vẫn rất không cam tâm, cao thủ đất nước các ông. . . Nhiều thật, tôi coi như đã làm xong hết cả trăm đề, vẫn là vô ích. . ."
Khóe miệng Bành Tư Nguyên giật một cái: ". . ."
"Tính một chút, tôi quyết định sau khi về nước lần này sẽ báo lớp bồi dưỡng, chờ nửa năm sau quay lại tham gia sát hạch!"
Hít sâu một hơi, James nhanh chóng thoát khỏi tâm trạng thất vọng, nắm chặt tay nói.
Bành Tư Nguyên liếc mắt nhìn hắn
Không để ý tới.
Tiếp tục tìm kiếm tên của mình trên bầu trời.
Nhưng. . . Dù hắn tìm kiếm thế nào, vẫn không có tên của hắn.
Nhưng tìm theo thì thấy có điều bất thường.
"San San, con nhìn xem, tên trên này có phải hơi nhiều quá không?"
Hắn chỉ vào trên bầu trời rậm rạp, vẫn không ngừng xuất hiện tên.
Bành San San không nói nhìn hắn một cái: "Gia gia, chính ngài không viết tên, lại còn nói người ta trúng tuyển nhiều sao?"
James bên cạnh cũng chú ý tới điểm này.
Sắc mặt lại trắng bệch.
Vừa mới điều chỉnh được cảm xúc. . .
Lại trở nên cực kỳ mất mát.
"Xong rồi xong rồi, tên trên này ít nhất cũng phải hơn vạn cái, tuyển nhiều người vậy, mà vẫn không có tên tôi. . ."
Mặt mày ông ta hết sức khó coi.
Đã muốn khóc lên.
Quả nhiên là cao thủ trong dân gian.
Hắn nắm giữ rất nhiều cổ tịch, hiểu rõ về văn hóa tu tiên như vậy. . .
Thế mà đến cả cái bảng còn không có tên
Còn có rất nhiều người giỏi hơn hắn. . .
Đồng thời trên bầu trời tên vẫn liên tục không ngừng tăng thêm.
Rõ ràng. . .
Số người vượt lên trên hắn, không chỉ có nhiêu đó. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận