Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 357: Chặn khí.

Chương 357: Chặn khí.
Bây giờ thấy Tần Mục mở miệng, thần kinh căng thẳng của hắn nhất thời giãn ra.
"Người này là gần một tháng nay mới đến vùng đất vô chủ, cụ thể là khi nào thì không tra được. Chỉ biết hắn xuất hiện không lâu liền hợp nhất một tiểu thế lực ở phía bắc. Gần đây có vẻ như đã đầu phục Khoa Thi Đấu." Kho Lực chậm rãi kể lại.
"Gần một tháng, mới đến?" Tần Mục hỏi.
Kho Lực thấy Tần Mục không có vẻ gì, không biết hắn đang nghĩ gì. "Hình như vậy, à đúng rồi. Trước khi ngài đến, Khoa Thi Đấu đã đến bái kiến ta. Nói hắn không có sắp xếp người này đến yến hội quấy rối. Có đúng thật hay không thì bây giờ còn chưa rõ." Kho Lực đem tất cả những gì mình biết đều nói ra. Dù sao hắn đang đối mặt với một nhân loại, có thể là hiệu trưởng có thể khuấy đảo toàn bộ vùng đất vô chủ này. Nói không chừng chỉ cần ngoắc tay một cái liền tiêu diệt hắn. Không thể không cẩn thận đối đãi.
Tần Mục mà biết Kho Lực xem hắn thành hóa thân Ác Ma thì không biết nên khóc hay nên cười.
"Đến rồi, chính là chỗ này. Lúc đó ta tức giận chuẩn bị dùng roi da trút giận."
"Không ngờ hắn quay sang cười hắc hắc với ta. Trên tay lật một cái. Ân, chính là như vậy, động tác như vậy, sau đó đã không thấy tăm hơi." Kho Lực chắp hai tay, ngón giữa hơi cong cố gắng hoàn nguyên lại thủ thế ban đầu.
Tần Mục đứng ở chỗ Kho Lực chỉ, cảm nhận khí tức còn sót lại nơi đây. Ngẩng đầu hít thở, hắn thấy một người đang cười, cười rất âm trầm. Chắp hai tay giơ qua đỉnh đầu, ngón giữa đang gập vào cực nhanh hạ xuống phía dưới. Sau đó người đã không thấy tăm hơi.
Đây là một loại thuật pháp gì? Hình như hắn đã từng thấy ở đâu đó rồi.
Sao có chút giống Mông Oanh Nhẫn Thuật, chẳng lẽ hắn lầm?
Không phải Tu Tiên Giả? Mông Oanh Nhẫn Thuật, Tần Mục đem thần thức hướng xuống dưới kéo dài ra. Không ngừng kéo dài, muốn bắt lại việc nhỏ không đáng kể để xác minh ý nghĩ của hắn. Đáng tiếc ở phía dưới không hề để lại bất cứ khí tức nào.
Xem ra không phải, vậy thủ thế kia là có ý gì? Có phải là thủ thế dẫn đạo của phù truyền tống, phù chú, phù chú?
"Kho Lực, người kia có nói gì kỳ lạ không?" Tần Mục đột nhiên hỏi. Kho Lực bị Tần Mục hỏi đến, lúc đó hắn vừa vào tới.
Nàng không nghe thấy âm thanh nhưng hắn có vẻ thấy miệng hắn đang động. Có phải đang nói gì đó thì hắn thật sự không rõ.
Nói cái gì thì lại càng không chú ý. "Tần hiệu trưởng, ta thật sự không nhớ rõ lắm, miệng của hắn hình như đang động. Nhưng không có âm thanh. Cho nên thực sự không xác định." Kho Lực thành thật trả lời.
"Tốt, làm phiền ngươi có thể giúp ta gọi Khoa Thi Đấu tới đây được không?" Tần Mục không có được thêm tin tức nào, nghĩ tới người Kho Lực đã nhắc đến lúc nãy. Tần Mục tiếp tục đứng tại chỗ, đáng tiếc hiện tại ngoài việc dùng thần thức thì không còn cách nào khác, nếu có thể thăng thêm một cấp, nhất định có thể sử dụng được thời gian thuật pháp. Điều này khiến Tần Mục lại có ý muốn cố gắng tu luyện, thăng cấp.
Chỉ lát sau, Kho Lực mang Khoa Thi Đấu đến.
"Khoa Thi Đấu, ngươi khỏe. Tìm ngươi đến là muốn biết một chút về thế lực phụ thuộc của ngươi. Ngươi có thể nói cho ta nghe được không?" Tần Mục lễ độ hỏi. Kho Lực trên đường tới đã nói cho Khoa Thi Đấu biết chuyện xảy ra. Đương nhiên cũng nói rõ ai muốn gặp hắn, không thì dù là một lão đại, cũng đâu phải ai muốn gặp cũng gặp được.
"Tần hiệu trưởng, ngươi khỏe, ngươi đúng là người rất trực tiếp, nhưng rất hợp với tính khí của ta. Người này tên Đàm Tùng, thông tin bên chúng ta cũng gần như giống những gì Kho Lực nói với ngươi. Nhân loại này có chút thần bí, nhưng sống rất phóng khoáng, thực lực cá nhân không tệ." Vì mới chỉ đầu nhập vào mấy ngày gần đây, nên cũng không tiếp xúc sâu. Lần này đến đây cũng là lần thứ hai gặp mặt.... "Nhưng hôm nay lúc đến, ta vô tình chạm vào hắn một cái. Khi tách ra thì hắn làm rớt đồ. Không biết có giúp được gì cho ngươi không."
Khoa Thi Đấu từ trong túi lấy ra một vật đen thui trông như cúc áo, đây là do bạn gái hắn nhặt được. Lúc đó hắn còn trách mắng cô ta một trận, giờ lại cảm thấy vô cùng biết ơn người phụ nữ này, trở về nhất định phải đối xử tốt với nàng. Khoa Thi Đấu thầm nghĩ trong lòng, đưa tay đưa vật kia cho Tần Mục.
Tính khí tùy tiện cẩu thả của Khoa Thi Đấu lại thú vị hơn nhiều so với Kho Lực...
Tần Mục nhận đồ, cẩn thận suy nghĩ.
"Cái này, cái này là chặn khí. Làm sao có thể? Ở đây sao có thể có chặn khí?" Trong đầu vang lên tiếng hệ thống. Lần này không còn lạnh lùng như vậy, có vẻ như đang có chút cảm xúc.
Tần Mục không biết chặn khí là gì, nhưng nghĩ đến đây là hệ thống. Vì sao hắn không thể dò được thông tin? Hóa ra là vì nguyên nhân căn bản này.
Tần Mục không trả lời hệ thống, cũng không làm ra đáp trả nào. Bởi vì hắn cũng không biết.
Hệ thống bị ngăn chặn, chẳng lẽ thần thức cũng bị cắt đứt sao?
Đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, Tần Mục liền dùng thần thức dò xét một phen.
Quả nhiên, thần thức cũng không thể nào kiểm tra được, tựa như đang tiếp xúc với không khí vậy. Đặt chặn khí vào lòng bàn tay, cảm ứng da tiếp xúc qua những người đã từng chạm vào vật này. Khoa Thi Đấu, cô gái, gã đàn ông quấy rối, gã đàn ông có sẹo, người mặc đồ đen. Đã không còn dấu vết. Cuối cùng cũng có chút manh mối. Rõ ràng ngoại trừ Khoa Thi Đấu và cô gái kia, những người còn lại trên người đều có chặn khí.
"Kho Lực lão đại, lần này trong yến hội có một người đàn ông trên mặt có vết sẹo không? Hẳn là chiều cao cũng không sai biệt lắm với người vừa nói?" Tần Mục không thể dò được bằng thần thức nên liền hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận