Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 397: Ám thành phố vé vào cửa.

Chương 397: Vé vào cửa thành phố ngầm.
Tần Mục mở tờ giấy ra. Tùy ý nhìn qua vài lần, trong lòng đã có quyết định.
Hướng về phía Tiểu Ngư nói: "Không sai! Khổ cực ngươi rồi, xem ra đồ đạc ta chuẩn bị vẫn có thể lọt vào mắt xanh của tiên gia. Đi vào từ đâu? Đưa ta đi thôi."
"Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi! Khách quan mời đi theo ta sang bên này."
Tiểu Ngư đang lo lắng, bây giờ đã hoàn toàn yên tâm.
Hắn còn tưởng rằng một phú gia công tử như vậy, trên người sẽ không có bảo vật gì đảm bảo. Xem ra tiền có thể thông thần vẫn có lý.
Tiểu Ngư vừa nghĩ một bên dẫn đường cho Tần Mục.
"Tráng ca, đây là cố chủ của ta, làm phiền ngươi quan tâm nhiều. Tiểu Ngư Nhi thấy Tráng ca đã ở lối vào thành phố ngầm, đang tiếp đón. Vội vàng dẫn Tần Mục đi về phía trước."
"Ngươi khỏe, tại hạ Tần Vũ, kế tiếp làm phiền ngươi."
Tần Mục liền vội vàng tiến lên chào hỏi.
"Ngươi khỏe, tiên sinh Tần, mời bên này, đem một món bí bảo của ngươi lấy ra cho Lục tiên sinh ở đây giám định, không thành vấn đề thì có thể vào."
Lấy tiền tài để người khác tiêu tai, đại tráng thập phần khách khí dẫn Tần Mục đến một quầy làm việc.
"Được, được, Lục tiên sinh, người xem bí bảo này của ta có thể vào thành phố ngầm không."
Tần Mục khách khí gật đầu với đại tráng, lập tức làm bộ lấy ra một bình sứ từ trong lòng ngực, thực tế là lấy ra từ nhẫn không gian. Đưa cho vị Lục tiên sinh râu tóc bạc trắng trước mặt.
"Đây, đây là đan dược?"
Lục tiên sinh mở nắp bình ra, hết sức kinh ngạc nói.
"Giống như vậy, cũng xin Lục lão tiên sinh giám định một chút."
Tần Mục khách khí nói.
Lục tiên sinh kia mở bình sứ ra. Đổ đan dược ra ngoài.
"Đây là Nguyên Khí Đan à! Phẩm chất không tệ, tiểu tử ngươi lấy được ở đâu vậy? Thứ này không dễ xuất hiện đâu, bình thường ở trong tay Luyện Đan Sư, số lượng cũng không nhiều."
Lão sư phụ kia nghe mùi đan hương, lại cầm đan dược lên quan sát kỹ dưới ánh sáng.
Tần Mục liền vội vàng gật đầu nói: "Đây là ngẫu nhiên ta có được từ một hội đấu giá khác, bây giờ vừa vặn có thể phát huy tác dụng."
"Tốt lắm, bảo vật đạt yêu cầu, ngươi có thể đi vào."
Lão tiên sinh Lục này rất thoải mái, thu thập xong bình sứ trả lại cho Tần Mục, đồng thời đưa cho hắn một tấm bảng. Tuy nói khó có được, nhưng không phải thứ đặc biệt gì, vào trong đó đổi chút đồ cũng được.
Đối với bọn họ mà nói, những loại đan dược trung cấp này tác dụng không lớn.
"Cảm ơn, Lục sư phụ."
Tần Mục tiếp nhận đồ vật trong tay lão tiên sinh Lục, nói lời cảm tạ.
Tần Mục không đi vào ngay mà dẫn tráng ca cùng Tiểu Ngư đi một góc. Lấy ra hai hạt kim trần tử, coi như cảm tạ bọn họ.
Tiểu Ngư tự nhiên không cần phải nói, vui vẻ nhận lấy.
Đại tráng cũng hớn hở nhận kim trần tử, cảm ơn không ngớt. Ba người nói chuyện vài câu rồi riêng tách ra.
Tần Mục cầm tấm bảng gỗ, hướng phía lối vào thành phố ngầm đi tới, may là hắn đã chuẩn bị mấy thứ, tốt, kém, thiên tài địa bảo đều có, không ngờ mới xem đơn, đan dược cũng có thể dùng được.
Tần Mục tiếc của không muốn lấy mấy thiên tài địa bảo, dù sao khó tìm, còn đan dược thì hắn đã có rất nhiều.
Loại đan dược trung cấp này không cần dược liệu quá quý giá gì, lấy ra làm phí vào cửa, dù có bị hãm hại hắn cũng không đau lòng. Bất quá bây giờ xem ra là hắn nghĩ nhiều.
Cũng không biết là tài nguyên Cổ Thần giới quá ít hay là thế nào, bí bảo trên đơn căn bản không thể so sánh với những gì hắn đang có. Đan dược hắn lấy ra hiện tại đối với hắn cũng không tính là bảo bối gì. Thế nhưng đặt trong cái đơn kia thì có lẽ lại xem như bảo bối ở mức trên trung bình.
Chẳng lẽ tất cả mọi người đang giấu dốt?...
Tần Mục vừa xếp hàng vừa nghĩ.
Chỉ một lát đã tới lượt hắn, nhưng trước mắt chỉ có một bức tường. Xem ra nơi này rất thần bí.
Bất quá Tần Mục mới đến, cũng không dám tùy tiện dùng thần thức dò xét. Dù sao nơi đây không phải thế giới hiện thực, không có tu tiên giả tồn tại.
Ngay cả ở phương tây gặp Thượng Đế giáo, cũng chỉ là một phân nhánh nhỏ yếu của Thần Chỉ phương tây, không đáng nhắc tới. Tần Mục vừa đến không bao lâu đã gặp người tu vi xấp xỉ mình.
Dám mở một cuộc đấu giá lớn như vậy, còn không sợ có người gây chuyện,... Có thể thấy thế lực sau lưng buổi đấu giá này cũng không nhỏ.
Chuyện giết người đoạt bảo ở Tu Tiên Giới không tính là mới. Tần Mục thành thạo đưa tấm bảng gỗ lên.
Một thanh niên có dáng dấp giống đại tráng, nhận lấy tấm bảng gỗ trong tay hắn. Liền ý bảo hắn có thể đi vào.
Tần Mục không do dự đi theo người kia xuyên qua tường.
Bên trong đã rất náo nhiệt, xem ra hắn đến hơi trễ.
Đây là một gian nhà giống như đại lễ đường, bên trong có rất nhiều quầy hàng.
Bây giờ đã có rất nhiều người bày hàng, người còn lại đang xem đồ và bình phẩm trước các gian hàng, tìm đồ. Tần Mục vừa vào thì có người xông tới.
Tần Mục nhìn, thì ra là đại tráng vừa tách ra.
"Tiên sinh Tần, Tiểu Ngư bảo ta chăm sóc ngươi thật tốt, ngươi xem có muốn ta dẫn đi xem xung quanh trước không?"
Đại tráng ân cần nói. Thực ra hôm nay hắn vốn phải ở bên ngoài thi hành nhiệm vụ, bất quá có người xin nghỉ.
Cấp trên tìm người thay thế, hắn liền xung phong nhận việc vào trong.
Nghĩ Tần Mục ra tay xa hoa như vậy, đại tráng liền chờ lúc người mới nhập môn. Khách như vậy không phải lúc nào cũng gặp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận