Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 322: Bắt đầu tranh tài.

"Được rồi, lần này thi đấu trên lôi đài sẽ được phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình. Khán giả trên khắp thế giới đều đang theo dõi chúng ta." Tần Mục nói tiếp. "Bây giờ chúng ta sẽ cùng từng hệ và khán giả trên toàn thế giới gửi lời chào." Tần Mục nghĩ đến lần phát sóng trực tiếp diễn đàn này. Đây là một cơ hội rất tốt để mở rộng tầm ảnh hưởng. "Trước đó các thầy cô đã chuẩn bị một nghi thức mở màn." "Phía trước, gần cầu thang có lá cờ màu lam, là các bạn học thuộc hệ Luyện Đan của trường chúng ta." Vừa dứt lời, học sinh hệ Luyện Đan từ năm nhất đến năm ba đồng loạt đứng dậy. Vì nghĩ đến học sinh cấp thấp không đủ năng lực, nên lần này chỉ đơn giản biểu diễn một chút khả năng khống hỏa. Những bó lửa nhỏ liên tục xuất hiện trong lòng bàn tay của học viên. Lúc lớn lúc nhỏ, khi thì như Hỏa Xà quấn quanh cánh tay, khi thì biến thành một biển lửa lơ lửng trên đỉnh đầu. "Chúng ta là hệ Luyện Đan!!!" Một đám người trung niên tràn đầy khí thế, sau khi trình diễn xong "tài nghệ" của mình. Lớn tiếng nói cho thế nhân biết. "Ôi mẹ ơi, cái này cũng quá lợi hại." "Đây là thần tiên sao?" "Mới học một học kỳ mà đã có thể tùy tâm sở dục khống hỏa sao?" "Không chịu nổi, năm nay ta nhất định phải thi được đại học tu tiên." "Tại sao ta cảm giác học sinh năm hai, năm ba còn trẻ hơn học sinh năm nhất?" Khán giả trước màn hình vô cùng kích động. "Tiếp theo, cờ màu trắng là hệ Trận Pháp." Tần Mục vô cùng hài lòng. Các học sinh chỉnh tề đứng dậy. Linh Thạch trên tay theo động tác hai tay mà phát tán ra bốn phía. Sau khi Trận Phù được khắc họa hoàn tất, ánh sáng màu xanh đan xen lẫn nhau. Một trận cường quang màu trắng lóe lên. Trước màn ảnh không còn thấy ai nữa, không còn một bóng người. Màn hình kéo xa, chỉ còn lại một khoảng trống. Các học viên vẫn đứng theo thứ tự như trước. Ở một trận cường quang bừng sáng. "Chúng ta là hệ Trận Pháp!" Các học viên ngạo nghễ đồng thanh hét lớn. "Trời ơi, là Thuấn Gian Di Động sao?" "Ngốc nghếch, đây là trận pháp truyền tống." "Trời ơi, quá thần kỳ. Nghe nói khu giáo dục phía tây muốn mở, ta muốn gọi ông nội đến ghi danh." Đại Hình Truyền Tống Trận khiến khán giả thêm một lần nữa kinh hãi. "Tiếp theo là cờ màu vàng là hệ Phù Lục, cờ màu đen là hệ Luyện Thể." Nghe được nhắc đến hệ mình, mọi người đồng loạt đứng lên. Vì số lượng người hệ Luyện Thể ít, đội hình lèo tèo, so với hệ khác thì khí thế có chút yếu đi. "Bụp!" Một đạo thiểm điện đánh xuống, đánh trúng vào người các học sinh hệ Luyện Thể. Bọn hắn giống như không có cảm giác gì. Học sinh hệ Luyện Thể đồng loạt cởi áo đồng phục học sinh. Để lộ ra thân hình cường tráng. Từng lá bùa vàng bay lên không trung. Tầng mây dày đặc. Thiểm điện ngày càng dày đặc, càng ngày càng tráng kiện. Thiểm điện to bằng cánh tay liên tục đánh xuống người bọn họ. Bọn họ ai nấy đều Bất Động Như Sơn, nổi đầy gân xanh. "Chúng ta là hệ Luyện Thể!" Hướng về phía thiểm điện, bọn họ hét dài một tiếng. Mây tan mưa tạnh. "Chúng ta là hệ Phù Lục!" Học sinh hệ Phù Lục không cam lòng tỏ ra yếu kém. Cũng đồng dạng cao giọng hét lớn. "Đây thật sự là mấy ông già sao?" "Ba, ba xem thử đi, đó còn là ông già yếu ớt nữa không?" "Mấy lá giấy vàng đó là cái gì vậy, quá lợi hại. Ta muốn học!" Bên ngoài sân vô cùng náo nhiệt. "Bên này cờ màu bạc, là của hệ Ngự Kiếm." Học viên hệ Ngự Kiếm ngạo nghễ đứng lên. Rút trường kiếm sau lưng ra. Vận công pháp đứng trên thân kiếm. Một bộ thân pháp ngự kiếm gần ngàn người. Xoắn ốc xoay tròn 360 độ. Sau khi xoay mười vòng, mọi người vẫn vững vàng đứng trên phi kiếm. Đồng phục học sinh bay phần phật không cần gió. Khí thế tiên nhân đập vào mặt. "Ta muốn đi học đại học tu tiên." "Mấy người này vẫn còn là người sao?" "Mặc kệ, ta bây giờ phải bắt đầu ôn thi, ba mươi năm sau ta nhất định phải vào trường này." Trước màn hình đã sôi sục. Năng lực cường đại chưa từng thấy. Từng thứ từng thứ chân thật diễn ra trước mắt họ. Khiến bọn họ không thể không hướng tới. "Cuối cùng, bên này cờ màu kim, là của hệ Luyện Khí." Tần Mục giơ tay lên, vị trí của hệ Luyện Khí lúc trước trống không thì bây giờ bỗng nhiên xuất hiện một ngọn núi lớn. Ngoài Tống Kiến Quốc, học sinh hệ Luyện Khí mỗi người tay trái cầm Đồ Long đao. Tay phải cầm Ỷ Thiên kiếm. Hai tay cầm vũ khí đồng loạt chém về phía trước. Trong nháy mắt từng đạo đao quang kiếm ảnh…. Nện xuống núi lớn. Ngọn núi trong nháy mắt bị đánh nát. Tần Mục trong tay bắn ra một vệt sáng xanh. Đến gần ngọn núi, trực tiếp biến thành màn sân khấu, đem núi lớn vỡ vụn bao bọc xung quanh. Phất tay lên, ngọn núi giống như chưa từng xuất hiện. Vốn là hệ Luyện Khí định phô diễn một ít pháp khí lợi hại. Không ngờ lại trực tiếp biến thành màn trình diễn sức mạnh của Tần Mục. "Cái kia, đó chính là hiệu trưởng sao. Trẻ tuổi quá, lại còn đẹp trai!" "Hiệu trưởng chắc là một con yêu quái ngàn năm rồi!... ..." "Em muốn gả cho anh, hiệu trưởng xin lật thẻ bài!" Phụ nữ đồng loạt bị Tần Mục cường đại hấp dẫn. "Tốt rồi." Tần Mục hai tay ra hiệu cho tất cả học sinh ngồi xuống. "Ta hiện tại tuyên bố, giải thi đấu Lôi đài của đại học tu tiên chính thức bắt đầu!" Tần Mục nhìn các học viên. "Lần này thi đấu lôi đài, ta hy vọng các ngươi toàn lực ứng phó, thỏa thích phát huy, thi đấu hết mình, thể hiện hết phong thái! Ta ở đây cầu chúc tất cả các bạn học đạt được thành tích tốt, chúc giải đấu lần này thành công viên mãn!" Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt. Chỉ thấy thân thể Tần Mục chậm rãi bay lên. Hai tay bấm một ấn. "Bắt đầu." "Ầm ầm, ầm ầm." Đài cao hình trụ từ từ tách ra thành ba đài cao lớn nhỏ khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận