Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 349: Kết thúc biểu diễn.

Chương 349: Kết thúc biểu diễn. Đám người cảm giác bị tát bốp bốp vào mặt. "Mời ba vị lên đây." Tần Mục gọi mấy người về phía mình. Mấy người sải bước tiến lên. Dù không phải nhất, khí chất vẫn rất áp đảo. "Ừm, không tệ, tinh thần cố gắng, các ngươi cũng là hộp mù, như nhau thôi. Thấp nhất cũng là công pháp Địa cấp. Coi như các ngươi gặp may. Cầm về tìm chỗ tốt mà từ từ mở." Tần Mục đưa ba hộp gỗ tử đàn cho ba bạn học. Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay không ngớt. "Tốt lắm, bây giờ mấy vị hãy về vị trí của mình, tiếp nhận sự chú mục từ khắp nơi trên thế giới." Dưới sự hướng dẫn của Tần Mục, ba người ngẩng đầu ưỡn ngực đi về chỗ mình. "Được rồi, bây giờ là hạng ba, năm ba Bành Thuần Tổ, năm hai Phong Thiên Dịch, năm nhất Cana. Tuy lần này các ngươi chỉ đạt hạng ba, nhưng nỗ lực của các ngươi 31 ngày mọi người đều thấy được. Xin mọi người cho hạng ba một tràng pháo tay khích lệ lớn nhất." Dưới đài tiếng vỗ tay như sấm rền, đám bạn học đều thấy ba quả Cự Đản còn lại có vẻ hả hê trong lòng. Nghĩ xem lát nữa bọn họ ôm Cự Đản lên đài thế nào, dù sao quả trứng này có vẻ còn to hơn cả bục trao giải. Tần Mục phẩy tay ra hiệu cho đám bạn học im lặng. "Trước tiên chúc mừng các ngươi vinh quang đạt giải ba trong cuộc thi này, đây là phần thưởng manh đản của các ngươi. Manh đản sở dĩ là giải ba, chủ yếu là vì nó không có giới hạn cuối, nhưng cũng không có giới hạn trên, cho nên có thể ấp ra cái gì đều tùy nhân phẩm. Chúc các ngươi may mắn!" Tần Mục vung tay lên, ba quả Cự Đản cứ thế lơ lửng trước mặt ba người. Ba người lập tức ôm lấy quả trứng trước mắt. Vừa ôm một cái, mọi người ngoài thấy chân thì chỉ thấy trứng. Trông như ba quả Cự Đản mọc chân đứng trên đài. "Ba vị về vị trí của mình đi, mọi người vỗ tay nào." Tần Mục nhịn cười, xua ba người đi lên. Dưới đài đã cười ngả nghiêng. Ba người như chim cánh cụt, lạch bạch đi về chỗ hạng ba. "Ha ha, buồn cười quá, sao giải ba lại là một quả trứng?" "Ngươi biết gì? Biết Thần Long không, đó chính là loại trứng này ấp ra." "Trên lầu chắc chứ? Chẳng phải đây là ba con Thần Long sao. Thần Long mà cũng là giải ba, trường tu tiên giàu quá." "Trời ơi, những thứ kia phía trước là giải thưởng gì vậy, so với Thần Long còn lợi hại hơn?" Khán giả trước màn hình đã bị dẫn đi sai lệch rồi. "Các bạn học, buổi lễ trao giải sắp kết thúc rồi, sau đây chúng ta hãy vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng họ trúng giải! Đồng thời ta cũng hy vọng ở lần lôi đài sau có thể thấy các bạn biểu hiện đặc sắc hơn, bây giờ các bạn có thể chụp ảnh những người trúng giải." Tần Mục nhìn những người nhận giải trên đài rồi tuyên bố với các bạn học. Mấy người nhận manh đản vừa nghe nói chụp ảnh thì ai nấy chỉ muốn nói. Hiệu trưởng quá thâm hiểm. Sao còn phải chụp ảnh nữa chứ, mặt cũng không thấy làm sao mà diễn. Chỉ thấy Phong Thiên Dịch cố gắng giơ quả trứng qua đầu. Cuối cùng thì cũng lộ ra đôi má ửng hồng. Cana và Bành Thuần Tổ thấy Phong Thiên Dịch giơ Cự Đản lên đầu, trong lòng hô một tiếng bái phục. Quá cơ trí, vội vàng theo sau giơ trứng lên. Bành Thuần Tổ còn trực tiếp đội manh đản lên đầu. Khiến đám người cười ồ lên. Tần Mục bảo hệ thống lấy thêm ít hình ảnh để lưu lại. "Được rồi, được rồi, cuộc thi lôi đài đến bây giờ xem như đã kết thúc mỹ mãn." Tần Mục giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng. "Những vị trúng giải có thể trở về chỗ ngồi được rồi." Nói xong, mấy người lần lượt trở về chỗ ngồi. "Cảm tạ khán giả khắp nơi trên thế giới, đã quan tâm cuộc thi lôi đài của chúng ta. Ta tuyên bố việc chiêu sinh phân hiệu phía tây đến hôm nay kết thúc. Rất cảm ơn sự ủng hộ của mọi người. Cũng mời các bạn đã đăng ký cố gắng luyện tập." Vì số người đăng ký rất nhiều, Tần Mục cũng không muốn lần đầu chiêu sinh quá nhiều người. Dự tính chỉ tuyển nhận mỗi phương đông tây một vạn người, nhưng bây giờ số người báo danh từ quốc gia phương tây đã vượt qua mười vạn. Nghĩ đến số người của các nước phương tây cũng nhiều, vẫn là tăng số lượng lên một chút, đưa con số của các quốc gia phương tây lên hai vạn. Nhân cơ hội này mà tuyên bố ra luôn, nếu không đến lúc đó số lượng người báo danh quá nhiều, tỷ lệ trúng tuyển quá thấp, sợ sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt. "Lúc nãy các bạn học đã cho mọi người xem kết quả học tập. Bây giờ cuộc thi đã kết thúc, để ta cho mọi người xem một chút thành quả tu luyện của ta, cho mọi người thêm hứng thú. Cũng để các bạn học có mục tiêu phấn đấu." Một cái thuấn di, hắn đi thẳng lên nóc nhà cao nhất, hai tay làm động tác nâng đỡ. Bỗng hai tay hướng xuống, mọi người chỉ thấy một tòa Cự Sơn mây mù lượn quanh từ trên cao xuất hiện giữa võ đài. Theo pháp thuật của Tần Mục thi triển. Mọi người kinh ngạc phát hiện tòa Đại Sơn này lại bốn mùa cùng hội tụ. Mặt đông cỏ non xanh nhạt, mang theo hơi nước. Vài bông hoa dại nhỏ không rõ tên đua nở, hấp dẫn những cánh bướm xinh đẹp, ong mật. Chồi non trên cành, chim nhỏ hót líu lo vui vẻ một vùng sinh cơ dạt dào. Phía nam rừng cây một màu xanh lục, chim biết hót râm ran. Trong hồ sen, hoa sen và chuồn chuồn cùng nhau múa lượn. Như trong tranh vẽ. Phía tây là ruộng lúa mì vàng óng, trong rừng vàng rực một màu, hoa cúc nở rộ. Một khung cảnh mùa thu hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận