Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 339: Năm thứ ba cao thủ quyết đấu.

Chương 339: Năm thứ ba cao thủ quyết đấu. Tần Mục sớm đã đến đài tỷ võ! Trong mắt không còn vẻ mờ mịt của ngày hôm qua. Hôm nay hắn mặc một bộ trường sam màu trắng nhạt điểm xuyết hoa văn vàng, bên ngoài khoác áo choàng sa kim. Toàn thân toát lên vẻ tinh thần khác thường, nhu hòa kim quang bao phủ, khiến người ta khó nhìn rõ ánh mắt hắn.
“Ngày hôm qua, các trận quyết đấu đã chọn ra top 10 cao thủ của mỗi niên cấp. Hôm nay, chúng ta sẽ đón chờ vòng chung kết quyết đấu. Các trận đấu hôm qua còn chưa đủ thỏa mãn sự mong đợi của chúng ta, chắc chắn chung kết hôm nay sẽ càng đặc sắc hơn. Xin mời mọi người cùng chờ xem!”
Dứt lời, Tần Mục gọi ra hệ thống, trong hư không điểm vài cái. Đài tỷ võ phân hóa thành mười lăm trận chung kết.
“Mời các bạn học top 10 của mỗi niên cấp, đến sân theo mã số trên tay!”
Tần Mục vung tay về phía trước. Số báo danh hiện lên trong tay các thí sinh. Mọi người lần lượt lên đài.
“Bắt đầu thi đấu!”
Thân ảnh Tần Mục vẫn còn ở trên đài tỷ võ thứ 31, nhưng người đã an vị trên đài cao. Các học sinh phía dưới lại một lần nữa thán phục trước thực lực của hiệu trưởng. Đây là tốc độ gì vậy!
Trên đài tỷ võ, sau khi các thí sinh lễ phép cúi chào và trò chuyện xã giao, các trận tỷ đấu kịch liệt liền bắt đầu.
Lữ Tử Châu nhìn Lý Khung đang hăm hở trước mắt mà thấy muốn gì có đó. Mới vừa còn cầu nguyện đừng gặp Lý Khung, giờ thì xong rồi, hắn không còn ưu thế đẳng cấp nữa. Cái tên Lý Khung này không biết đã đi đâu dạo trước, khi trở lại đã là cấp bậc Thiên. Mấy ngày nay, hắn luyện tập lại càng không hề xao nhãng. Hôm qua, hắn còn dám thừa dịp Lữ Tử Châu không để ý, bắt Tiểu Ngưu Ngưu đánh một trận. Nghe nói Tiểu Ngưu Ngưu hành hắn rất thảm, nhưng Tiểu Ngưu Ngưu lại giúp hắn luyện thành Cửu Chuyển Luyện Thể, phỏng chừng cũng đã đến gần Trúc Cơ rồi. Vốn có thể áp chế hắn bằng đẳng cấp, bây giờ chỉ dựa vào bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng chưa hoàn chỉnh, không biết có thể đỡ được những đòn tấn công bạo phát của Lý Khung không nữa.
“A!”
Lữ Tử Châu đang thả hồn đã bị Lý Khung đánh một chưởng.
“Lão Lữ, ngươi đang xuất thần đó à. Ta sẽ không khách khí đâu nha.”
Lý Khung có chút bực bội. Đang thi đấu mà còn xuất thần, quá không tôn trọng đối thủ rồi. Cho dù là Trúc Cơ cũng không nên khinh thường người khác chứ. Lữ Tử Châu lùi lại mấy bước. Cơ thể hắn đã được Lôi Kiếp tôi luyện qua mà bị Lý Khung đánh vẫn thấy đau nhức. Hắn đưa tay bắn ra mấy đồng tiền về phía Lý Khung. Mấy đồng tiền lần lượt nhắm vào các đốt ngón tay của Lý Khung. Lý Khung không né tránh mà xông tới. Khi sắp bị trúng đòn, hắn liền nhảy lên phía trước. Mấy đồng tiền ghim thẳng vào mặt bàn đài tỷ võ. Mặt bàn giờ tìm không ra một mảnh đồng nào.
Lý Khung trực tiếp nhảy ra phía sau lưng Lữ Tử Châu, túm lấy cổ áo hắn rồi quật một chiêu. Lữ Tử Châu xoay người ôm lấy eo Lý Khung. Lý Khung lập tức dùng khuỷu tay đánh mạnh vào lưng Lữ Tử Châu, khiến hắn ngã nhào xuống đất. Lữ Tử Châu cảm thấy khớp xương trên lưng mình như muốn gãy rời.
“Tê!”
Hắn gắng gượng đứng dậy, đau đến toát mồ hôi.
“Lữ sư huynh, nhìn không ổn lắm nha!”
“Tặc tặc, hệ Luyện Thể đúng là cỗ máy chiến đấu hình người!”
“Còn tưởng rằng người đứng đầu năm thứ ba sẽ đoạt được vị trí quán quân chứ, xem ra còn chưa chắc đâu.”
Vì danh hiệu đệ nhất nhân năm thứ ba của Lữ Tử Châu mà không ít người chú ý trận đấu của hắn.
“Lý huynh, ngươi tàn nhẫn quá đi. Cột sống của ta chắc gãy mất rồi.” Nếu là trước đây có lẽ Lữ Tử Châu đã mất mạng rồi. Sao mà nghĩ đến bây giờ bị thương chỉ như cơm bữa. Lữ Tử Châu vừa nói, tay vừa bấm đốt ngón tay không ngừng.
“Lão Lữ, ta là tu tiên giả đó. Không thể yếu ớt như vậy được.” Lý Khung có chút xấu hổ, nhưng đây là thi đấu, không thể vì ngại ngùng mà thua được. Nhất là sau khi đánh một trận với Tiểu Ngưu Ngưu hôm qua, hắn rất mong chờ manh đản kia. Nếu như có sủng vật như Tiểu Ngưu Ngưu, mỗi ngày luyện thể đâu cần đi tìm những công kích lợi hại khắp nơi. Nghĩ tới, vận khí quán chú toàn thân, hắn vung chân đá thẳng vào Lữ Tử Châu. Lữ Tử Châu không bấm đốt ngón tay nữa. Hắn đứng trơ ra như bị dọa ngốc. Mọi người không khỏi đổ mồ hôi thay cho Lữ Tử Châu.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. Lữ sư huynh dường như sợ choáng váng rồi.”
“Sắp đá trúng rồi, sao vẫn không nhúc nhích vậy!”
“Trực tiếp định thân đi, định thân rồi là đánh không trúng.” Tất cả khán giả đều đau lòng cho Lữ Tử Châu.
“Lý Khung, thật đẹp trai! Lý Khung cố lên! Lý Khung thật quá tuyệt vời, khí thế mạnh mẽ liền trấn áp đối thủ rồi.”
Toa Vận chắc chắn là người duy nhất trong khoảnh khắc này chỉ có Lý Khung trong lòng.
Thấy chân sắp đá trúng Lữ Tử Châu, không biết từ lúc nào, Lữ Tử Châu đã kẹp thêm một đồng tiền giữa ngón tay. Đồng thời lúc này, đồng tiền bay đến huyệt vị trên đùi Lý Khung.
“A!”
Lý Khung trực tiếp tạo dáng một chữ “nhất” khó nhằn trên đài tỷ võ. Đau đớn như kim châm từ huyệt vị lan ra toàn thân, khiến Lý Khung mạnh mẽ như vậy cũng phải kêu lên.
“Lão Lữ, quá không lương thiện, vậy mà tính kế ta!” Lý Khung vừa nói vừa lùi lại.
“Lão Lý, ta đây là nghề bói toán mà. Ngươi nghĩ xem?”
Nén cơn đau, Lữ Tử Châu thi triển Hàng Long Thập Bát Chưởng. Có thể nói hổ hổ sinh phong. Tuy không có hình rồng xuất hiện, nhưng cũng coi như có chút khí thế. Lý Khung hai tay đối chưởng. Dù vẫn còn ngồi dưới đất, nhưng không hề để công kích của Lữ Tử Châu rơi xuống người. Hơn nữa, ở lần đối chưởng cuối cùng, hắn mượn lực nhảy dựng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận