Chương 194: Lý gia gia, chúng ta đi xem chiếu bóng thôi 1000 tỷ tiền mặt. Nàng đơn giản suy nghĩ một chút. Nếu như cần xe tải kéo thì, đại khái muốn mấy trăm chiếc xe tải. Hơn nữa phải nhét cho đầy. Gia gia bọn họ đã là tu tiên giả, có thể làm ra 1000 tỷ tiền mặt, nàng tuy có chút giật mình, nhưng cũng không phải là quá mức kinh ngạc. Bất quá... Điều khiến nàng cảm thấy kinh ngạc, vẫn là 1000 tỷ, lại muốn dùng phương thức thanh toán tiền mặt. “Cái này là yêu cầu của đối phương, không có cách nào, chủ nợ muốn tiền mặt, phỏng chừng là không có séc a.” Đầu dây bên kia, Bành Thuần Tổ suy đoán nói. Bành San San khóe miệng co giật vài cái. Khá lắm không có séc! Không có séc mà dám muốn 1000 tỷ tiền mặt? Đây quả thực là công phu sư tử ngoạm. Tốn mất mấy phút, nàng mới bình tĩnh lại được tâm tình phập phồng. Sau đó... Bắt đầu suy nghĩ, nên dùng cách gì, để đem 1000 tỷ đưa đến địa điểm. Địa điểm đối phương đưa ra... Rõ ràng là thành phố Tấn Thành. Cách thành phố Giang Dương nơi nàng ở, khoảng 500 km đường. Chỉ là 1000 tỷ tiền mặt này, thật sự là quá nhiều, mười phần nguy hiểm. Nếu như tin tức bị lộ ra ngoài, không biết sẽ dẫn tới bao nhiêu kẻ xấu động lòng. 1000 tỷ... Chỉ cần cướp được một phần ngàn, cũng đủ để người thường tiêu cả đời. “Không cần lo lắng chuyện tiền bị cướp, ngươi cứ nói là tiền của đại học tu tiên chúng ta, sẽ không có ai dám cướp!” Bành Thuần Tổ dường như cũng nghe ra được sự do dự của nàng, trực tiếp nói thêm. Bành San San cười khổ, cuối cùng đồng ý. Bất quá về phương thức vận chuyển... Nàng định dùng cách vận chuyển hàng hóa, dọc theo đường cái, dùng tầm 200 chiếc xe tải kéo tiền. Để đảm bảo an toàn ở mức độ cao nhất. Chỉ là..."Việc lấy tiền là một chuyện phiền phức." Bành San San cúp điện thoại, sau đó bắt đầu liên hệ ngân hàng. “Bảy tám bảy” nhóm tiền này... Ngân hàng bình thường căn bản không có 1000 tỷ để gửi ngân hàng số lượng. Nàng còn cần phải hẹn trước, nếu không, căn bản không lấy ra được 1000 tỷ tiền mặt. "Tằng tổ phụ đúng là đưa cho ta một nan đề." Bất đắc dĩ lắc đầu, nàng một lần nữa cầm điện thoại, gọi cho ngân hàng. Ngân hàng khi nhận được tin tức của nàng... Lúc đầu cũng là giật mình, hoàn toàn không nghĩ tới, trên đời lại có người muốn lấy 1000 tỷ tiền mặt. Có hay không là một chuyện, lấy không lại là một chuyện khác. Ngân hàng bên kia liên tục hỏi lại, xác nhận xong, mới đồng ý điều thỉnh cầu này. Chỉ là phí thủ tục... Cũng lớn đến kinh người. Bất quá người có thể lấy ra 1000 tỷ tiền mặt, hiển nhiên sẽ không để ý mấy phí thủ tục này. Tốn mất nửa ngày chuẩn bị, Bành San San không phụ sự mong đợi của mọi người, cuối cùng cũng gom đủ 1000 tỷ tiền mặt. Sau đó thuê một công ty bảo an, rầm rộ hướng về phía thành phố Tấn Thành xuất phát. ...Cùng ngày, trên đường phố Tấn Thành, cùng với trên đường hàng không xuất hiện một khung cảnh vô cùng nổi bật, đó là một đoàn xe, do mấy trăm chiếc xe hợp thành. Trên mỗi chiếc xe, đều có mấy nhân viên an ninh, cầm các loại vũ khí an ninh, bảo vệ những chiếc xe này. Thực tế thì... bọn họ sau khi biết được nhiệm vụ lần này, tận mắt nhìn thấy nhiều tiền như vậy, đều có chút khô cả miệng. Trên mỗi một chiếc xe, cộng lại đều có hơn một triệu tiền mặt. Nếu như không phải vì phẩm đức nghề nghiệp, bọn họ thậm chí muốn biển thủ. Trên mỗi một chiếc xe, đều là tiền mặt, một trăm đồng có giá trị lớn. "Cũng không biết số tiền này muốn vận chuyển đi đâu?" "Có chút không rõ, sao lại có người cần loại tiền mặt này chứ, chuyển khoản trực tiếp chẳng phải hay sao?" "Yêu cầu của lão bản, chúng ta cứ thế mà làm, các ngươi nói nhảm nhiều làm gì?" "..." Ở trên xe, mấy nhân viên an ninh này cũng không nhịn được mà bàn luận. Đồng thời, vẻ mặt mỗi người bọn họ đều vô cùng ngưng trọng. Bởi vì thứ bọn họ muốn giám sát bảo vệ, là 1000 tỷ tiền mặt, dọc theo con đường này, rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nếu thật sự đụng phải những tên mất trí bắt cóc... Thì thật cần tới bọn họ. Cũng may lần này bọn họ giữ bí mật vô cùng tốt. Cũng không có kẻ ngoài vòng pháp luật nào muốn động đến số tiền 1000 tỷ này. Trải qua ba giờ lặn lội đường xa, bọn họ rốt cuộc cũng đến thành phố Tấn Thành, xuất hiện ở vùng ngoại ô Tấn Thành. Tiếp tục nhắm tới địa điểm lần này, vách núi nơi đại học tu tiên đặt trụ sở. ....Không lâu sau, bên dưới vách núi, một bãi đậu xe rộng lớn. Mấy trăm chiếc xe đều dừng ở đây. “Thật sự muốn mang lên đó à?” Một nhân viên an ninh nhìn về phía đội trưởng, chỉ vào ngọn núi trước mắt. Ngọn núi này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Nhưng đường núi lại không dễ đi. Vừa nghĩ tới việc bọn họ phải mang 1000 tỷ tiền mặt lên trên... Bọn họ nhất thời thấy da đầu tê rần. Cái này phải mất bao lâu? Hơn nữa, 1000 tỷ tiền mặt quá nặng. Lần này bọn họ tuy tới hơn 100 người, nhưng cảm giác vẫn hơi ít. Vì còn phải có người ở dưới canh số tiền này, đảm bảo an toàn cho chúng. “Mọi người vất vả rồi, lần này là do yêu cầu của khách, trả nhiều tiền quá, chúng ta không thể cự tuyệt.” Đội trưởng an ninh hét lớn một tiếng, kêu toàn bộ nhân viên xuống xe. Ngoài một số người duy trì trật tự, bảo đảm an toàn cho 1000 tỷ tiền mặt ra... Những người còn lại đều rầm rộ nhập vào đội quân mang tiền. Mỗi người trong số họ, đại khái phải phụ trách vận chuyển vài tỷ tiền mặt. Nhiều tiền như vậy... Giả thiết mỗi người mỗi chuyến có thể vận chuyển 5 triệu tiền mặt, thì phải mất không biết bao nhiêu chuyến mới xong. Mười chuyến đầu, những nhân viên an ninh này còn cảm thấy không có gì, dù sao bọn họ mỗi chuyến cầm trên tay đều là năm triệu tiền mặt. Số tiền đủ để người bình thường phấn đấu cả đời mới có. Nhưng hiện tại... Sau chuyến thứ mười, bắp chân mỗi người đều run rẩy. Bọn họ mới vận chuyển được 50 triệu mà thôi. Nghĩ tới số tiền mặt còn lại trên xe... Đám người đều cảm thấy tuyệt vọng. Đội trưởng an ninh đứng canh ở bên cạnh xe, thấy được trạng thái của thuộc hạ liền nhíu mày. Cứ như vậy thì không ổn. Khách hàng có yêu cầu, nhất định phải nhanh chóng mang tiền tới tận tay đối phương. Không được kéo dài. Nếu như không đưa đủ sẽ ảnh hưởng tới ấn tượng của khách hàng. Đối với khách hàng có đơn đặt hàng lớn thế này... Công ty đã ra lệnh, nhất định phải giữ mối quan hệ tốt. 1000 tỷ tiền mặt, nói cầm liền cầm. Điều này đã có thể vượt qua phần lớn những phú hào ở Malaysia rồi. Một khi thiết lập được quan hệ với nhân vật tầm cỡ này, công ty bảo an của bọn họ... sẽ lên như diều gặp gió ngay lập tức. "Mọi người tăng tốc lên, lần này mang xong, mỗi người thưởng thêm 100 nghìn tiền mặt!" Cắn răng một cái, đội trưởng an ninh đưa ra lời hứa hẹn này. Vừa nói dứt lời, những nhân viên an ninh này nhất thời sững sờ. Tiền lương của bọn họ một tháng bất quá chỉ khoảng một vạn, tự nhiên có thêm mười vạn. Đối với bọn họ mà nói... Thật sự không nghi ngờ gì là một số tiền lớn. Nhưng... Số tiền 5 triệu mà bọn họ đang cầm trên tay, trong nháy mắt cảm thấy, 100 nghìn không thơm chút nào. Chỉ có 2% trên tay của họ mà thôi. Cũng quá ít. Nếu so với 1000 tỷ, thì càng là hạt cát giữa sa mạc. Chỉ có 0.0001%. Dưới tình huống như vậy, đội trưởng an ninh nghiến răng nghiến lợi, nói thêm: “Vừa rồi ta lại xin chỉ thị trên, chỉ cần có thể vận chuyển xong trước buổi chiều, mỗi người ít nhất năm trăm nghìn!” Ở dưới lời hứa hẹn này, những nhân viên vận chuyển lúc này mới có động lực. Nhất thời khí thế tăng vọt. Thậm chí có người còn ngâm nga sơn ca khi đang vận chuyển tiền lên núi. ...Cùng lúc đó, cảnh tượng ở chân núi đại học tu tiên nhất thời thu hút sự chú ý của đài truyền hình thành phố Tấn Thành. Hiện tại, theo đại học tu tiên bị lộ ra, mọi thứ ở xung quanh vách núi đều nhận được sự quan tâm đặc biệt. Huống chi là đoàn xe lớn đột nhiên xuất hiện. “Xin hỏi các anh đang vận chuyển thứ gì vậy?” Một phóng viên thực tập đi đến trước đoàn xe, lại bị nhân viên an ninh vũ trang hạng nặng chặn lại bên ngoài. Không hề cho bọn họ đến gần xe. “Chúng tôi nhận được một đơn nhiệm vụ, đang giúp hộ tống 1000 tỷ.” Đội trưởng an ninh mắt sáng lên, biết đây là một cơ hội để công ty của họ dương danh. Rất tự giác tiếp nhận phỏng vấn. Nhưng mà... Các phóng viên này lại không tin bọn họ. Dù sao thì 1000 tỷ tiền mặt là một chuyện viển vông, khó tin, người bình thường cũng không làm ra chuyện như vậy. Đội trưởng an ninh cười khổ một tiếng: “Khi nhận được nhiệm vụ này, lúc đầu tôi cũng không tin.” "Thế nhưng..." Anh ta dừng lại, vẻ mặt như muốn nói lại thôi, nhưng vẫn không nói gì, cũng không để tiền cho các phóng viên này xem. Vẫn giữ đạo đức nghề nghiệp. Nếu như anh ta thật sự làm vậy... Khách hàng nói không chừng sẽ giận dữ, công ty của bọn họ có lẽ sẽ biến mất khỏi thế gian vào ngày hôm sau. Cũng chính vì thế, cái gọi là vận chuyển 1000 tỷ, cùng với những nhân viên an ninh đang vận chuyển từng “thùng lớn” đều bị dân mạng cho là chiêu trò câu khách. “Hừ! Đợi lần này nhiệm vụ kết thúc, ta sẽ công bố video ghi hình cho các ngươi xem!” Đội trưởng an ninh xem xong bình luận trên mạng, hừ lạnh một tiếng. Đối với cơ hội hiếm có này, công ty bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua. Anh ta cũng nhân cơ hội quay lại cảnh 1000 tỷ tiền mặt tráng lệ này… Trên vách đá, Toa Vận và Cana hôm nay rất mộng mị. Hai người cứ mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau. Nhất là Cana, càng không nói được một lời. Toa Vận mím môi dưới, không nhịn được hỏi: “Gia gia Cana, không phải ngài nói, đối phương là lừa đảo sao?” Ở trước mặt họ, từng rương từng rương bị chất đống. Lúc mới đầu, bọn họ cho rằng là ai đang đùa. Nhưng sau đó... Càng ngày càng nhiều thùng được đặt trước mặt, Toa Vận và Cana không nhịn được mở ra. Kết quả phát hiện... Bên trong toàn là tiền! Hai người lập tức trợn tròn mắt. Hơn nữa số tiền này chắc chắn không phải tiền giả, bởi vì nhân viên an ninh phụ trách vận chuyển còn tặng không cho bọn họ một cái máy đếm tiền. Để bọn họ kiểm tra tại chỗ. "Các vị cứ yên tâm, chúng tôi là công ty bảo an chuyên nghiệp, tuyệt đối không tư túi riêng!" Một nhân viên an ninh vỗ ngực nói với bọn họ: “Cái máy đếm tiền này, các vị cứ dùng thử, tiền bên trong, chắc chắn đều là thật!” Toa Vận: “...” Cana càng là khóe miệng co giật vài cái, không tin tà cầm máy đếm tiền lên, tiện tay lấy ra một đống tiền từ trong rương, “Xoẹt xoẹt”, đếm xong, sau đó... Đưa ra kết quả toàn bộ đều là tiền thật. “Cana gia gia…” Toa Vận hiện tại rất loạn. Bởi vì nàng phát hiện, cái "Lý Khung" này lại thực sự lấy được 1000 tỷ, đồng thời đem 1000 tỷ này, coi như thù lao vì nàng “cứu” bọn họ. Rõ ràng nàng chỉ là tìm một đoạn video trên mạng về việc thoát khỏi đầm lầy tấn công chiếm đóng rồi tiện tay gửi cho đối phương. Không ngờ... Đối diện không phải lừa đảo. Nàng tiện miệng nói 1000 tỷ tiền cảm ơn, đối phương tốn ba ngày thời gian, thế mà lại có thật. "Vậy có phải nói, Lý Khung này, chính là Lý Khung thật?" Toa Vận ánh mắt lóe lên, nghĩ tới một khả năng. Chỉ có Lý Khung bất khả chiến bại trong ấn tượng của nàng, mới có thể làm ra 1000 tỷ trong thời gian ngắn như vậy. Với điều này, Cana liếc nàng một cái, không nói gì thêm. Hắn không nhịn được mà nửa ngồi xuống, ngơ ngác nhìn các nhân viên an ninh đang khiêng tiền vào, chất thành đống trước mặt bọn họ, có chút tự kỷ. Hắn nghĩ tới những điều mà hắn cùng Toa Vận phân tích trước kia, phân tích hợp lý, thề thốt đảm bảo đối phương là lừa đảo. Nhưng hiện thực lại “bốp bốp” vả vào mặt hắn. Đối phương không những không phải là kẻ lừa đảo mà còn cho bọn họ 1000 tỷ. Là đại quản gia của Tướng quân điện, hắn vô cùng rõ ràng, 1000 tỷ có thể làm được gì. Tuy tướng quân điện sự nghiệp lớn, tích cóp mấy trăm năm, nhưng 1000 tỷ tiền mặt...thật đúng là không thể có trong một sớm một chiều. Số tiền này đủ để lập tức tạo nên một siêu thế lực lớn! “Cái Lý Khung này, không lẽ thật là Lý Khung đó sao?’’ Hắn lầm bẩm. Không nhịn được mà nghi ngờ nhân sinh. Đất nước này... Làm hắn quá ngạc nhiên, làm hắn có chút sụp đổ. Nhất là 1000 tỷ tiền mặt trước mắt, càng làm hắn không biết phải làm sao. Hắn hiện tại... nên xử lý số tiền này như thế nào?... Đại học tu tiên, bên ngoài bí cảnh, Bành Thuần Tổ chậm rãi cúp điện thoại của tôn nữ Bành San San. Bởi vì bọn họ đã có thể xác nhận thân phận của cô gái kia. Ân nhân cứu mạng của bọn họ tên là Toa Vận. Hiện tại đang ở trên vách núi phía ngoài đại học tu tiên. Chính là cô gái người ngoại quốc mà Lữ Tử Châu bịa đặt nói là bạn gái cũ của hiệu trưởng. Mới mười bảy tuổi. Khoảng cách 70 tuổi... còn quá xa. "Lão Lý? Lão Lý? Chúng ta có cần ra mặt nói với cô bé đó, bảo cô ấy về sớm chút không, quy định của trường không thu người dưới 70 tuổi…" Bành Thuần Tổ nhìn về phía Lý Khung bên cạnh. Kết quả thấy Lý Khung có chút hoảng hốt. Điều này đối với một tu tiên giả Địa Cấp Cảnh mà nói, hầu như là không thể xảy ra. “Ngươi có chuyện gì sao?” Bành Thuần Tổ không nhịn được cau mày hỏi. Lý Khung vội giật mình, lắc đầu nói: "Không có gì! Không thể nào, ta chỉ là đang nghĩ... Đang nghĩ xem ai sẽ đi nói để cô ấy đi.” Tâm tình hiện tại của hắn cũng hết sức phức tạp. Hắn biết người ở bên ngoài trường là Toa Vận, từ trước đến nay vẫn biết. Chỉ là... Hắn không biết rằng, cái người “thiếu nữ muốn tu tiên” lại trùng hợp như vậy, chính là Toa Vận. Hết lần này tới lần khác, cô còn cứu mình. "Nghiệt duyên, nghiệt duyên a!" Thần thức của hắn đắm chìm vào Tiên Võng, thấy một loạt tin nhắn. Cái người có tên "Thiếu nữ muốn tu tiên" đã gửi cho hắn rất nhiều tin. "Lý gia gia, là ngài sao? Ta là Toa Vận a!" "Thật không ngờ, trùng hợp như vậy, ngài thật sự là Lý gia gia!" "Xin lỗi, trước đây ta không nên nghi ngờ ngài..." "Ngài có thể ra gặp ta một lần không? Ta mua vé xem phim tối nay ở Tấn Thành, chúng ta cùng đi xem phim được không?" "..." Một loạt tin nhắn. Nhìn mà Lý Khung thấy da đầu tê dại. Hắn dường như... Bị thả thính.