Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 341: Hắc y nhân đầu độc.

Chương 341: Hắc y nhân hạ độc.
Không giống với các huynh đệ bất an khẩn trương, tên mặt thẹo, kẻ đã thành đại ca trong nhóm, nhìn mưa gió đã quen. Tuy trong lòng kinh hãi nhưng nét mặt không hề lộ ra."Ha ha, không sai. Chương Trạch ta là ai ngươi không cần biết." Tên mặt thẹo trong lòng hoảng hốt! Tên thật của hắn đã có đến thiếu niên không ai kêu tới. Hơn hai mươi năm, trên giang hồ mỗi người xưng hắn đao Ba ca. Người này lại nói thẳng ra tên thật của hắn. Không thể không khiến hắn cảnh giác! "Vậy các hạ có gì muốn làm?" Đao Ba ca lúc này chỉ muốn biết đối phương đến tột cùng muốn làm gì? "Không cần khẩn trương, ta chỉ là tới giúp các ngươi." Hắc y nhân tựa hồ đang thưởng thức và tận hưởng sự khủng hoảng hắn mang lại. Chậm rãi lên tiếng. "Các ngươi chẳng lẽ không muốn trở thành Tu Tiên Giả, những thứ sức mạnh của Tu Tiên Giả vừa nãy, không muốn sở hữu sao?" Một câu một chữ dẫn dắt đám người đang hoảng loạn trong đại sảnh. Nghe vậy đao Ba ca lại trở nên trầm tĩnh lại. Xem ra chí ít không phải kẻ thù. Còn về việc có muốn hợp tác hay không, vậy phải xem đối phương có đủ thành ý hay không. Nếu không thì danh hào đao Ba ca của hắn cũng không phải tùy tiện gọi. "Các hạ đây là muốn tìm chúng ta đi tu tiên?" Trên mặt đao Ba ca hiện lên một tia xem thường. Ai mà không biết tu tiên đại học không nhận những kẻ có tiền và phạm tội. "Sao, không tin?" Hắc y nhân nhìn ra tên mặt thẹo không tin. Cũng không có giải thích gì. "A! ~ " Sát biên giới một người đàn ông mặc áo giáp đen, đột nhiên ngã quỵ xuống đất. Tứ chi vặn vẹo không cân đối. Giống như là bị người bẻ gãy vậy. Trên mặt toàn là vẻ thống khổ. "Ngươi làm sao vậy?" Mấy người bên cạnh vội vàng chạy đến đỡ hắn. Thế nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể đỡ nổi. "Đao Ba ca, đỡ không nổi." Tiểu đệ đồng loạt nhìn về phía đao Ba ca. Muốn hắn đưa ra ý kiến. Tên mặt thẹo đẩy đám tiểu đệ ra. Tự mình lên trước, nắm lấy cánh tay người kia trên mặt đất, dùng sức kéo. Nhưng dù dùng sức thế nào cũng kéo không đứng dậy. "Ngươi qua đây, ngươi, ngươi cũng qua đây." Mấy tiểu đệ lập tức xông tới, cùng nhau nắm lấy tay hoặc vai của tiểu đệ đang nằm dưới đất. "A! Đau quá, đau quá, đau chết mất! Đao Ba ca đừng kéo đau quá. Tiên Nhân xin người tha cho ta đi. Là ta có mắt không tròng dám mạo phạm ngài. Xin tha cho ta!" Tiểu đệ kia bị lôi kéo cả người càng thêm đau đớn. Sắc mặt trắng xanh, trên trán toát ra tầng mồ hôi mịn. Thực sự là không thể chịu đựng được đau kêu lên. Có lẽ nghĩ đến điều gì đó, liền trực tiếp hướng về phía màn gọi thẳng Tiên Nhân tha mạng. Lần này khiến đao Ba cũng ngây người. Bốn người nâng một người, cũng là tùy tùy tiện tiện nhấc lên được. Lúc này lại dùng sức thế nào cũng không đỡ nổi. Chẳng lẽ người áo đen này cũng là Tu Tiên Giả? Nghi vấn một khi xuất hiện, liền không bao giờ có thể tiếp tục bình tĩnh. Trước khi chưa nghe rõ ý đồ của đối phương, không được tỏ ra yếu kém, nhưng giờ quy tắc này không còn tác dụng. Đao Ba ngăn cản tiểu đệ muốn xông lên định đánh người đang nấp sau tấm rèm. Có chút độc ác nói rằng: "Ha ha, đã bảo không cần khẩn trương rồi. Ta tới là để giúp các ngươi." Vừa nói vừa đưa tay khẽ vỗ. Giống như vừa được giải phóng, người mà nhiều người cùng nâng không dậy kia giờ tự mình đứng lên. "Đao Ba ca, cái này, cái này cũng quá thần kỳ. Tiên Nhân a, thật là Tiên Nhân à?" Tiểu đệ vừa đứng dậy vô cùng phấn khích. Đám người kia từng người nhìn tiểu đệ đang hưng phấn, trong lòng cũng bắt đầu dao động. "Chương Trạch, xem đây chính là năng lực của Tu Tiên Giả. Ta đến là muốn mang bọn ngươi đi tu tiên." Nhìn ánh mắt của đám người kia đang biến đổi, hắc y nhân nói rõ ý đồ của mình. "Ngươi nghĩ mà xem, về sau Tu Tiên Giả ngày càng nhiều, các ngươi thì vĩnh viễn chỉ là người thường. Bởi vì trường học tu tiên chắc chắn sẽ không cho phép những kẻ phạm tội như các ngươi nhập học.""Các ngươi mất đi ưu thế tuyệt đối về vũ lực, tất cả mọi người đều mạnh hơn các ngươi. Các ngươi còn có thể thu phí bảo kê được sao?" "Không nói đến thu phí bảo kê, các ngươi có thể trốn được sự truy bắt của Tu Tiên Giả sao?" "Còn nhớ Hắc Ca bọn họ không? Bọn chúng buôn bán trẻ con, mấy chục năm có ai bắt được? Tu Tiên Giả bất quá một ngày thời gian đem bọn chúng tóm gọn hết." "Các ngươi có thể bảo vệ được thế lực của mình sao?" Hàng loạt câu hỏi đánh thẳng vào lòng người. Đúng vậy, phần lớn sản nghiệp của bọn họ đều là không thấy được ánh sáng. Bọn họ đã sinh tồn trong bóng tối không biết bao nhiêu đời. Có bao nhiêu vấn đề được giải quyết bằng vũ lực. Thế nhưng nếu như mọi người đều có thể tu tiên. Vậy còn có ai nể sợ bọn họ nữa? Nếu tu tiên đại học không có giới hạn thì còn tốt. Nhưng tu tiên đại học cấm người phạm tội không được vào tu tiên đại học! Đến thời đại tu tiên thịnh hành, bọn họ mà không thay đổi. Đó chính là biến động lớn nhất. Đến lúc đó bọn họ chính là những kẻ thuộc tầng lớp xã hội thấp nhất. Giống như dân thường bây giờ chỉ có thể bị động tiếp nhận sự áp bức. Đến lúc đó làm gì còn có ngày lành như bây giờ. Đao Ba ca suy nghĩ lung tung, từng bước bị dẫn vào trong lời nói của hắc y nhân. Nghĩ tới nghĩ lui, dường như nếu không đi tu tiên thì sau này sẽ không còn đường ra."Ngươi dẫn chúng ta tu tiên? Vậy chúng ta phải giúp ngươi làm cái gì?" Đao Ba ca trực tiếp hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận