Bị Con Cái Ghét Bỏ, Lừa Dối Người Lớn Tuổi Ghi Danh Tu Tiên Đại Học

Chương 143: Con trai của ngươi yêu sớm (Phần 1)

Chương 143: Con trai của ngươi yêu sớm (Phần 1) Nhưng rất nhanh.
Bọn họ liền phát hiện hiệu trưởng "dụng tâm lương khổ". Bởi vì bọn họ chỉ cần một cái không chú ý, linh lực chuyển vận tốc độ nhanh...Trong nồi cơm điện dược liệu trong nháy mắt liền bị dính. Cho dù là mini Đan Hỏa, cũng không dễ dàng chưởng khống như vậy. Cần cực kỳ vi diệu thao tác.
"Thì ra là thế, hiệu trưởng là muốn cho chúng ta luyện tập nắm giữ hỏa hầu!"
"Đúng vậy, bây giờ chúng ta đến cái nồi cơm điện còn không khống chế được, thì lấy cái gì khống chế Lò Luyện Đan?"
"Xem ra sau khi trở về phải chăm chỉ học một ít kỹ xảo nắm giữ hỏa hầu..."
"... "
Ở Tần Mục sau khi rời đi.
Năm người trên Luyện Đan Phong bắt đầu thảo luận.
Chỉ cần bọn họ linh lực chuyển vận tốc độ hơi nhanh một chút...
Đan Hỏa bên trong nồi cơm điện sẽ tăng vọt một mảng lớn.
Linh dược rất nhanh sẽ bị luyện mất hết dược tính, biến thành dạng hồ.
Dùng nồi cơm điện còn như vậy.
Dùng Lò Luyện Đan...
Hậu quả có thể tưởng tượng được.
"Ta gọi điện thoại cho cháu gái ta, hỏi nàng một chút làm sao nắm giữ hỏa hầu luyện đan."
Bành Thuần Tổ tỉ mỉ suy nghĩ một chút.
Dự định lại quấy rầy một lần cháu gái.
Dù sao bọn họ hiện tại dùng cũng là nồi cơm điện Nàng bình thường hay thích tự nấu cơm, chắc là...Hiểu một ít kiến thức về hỏa hầu chứ?
Ở trên Luyện Đan Phong.
Bành Thuần Tổ vừa chuyển vận linh lực, vừa bấm điện thoại cho Bành San San.
"Alo? San San à, ta muốn hỏi ngươi một việc, không phải con thường thích nấu cơm sao? Bây giờ chúng ta đang trong giờ luyện đan, phương diện hỏa hầu không được rõ lắm, con có thể nói cho chúng ta một chút không?"
Điện thoại vừa kết nối, Bành Thuần Tổ đã vội vàng hỏi ngay.
Ở đầu dây bên kia, Bành San San có chút kinh ngạc.
Tằng tổ phụ đang học luyện đan nàng biết.
Nhưng...Nàng lại không hiểu luyện đan.
Chẳng lẽ lại có thể chỉ đạo một đám người tu tiên tu tiên?
Nàng cười khổ một tiếng: "Tằng tổ phụ, con không biết nhiều về luyện đan lắm ạ..."
Bành Thuần Tổ lại nói: "Không cần phải hiểu luyện đan, cũng không sao cả, ta hỏi về phương diện hỏa hầu, hiệu trưởng phát cho mỗi người chúng ta một cái nồi cơm điện, để chúng ta thử học cách nắm giữ hỏa hầu."
"Thế nhưng chúng ta luôn không nắm bắt tốt, không được thuần thục cho lắm..."
Bành San San mở to hai mắt, không nhịn được nói: "Nồi cơm điện? Các người dùng nồi cơm điện để luyện đan?"
Bành Thuần Tổ liếc nhìn nồi cơm điện nhỏ trong tay, giải thích: "Cái này biết sao mà nói với con được, nhìn thì là một cái nồi cơm điện, nhưng thật ra nó không cần cắm điện, mà dùng linh lực của chúng ta để thúc đẩy..."
Bành San San: "... "
Nàng nghe hồi lâu.
Mới hiểu rõ được nguyên nhân.
Cũng may nàng tuổi trẻ.
Năng lực tiếp thu mạnh mẽ.
Rất nhanh đã bày tỏ sự lý giải, đồng thời bắt đầu lên internet hỗ trợ tìm kiếm bí quyết khống chế hỏa hầu.
"Tằng tổ phụ, các người có thể thử trước duy trì ổn định linh lực, cách một khoảng thời gian lại tăng lên một cấp bậc, tỉ mỉ cảm thụ tốc độ luyện chế linh dược...sau đó sẽ..."
Bành San San rất kiên nhẫn đưa ra đề nghị Lúc nói những lời này...
Nàng cảm thấy có chút khó tin.
Nàng là một người phàm, lại đứng ở đây chỉ điểm Tu Tiên giả tu tiên.
Mấu chốt...Trong điện thoại, Bành Thuần Tổ liên tục gật đầu: "Không sai, có đạo lý, nói như vậy thì chúng ta sẽ rất dễ dàng thích ứng với mọi loại hỏa hầu!"
Những người khác của hệ Luyện đan cũng phụ họa: "Cháu gái lão Bành giỏi thật, sau này có chuyện cứ tìm con nhé!"
"Lão Bành, ông mau đừng gọi điện thoại, nồi của ông lửa to quá, bị cháy rồi kìa!"
"... "
Bành San San nghe được một hồi tiếng ồn ào trong điện thoại...Có chút dở khóc dở cười.
Đám lão nhân này tuy tu tiên, nhưng vẫn rất bình dị gần gũi.
Ít nhất ở chung với nhau...Không có gì áp lực, càng không có dáng vẻ gì của Tu Tiên giả.
"Đúng rồi, Tằng tổ phụ, có một chuyện con muốn hỏi một chút, chẳng phải ông nội ở hệ Luyện Thể sao? Dạo gần đây con gọi điện thoại cho ông, thường xuyên nghe bạn cùng phòng của ông gọi một cái tên Thúy Hoa."
Sau khi giải quyết xong nghi vấn của Bành Thuần Tổ.
Bành San San bỗng nhiên lo lắng nói: "Không phải nãi nãi đã mất hơn hai mươi năm sao? Con lo ông nội ở trường học gặp quá nhiều bạn học nữ, sinh ra ý đồ không tốt, không chuyên tâm tu tiên..."
Trên Luyện Đan Phong.
Nụ cười trên mặt Bành Thuần Tổ đột nhiên đông cứng lại.
Nắm chặt điện thoại, cau mày hỏi: "Con nói thật sao?"
Bành San San gật đầu nói: "Đúng vậy ạ, con gọi điện nhiều lần, bạn cùng phòng của ông nội đều nói có một người tên Thúy Hoa đưa cho ông một bức thư tình."
Nghe đến đó...
Bành Thuần Tổ lúc đó đã ngồi không yên, trực tiếp đứng lên: "Thằng nhóc này, hơn tám mươi tuổi rồi, lại còn nghĩ đến yêu đương?"
"Môn hôn sự này, ta không đồng ý!"
Lúc này ông giận đến mức có chút quá đáng.
Cơ hội tu tiên khó khăn như vậy. Người khác cầu còn không được.
Bành Tư Nguyên lại dùng nó để yêu đương?
Đầu dây bên kia, Bành San San đã nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng nói: "Tằng tổ phụ, cũng có thể là do con nghe nhầm thôi ạ, ông nhất định phải điều tra rõ ràng, đừng trách oan ông nội..."
Đối với việc ông nội xuất hiện loại tình huống này...
Nàng vẫn rất lo lắng.
Nàng cũng từng trải.
Đã từng học đại học.
Biết rõ một ngày mà chìm đắm vào yêu đương trong đại học, chỉ sợ cũng không có tâm tư gì để học tập Yêu đương mùi mẫn sẽ làm đầu óc người ta mụ mị Nhất là người như ông nội đơn thuần, không có chút tâm tư nào Nếu không cẩn thận bị bà nãi nào đó lừa mất...Chìm trong sắc đẹp, không cách nào tự kiềm chế, thì coi như đời này...Khụ khụ, kỳ học đó coi như bỏ rồi.
Đến lúc đó Tằng tổ phụ biết được, nhất định sẽ đem ông nội treo ngược lên đánh.
Thà vậy, nàng vẫn nên nói trước cho Tằng tổ phụ.
Vừa khéo Tằng tổ phụ cũng đang ở trong đại học tu tiên.
Nếu thực sự xảy ra, Tằng tổ phụ còn có thể nghĩ cách ngăn cản, bẻ uyên ương, chia rẽ bọn họ.
"Ồ được rồi, Tằng tổ phụ, ông ngàn vạn lần đừng nói cho ông nội biết là con nói nhé..."
Cuối cùng.
Bành San San bỗng nhiên dặn dò một câu.
Bành Thuần Tổ gật đầu: "Con yên tâm, nếu như chuyện này là thật, thì con cũng có một cái công lớn, ta chắc chắn sẽ không bán đứng con đâu! Không nói chuyện nữa, ta đi tìm bạn học để tìm hiểu tình hình..."
"Cái thằng nhóc này hồi còn học lớp ba tiểu học đã yêu sớm, không ngờ đến già vẫn vậy, cái tính tình!"
Vừa nói, Bành Thuần Tổ đã cúp điện thoại.
Từ trên Luyện Đan Phong đứng lên.
Cầm theo cái nồi cơm điện, bắt đầu xuống núi...
...
Thành phố Giang Dương.
Nhà họ Bành.
Bành San San nghe thấy âm thanh bận trong điện thoại Không nhịn được chắp tay vái lạy, cầu xin: "Ông nội, ông ngàn vạn lần đừng trách con, con làm vậy cũng là vì tốt cho ông thôi, đợi ông...đợi ông thành tiên, nhất định sẽ cảm tạ con."
Từ sau khi nghe thấy cái tên Thúy Hoa đó...
Mấy ngày này nàng luôn ngủ không yên.
Càng nghĩ càng không ổn.
Cuối cùng vẫn quyết định nói cho Tằng tổ phụ.
Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Nàng và ba không trị được ông nội, nhưng Tằng tổ phụ thì được.
Hơn nữa còn là kiểu treo lên đánh đó...
...
Đại học Tu tiên.
Kí túc xá.
Bành Tư Nguyên kết thúc giờ luyện thể, trở về phòng ngủ.
Thấy được Phong Thiên Dịch và James.
Sở Du thân là học sinh năm nhất hệ Bói toán, dạo gần đây luôn ra ngoài ăn xin Rất ít khi trở về.
Mà Phong Thiên Dịch...Đang nằm ở trên giường.
Vẫn không nhúc nhích.
Sắc mặt trắng bệch.
Rất hiển nhiên.
Trong tiết pháp thuật đã bị một phen kinh hãi.
"Các ngươi có biết không, lúc đó đám cây kia chỉ cách ta có một cm, mấy bạn khác đều sợ ngất. Ta, à quên. .. "
Nằm trên giường, Phong Thiên Dịch thoi thóp nói.
Mỗi lần hắn sau giờ học, đều là bộ dạng này Nửa chết nửa sống.
Hết lần này đến lần khác còn muốn khoác lác với bọn họ về chuyện mình gan lớn đến thế nào.
Mà ở trên ban công của phòng ngủ James đang nhấc một cái chảo sắt lên, đang điên cuồng luyện tập Thiết Sa Chưởng.
Sau mấy ngày luyện tập.
Bàn tay của hắn đã bong ra một lượng lớn da chết, mọc lại làn da trắng nõn mềm mại.
Nhưng vì độ huấn luyện Luyện Lực vượt quá lớn...Da mới của hắn cũng nhanh chóng trở nên vô cùng thô ráp.
Hình thành một lớp chai thật dày.
"Có nhận được thư của ta không?"
Sau khi tan học, Bành Tư Nguyên theo thói quen hỏi.
James vừa luyện tập Thiết Sa Chưởng, cũng không ngẩng đầu trả lời: "Để ở trên bàn của ông rồi đó."
Thần sắc Bành Tư Nguyên vui vẻ Rất nhanh đã tìm thấy lá thư của mình trên bàn.
Trên lá thư này thêu một đóa hoa màu xanh ngọc.
Còn tỏa ra hương vị ngây ngất lòng người.
Trên phong thư viết năm chữ "Tư Nguyên ca thân khải".
Hắn không kịp chờ đợi mở bức thư này ra.
Nhảy ngay vào xem giấy viết thư bên trong.
Thần tình hừng hực.
Tuyệt không giống như là một lão đầu hơn tám mươi tuổi.
Không sai.
Hắn đích thực là
Bạn cần đăng nhập để bình luận