Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 833: Sơn nhân tự có diệu kế ? (cầu đánh thưởng! ).

Chương 833: Sơn nhân tự có diệu kế ? (cầu đánh thưởng!). Cũng không cần lo lắng, vào lúc hắn đối phó những người này, trong đó có một số người đã đạt tới đỉnh phong rồi. Hơn nữa với tốc độ hiện tại của bọn họ, xem ra bọn họ cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy mà đạt tới đỉnh phong được. Chí ít trước khi bọn họ chưa đạt được tốc độ Phong Hỏa thì chắc chắn không thể làm được. Khi tới gần một đội ngũ, Diệp Dương bắt đầu bị cản trở. Hiển nhiên, bọn họ không thể cứ vậy mà để Diệp Dương dễ dàng đi qua. Bọn họ muốn đoạt Quán Quân, vậy thì Phong Hỏa tuyệt đối không thể đi qua, nếu không Quán Quân chắc chắn không phải là của bọn họ. Nếu tốc độ của bọn họ không nhanh hơn Diệp Dương, vậy chẳng phải sẽ cản được Diệp Dương ở chỗ này sao? Lần này lại còn là một đội hình đầy đủ. Ba người vẫn dựa sát vào nhau, có lẽ cũng vì vậy mà thực lực của bọn họ được phát huy đến mức cao nhất. Chí ít sẽ không bị người đánh trộm, cũng sẽ không để cho bọn họ bị cô lập để người khác khi dễ. Đương nhiên, lúc này bọn họ cũng đang liên hợp lại cùng nhau để khi dễ người khác. Mà đối tượng bị khi dễ này hiển nhiên chính là Diệp Dương. Nhìn những đạo cụ kỹ năng bọn họ đang nắm trong tay, Diệp Dương khi tới gần bọn họ thêm chút nữa thì dừng lại, không tiến thêm nữa. Diệp Dương không phải là loại người mù quáng xông lên, hơn nữa ở giữa thang mây này, cũng không ai có thể thật sự linh hoạt tránh né mọi thứ. Cho dù Diệp Dương có năng lực này, nhưng Diệp Dương không thể vào lúc này coi thường địch thủ như vậy được. Bất quá, hành vi của Diệp Dương bây giờ, trong mắt mấy người này lại cho rằng Diệp Dương đang sợ. Bọn họ đây là đội ba người, không giống như hai đối thủ trước kia, chỉ có hai người mà thôi. Vì thế nên bọn họ bây giờ nhìn rất ngông nghênh. Đặc biệt là vừa rồi khi trên đường đến đây, bọn họ đã loại quá nhiều người rồi. "Chờ một chút, nếu Phong Hỏa đi lên, các ngươi có trách nhiệm quấy rối hắn, ta sẽ chịu trách nhiệm lên đối phó với hắn." "Ngươi làm sao mà lên? Muốn nhảy xuống sao?" "Cái này các ngươi không cần để ý, sơn nhân tự có diệu kế." Thấy Phong Hỏa dừng ở đó, ba người này bắt đầu thảo luận chiến lược tiếp theo. Ba người này vốn là đã quen biết, cho nên mới hợp thành một đội, nhìn sự ăn ý của bọn họ thì cũng vô cùng tốt. "Ngược lại chờ các ngươi một chút cẩn thận, đừng đánh vào người ta là được. Mấy cái đạo cụ kỹ năng đó nhưng không phân biệt địch ta đâu." Lúc bọn họ thảo luận như vậy, ánh mắt vẫn luôn nhìn về Phong Hỏa. Bất quá vì giọng nói của bọn họ rất nhỏ, cho nên chỉ có ba người họ nghe được, người khác đều không nghe được. Ngược lại làm người khác tò mò về chiến lược tiếp theo của bọn hắn là gì. "Đội ngũ này cũng lợi hại thật nha, vừa rồi đã loại ba người rồi." "Bây giờ là muốn đối phó Phong Hỏa sao? Có thể không?" "Cảm giác vẫn có chút khả thi đấy chứ. Đội này thực lực không yếu, cũng chỉ vì đối phó quá nhiều người, nên bây giờ thứ tự mới không được tốt lắm mà thôi." "Thứ tự này đã là may mắn rồi, chỉ là so với người đứng trên cùng thì có chút chênh lệch mà thôi." "Cho nên mới nói, Phong Hỏa lần này là gặp phải cường địch rồi." Mấy khán giả kia tuy không tham gia thi đấu, nhưng xem cũng rất rõ ràng, ít nhất cũng biết hiện tại thời cuộc như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận