Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 482. Cái gọi là xử lý phương thức (canh ba cầu từ đặt hàng! )

Chương 482. Cái gọi là phương thức xử lý (canh ba cầu đặt hàng!) Hắn bất quá chỉ là mất đi hứng thú với Ngô Hiểu Nguyệt mà thôi, làm sao lại sợ Phong Hỏa chứ? Hiện tại bọn họ ở đây có nhiều người như vậy, còn cần phải sợ Phong Hỏa sao? Chắc chắn là trò cười. Ngô Hiểu Nguyệt ngay từ đầu còn không biết mấy người đang đứng ở cửa rốt cuộc là ai, nhưng nghe được mấy người này gọi Diệp Dương là Phong Hỏa, hơn nữa giọng nói cũng không được tốt lắm, liền đoán ra. Đây là cừu gia của Diệp Dương! Hơn nữa còn ở trong game, quan hệ nhất định là không tốt lắm cái loại này. Vốn còn muốn tận chức tận trách chào hỏi mấy người tiến vào, Ngô Hiểu Nguyệt trong nháy mắt liền thay đổi chủ ý. Giỏi quan sát sắc mặt, Ngô Hiểu Nguyệt vẫn biết phải đối đãi với mấy người này như thế nào. Nếu như nói mấy người này thật là bạn thân của Diệp Dương, vậy thì bây giờ nghênh đón vào nhà, đưa cho bọn họ chút đồ ăn cũng không sao. Nhưng nếu như là cừu gia của Diệp Dương, Ngô Hiểu Nguyệt cũng sẽ giống như Diệp Dương, sẽ không đối với những người này có sắc mặt tốt. Đặc biệt là Thượng Quan Khâm Liên này, lại còn muốn giở trò đùa cợt người. "Cơm đã làm xong chưa?" Diệp Dương sau khi uy hiếp Thượng Quan Khâm Liên một chút, mới dùng giọng ôn hòa hỏi Ngô Hiểu Nguyệt. Giọng điệu này hoàn toàn khác với vừa rồi, phảng phất như một mùa đông, một mùa hè vậy. "Chưa, ta nghe phía bên ngoài có tiếng của người khác, cho nên mới ra xem một chút." Ngô Hiểu Nguyệt lắc đầu. Vốn Ngô Hiểu Nguyệt đang nấu cơm, ở trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, bỗng nhiên nghe phía bên ngoài truyền đến âm thanh, nhưng lại không phải tiếng của Diệp Dương, đương nhiên liền thấy kỳ quái. Cho nên Ngô Hiểu Nguyệt mới đi ra xem là ai tới. "Ngươi cứ trở về làm cơm đi! Chuyện ở đây ta xử lý là được." Diệp Dương hiểu ý, gật đầu, bảo Ngô Hiểu Nguyệt về trước. Dù sao lát nữa nơi này sẽ chỉ là chiến trường, Ngô Hiểu Nguyệt cũng không cần phải ở đây làm gì. Nếu không, một lát nữa, chính Ngô Hiểu Nguyệt cũng có khả năng gặp nguy hiểm, Diệp Dương đánh nhau cũng coi như không phải lo lắng nhiều lắm. Dù sao cũng phải chiêu đãi thật tốt nhóm người này từ trong game đi đến hiện thực các cháu chứ! Ngô Hiểu Nguyệt từ trước đến giờ đều không phản kháng lời Diệp Dương, cho nên hiện tại Diệp Dương bảo Ngô Hiểu Nguyệt về làm cơm trước, Ngô Hiểu Nguyệt liền gật đầu. "Vậy ta đi làm cơm trước, lát nữa sẽ có thể ăn ngay."... Ngô Hiểu Nguyệt vẫn là thần sắc ôn nhu, giọng nói dịu dàng. Hoàn toàn không nghĩ tới, cái việc mà Diệp Dương nói để hắn xử lý là như thế nào một phương thức xử lý. Ngô Hiểu Nguyệt vào phòng bếp sau đó, nơi này lại chỉ còn lại Diệp Dương và đám người kia. Vốn cảm thấy Phong Hỏa không có năng lực gì, ngay từ đầu bọn họ cũng không để ý, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt mà Phong Hỏa lộ ra vừa rồi, rất rõ ràng là không chỉ Thượng Quan Khâm Liên sợ hãi. ... Mà ngay cả những người khác như Nam Phong biết ta ý cũng bị giật mình. Nhìn Diệp Dương lúc này thì không giống vẻ ngông cuồng ban đầu. Nhưng bọn họ cũng không quên mục đích đến đây. Tuy rằng vừa rồi bọn họ có chút bị ánh mắt của Diệp Dương dọa sợ, nhưng làm sao có thể vì vậy mà bỏ qua mục đích chuyến đi này chứ? Cũng chỉ là thu liễm lại một chút mà thôi, chứ không từ bỏ. Cho nên khi đối diện với Diệp Dương, hơn nữa hiện tại chỉ còn lại mấy người bọn họ, Nam Phong biết ta ý, liền đứng dậy lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận