Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 77. Vong Linh bạo tẩu: Cuộc chiến cuối cùng! (sáu chương)

Chương 77. Vong Linh bạo tẩu: Cuộc chiến cuối cùng! (sáu chương) Đại khái liếc qua hệ thống thông báo, Diệp Dương phát hiện lần này sau khi bị hỏa diễm trùng kích, dĩ nhiên trực tiếp lên tới cấp 15! Ước chừng bằng hiệu quả của Tinh Hỏa Trụy vài lần cộng lại! Một kỹ năng mà có thể dễ dàng thăng một cấp, tốc độ lên cấp này quả thật quá kinh khủng? Với hắn mà nói, nhiệm vụ Vong Linh bạo tẩu này không phải là tai nạn, mà là một cơ hội tốt nhất để cướp đoạt kinh nghiệm! Hơn nữa, Diệp Dương vô cùng may mắn vì lúc đó mình đã quyết định chọn ý tưởng Pháp Sư. Nhờ sở hữu thiên phú tỷ lệ tuyệt đối, Diệp Dương trong thời gian ngắn nhất đã có đủ trang bị phòng thủ, kỹ năng phòng thủ! Với các loại buff kinh khủng, phạm vi rộng lớn cùng khả năng tấn công từ xa của Pháp Sư được Diệp Dương phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
… Chứng kiến sức sát thương kinh khủng của Diệp Dương, Bạch Vũ Liên Hoa thực sự đã bị chấn động. Vừa tung kỹ năng, nàng liền bước nhanh ra phía sau Diệp Dương. Vừa định mở miệng, nhắc Diệp Dương cẩn thận đám vong linh quái vật, thì lại phát hiện ra kỹ năng khiến người ta vô cùng khiếp sợ này! Chỉ vài giây, đám quái vật vừa khó khăn tiếp cận Diệp Dương, ngay trước mắt nàng đã bị trong nháy mắt miểu sát! Hiệu quả này thật kinh khủng? Bạch Vũ Liên Hoa thậm chí cảm thấy, hiện tại cửa thành phía đông này, chỉ cần một mình Diệp Dương là đủ rồi. Cho đến bây giờ, không có ai trong Bạch Vũ Các phải ra trận. Chỉ bằng hai kỹ năng của Diệp Dương, đã hoàn toàn siết cổ đám khô lâu binh nhìn như khủng bố, mà thực ra còn kinh khủng hơn. Không chỉ có Bạch Vũ Các, Thánh Quân, Bàn Long các công hội, mà ngay cả Thuẫn Giáp tướng quân của Cự Thạch Chi Thành cũng chú ý tới sức sát thương kinh khủng của Diệp Dương! Lấy một địch vạn! Chuyện này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được! Thế nhưng, Thuẫn Giáp tướng quân lại khác với người chơi, Diệp Dương càng mạnh mẽ, hắn càng thêm hưng phấn và vui mừng. Bởi vì… điều này mang đến cho bọn họ hy vọng lớn hơn, để có thể thủ vững trong trận chiến quái vật này! Ngược lại, các công hội Thánh Quân đang trấn thủ cửa bắc thành và Bàn Long ở cửa nam thành. Bị đội quân khô lâu binh khổng lồ áp đảo, bọn họ đã dần lộ ra vẻ sắp không chống đỡ nổi nữa. Hơn nữa, sự chấn động mà Diệp Dương mang tới cũng khiến cho phần lớn người của công hội Thánh Quân và Bàn Long phân tâm một hồi lâu. Chỉ một chút phân tâm này, trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhất, bọn họ đã mất đi hơn trăm người! Tổn thất này là không thể lường được! Với tốc độ sinh tử có thể lên tới hơn ngàn người trong một phút, mười phút thời gian sống lại càng lộ ra cực kỳ dài! Công hội Thánh Quân phái tới hơn vạn người chơi, nay chỉ còn lại hơn 9000 người! Công hội Bàn Long hơn 9000 người chơi trấn thủ thành, cũng chỉ còn lại hơn 6000 người. Các đại công hội khác trấn thủ cửa tây thành như Chí Tôn, Loạn Phong... thì tổn thất còn thảm trọng hơn. Cơ chế mười phút hồi sinh đã làm số người của bọn họ giảm mạnh, mấy công hội cộng lại ước chừng hơn bốn vạn người, hiện tại thậm chí đã tổn thất hơn một vạn người! Phải biết rằng, từ khi chiến tranh quái vật bùng phát, đến giờ mới chỉ chưa đầy mười phút! Những người chơi chết trước đó, hiện tại còn chưa kịp hồi sinh!
"Không được, không trụ được rồi!"
"Phá Quân lão đại, không được, vong linh quái vật quá mạnh, ngọa tào ta căn bản không gánh được a!"
"Cứu ta, còn ai có thuốc không!"
"Không xong rồi, khô lâu binh ở cửa tây thành đã xông vào rồi!"
"Thảo! Chí Tôn với Loạn Phong mấy công hội ăn cái gì mà gà thế, mấy vạn người không giữ nổi một cái cửa thành?!"
"Giữ vững! Đều cmn cho ta giữ vững!"
Chí Tôn Chiến Vương hoảng loạn. Loạn Phong Tàn cũng hoảng loạn! Bọn họ tuyệt đối không ngờ Vong Linh bạo tẩu lại có sức sát thương mạnh mẽ như vậy! Không còn cách nào. Máu của khô lâu binh quá dày! Tận 2000 điểm máu, dù có người chơi dồn sát thương lên chúng thì cũng không có cách nào đạt được quy mô miểu sát như Diệp Dương! Trong thời gian ngắn tạo ra bạo phát cao, chỉ có thích khách! Thế nhưng số lượng thích khách của bọn họ căn bản không đủ. Một công hội, dù lớn như công hội Thánh Quân, cũng tối đa chỉ có thể bồi dưỡng hai ba trăm thích khách có thực lực nhất định! Thế nhưng dù là thích khách, họ cũng chỉ có thể trong thời gian ngắn đánh chết vẻn vẹn một tên khô lâu binh. Huống chi, khô lâu binh còn có lực công kích không dưới 150 điểm, càng khiến bọn họ tuyệt vọng vô cùng! Trong vòng chưa đến 10 phút ngắn ngủi, đại quân vong linh không hề để ý tới tổn thất của chính mình, liền trực tiếp công phá cửa thành, hung hãn tiến vào thành! Rồi sau đó, khi con khô lâu binh đầu tiên từ phía sau xông vào Cự Thạch Thành, cửa tây như thể bị khoét một lỗ hổng lớn! Càng lúc càng có nhiều khô lâu binh tràn vào Cự Thạch Chi Thành! Cửa tây, phá rồi!
Cứ như Zombie bùng nổ, trong một thời gian cực ngắn, một lượng lớn khô lâu binh trực tiếp điên cuồng tràn vào Cự Thạch Thành, tàn sát người chơi tinh nhuệ của mấy công hội ở cửa tây thành! Sau khi cửa tây thành hoàn toàn bị phá, gần như chỉ trong vài phút ngắn ngủi, hàng vạn con khô lâu binh đã tràn vào Cự Thạch Chi Thành! Thánh Quân và Bàn Long ở hai cửa thành nam và bắc đều khó khăn, gần như cùng lúc đó tuyên bố bị phá thành!
"Cỏ!"
Tứ đại cửa thành đông tây nam bắc, trong vòng hai mươi phút ngắn ngủi, gần như cùng lúc tuyên bố bị phá.
Diệp Dương thấy cả Thánh Quân và Bàn Long, hai công hội tự xưng nhất nhì Huyền Hoa, mà cũng thua nhanh như vậy, không khỏi văng ra một câu thô tục!
"Không ngờ Thánh Quân và Bàn Long lại bị phá nhanh như vậy."
Hết cách rồi. Ba cửa thành bị phá, Diệp Dương dù cố thủ cửa đông một mình cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Lượng khô lâu binh tràn vào từ ba cửa thành, đã đủ gây họa lớn cho Cự Thạch Chi Thành.
"Không đúng, chúng ta vẫn chưa thua!"
"Trung tâm thành thủy tinh, chỉ cần bảo vệ trung tâm thành thủy tinh, chúng ta sẽ vẫn có thể thắng!"
"Đúng rồi! Rút! Mau rút về trung tâm thành thủy tinh! Không thể để quái vật hủy diệt!"
Không biết ai đó hô lên một tiếng, những người chơi còn lại như bừng tỉnh. Nhưng dù lui về trung tâm thành thủy tinh, cơ hội thắng của bọn họ cũng chẳng lớn! Công hội Thánh Quân chịu tàn sát thảm khốc, công hội Bàn Long cũng không còn mấy, còn mấy đại công hội như Loạn Phong, Chí Tôn thì càng thê thảm hơn. Bất quá, Cự Thạch Chi Thành không thể bị phá! Nếu không, đây không chỉ là kỳ ngộ của Hoa Hạ khu mà còn là một tai họa cho Hoa Hạ khu!
"Phải làm sao bây giờ?" Phá Quân nhíu mày, đối mặt với Vong Linh đại quân đang cuồn cuộn tiến đến thì gần như không có cách nào cả. Thế nhưng, khi Phá Quân nhìn về phía phó hội trưởng Mạch Đao, lại thấy ánh mắt của hắn vẫn nhìn về một hướng.
"Kỳ thực... vẫn còn cách." Sắc mặt Mạch Đao nghiêm túc, nhưng bây giờ vẫn chưa phải là thời điểm cuối cùng. Bởi vì, nếu như lùi về giữ thủy tinh, với bọn họ mà nói, có thể sẽ không còn đường lui nữa. Thế nhưng, với người đàn ông kia mà nói, địa hình này... mới là nơi để hắn phát huy thực lực! Hơn nữa, không chỉ có Mạch Đao, mà Mệnh Đãi Thanh Long, Chí Tôn Chiến Vương, Loạn Phong Tàn, Bạch Vũ Liên Hoa cùng các hội trưởng của các công hội lớn, hiện tại đều đang dồn ánh mắt về một người!
"Phong Hỏa đại thần."
"Mau cứu Cự Thạch Chi Thành, cứu lấy chúng ta đi! !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận