Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 358. Nước Mỹ khu vui chơi đặc sắc (canh một)

"Chính là chỗ này sao?"
"Vừa rồi xem hình ảnh p·h·át sóng trực tiếp thì đúng là ở chỗ này, Phong Hỏa đi về phía trước từ chỗ này."
"Vậy chúng ta cứ theo sát mà đuổi thôi."
Những người này vào trò chơi là vì sao? Đương nhiên là bởi vì bọn họ muốn vô tình gặp Diệp Dương.
Thực ra như vậy cũng không tính là vô tình gặp, nhờ vào p·h·át sóng trực tiếp, rất nhiều người tìm đến tận nơi Diệp Dương đang ở.
Vì là người Âu Mỹ nên người chơi xung quanh ai cũng cao lớn vạm vỡ.
Vì để cho thêm phần náo nhiệt, tất cả đều chen chúc ở trên một con đường, chính là con phố mà Diệp Dương đã đi qua.
Trông như thể là đang bao vây lấy Diệp Dương.
Nhưng khi đứng giữa đám người cao to lực lưỡng này, Diệp Dương lại chẳng hề tỏ ra nhỏ bé, tuyệt đối không làm người ta có cảm giác thấp kém.
"Bây giờ muốn đi đâu?"
"Lẻ hai linh"
"Nơi đây, chẳng lẽ muốn đi nơi giao dịch!?"
Cứ như thể đang xem chuyện lạ, những người này đứng hai bên đường, cứ chỉ trỏ xì xào.
Cứ như thể đang nhìn một ngôi sao.
Điều này làm Diệp Dương có chút kỳ quái.
Vì cho dù ở khu vui chơi Huyền Hoa quốc cũng chưa từng xảy ra chuyện như vậy, sao những người này trông có vẻ quá mức nhiệt tình như vậy?
"Vừa mới tới đây sao, xin hỏi ngươi có cần hướng dẫn du lịch không? Ta có thể dẫn ngươi đi bất kỳ đâu. Lại có thể giải đáp cho ngươi cặn kẽ mọi thứ."
Một lát sau, một người tự giới thiệu đứng trước mặt Diệp Dương.
Cũng là một nam nhân cao lớn.
Cũng mang ánh mắt tò mò nhìn Diệp Dương. Hơn nữa, trong mắt dường như còn có chút gì đó khác lạ.
Diệp Dương thấy kiểu nhìn này quá nhiều rồi, đặc biệt là ở trong game.
Có người muốn nhờ Diệp Dương dẫn bọn họ lên cấp, hoặc là dẫn bọn họ đi đ·á·n·h đồ.
Có người lại muốn Diệp Dương cung cấp miễn phí cho bọn họ cái gì đó, cái này thì càng quá đáng.
Bởi vì họ cho rằng Diệp Dương lợi hại như vậy, chắc chắn không để ý chút đồ ấy. Hơn nữa họ lại sùng bái Diệp Dương như thế, Diệp Dương cũng phải ứng với làm một thần tượng, giúp họ việc.
"Trong trò chơi này có một loại đồ gọi là bản đồ." Diệp Dương vừa cười vừa nói.
Vì vượt khu vui chơi quốc gia nên đều có song hướng phiên dịch.
Nên dù Diệp Dương nói tiếng hoa, người tự tiến cử kia vẫn hiểu Diệp Dương nói gì.
Nói xong, cũng không quan tâm người kia mặt đang cứng đờ, trực tiếp bỏ đi.
Tiếp tục đi về phía trước.
Người này, chẳng lẽ cho rằng đây là thế giới thực sao?
Lại còn định dùng biện pháp này để cài quan hệ với hắn.
Ở ngoài đời, nếu đến nước khác mà nói, việc cần hướng dẫn viên du lịch là chuyện rất bình thường.
Nhưng nếu ở trong game thì căn bản là không cần.
Bản đồ hệ th·ố·n·g đã giải quyết hết mọi chuyện này.
Bất quá trong số bọn họ cũng có người đã đoán đúng.
Nơi Diệp Dương đang đến hiện giờ chính là nơi giao dịch.
Dù cùng trong một game nhưng các khu vui chơi lại không giống nhau.
Giống như nước Mỹ có hứng thú riêng, nó có nơi giao dịch đặc trưng.
Thành phố nào cũng có.
Hơn nữa, thành phố càng lớn thì nơi giao dịch của thành phố đó càng lớn.
Mà thành phố Diệp Dương đang ở bây giờ, nếu dùng để tổ chức giải đ·ấ·u quốc tế thì khẳng định phải là thành phố trung tâm.
Địa phương không thể quá nhỏ.
Theo trên bản đồ hiển thị, giữa những ánh mắt nhìn chằm chằm như xem khỉ, Diệp Dương đã đến trước nơi giao dịch.
Nơi giao dịch này sẽ không bao giờ ngừng hoạt động.
Mỗi ngày tổ chức một buổi đấu giá, mỗi buổi kéo dài ba tiếng đồng hồ.
Dĩ nhiên, nếu có đồ vật đặc biệt quý giá hoặc có đấu giá giằng co, thời gian sẽ còn dài hơn.
Hiện tại vừa hay chính là lúc phiên đấu giá một ngày một lần bắt đầu.
Diệp Dương cũng là vì đã tìm hiểu trước nên mới đến vào lúc này.
Chính là canh đúng cái thời điểm này.
Vì mới bắt đầu nên vẫn còn khá nhiều người vào sân.
Chỉ có điều, muốn vào nơi giao dịch thì đều cần phải nộp một khoản tiền nhất định mới được, tương tự như vé vào cửa.
Vì để thiết lập một sở giao dịch cũng có ngưỡng nhất định, không phải ai muốn vào cũng được.
Lúc đầu những người xung quanh vẫn còn đi theo Diệp Dương, không ngừng bàn luận về Diệp Dương. Nhưng đến khi Diệp Dương trả tiền xong, vào trong sở giao dịch thì bọn họ không đi theo nữa.
Làm sao họ có thể vì muốn nhìn một chút người số một từ Huyền Hoa quốc đến mà bỏ tiền mua vé vào nơi giao dịch được?
Chưa nói đến họ có đủ tiền mua loại vé này hay không.
Dù vào rồi, họ cũng không mua đồ ở trong nơi giao dịch, vậy sao phải bỏ ra khoản tiền đó?
Nên phần lớn mọi người đều dừng bước.
Cũng chỉ có một số ít người, và cả đám paparazi, là biết bỏ tiền để vào.
Đến khi vào rồi, lại là một khung c·ả·nh khác.
Số người bên trong rõ ràng là nhiều hơn hẳn so với bên ngoài, mặc dù người giao dịch muốn vào phải nộp tiền.
Nhưng điều này cũng không thể ngăn được sự nhiệt tình của những người này.
Thấy có người vào, đại đa số đều kinh ngạc.
Tuy là họ đang ở trong khu nơi giao dịch nhưng không có nghĩa là họ không quan tâm đến giải đ·ấ·u quốc tế lần này.
Giải đ·ấ·u quốc tế này rất long trọng, dù ở trong game họ cũng sẽ xem một chút video.
Huống hồ cuộc thi này lại được tổ chức ngay tại khu vui chơi của nước Mỹ, họ lại càng coi trọng điểm này hơn.
Nên cũng vì cuộc thi này mà họ biết đến Phong Hỏa.
Phong Hỏa rất dễ nhận ra.
Một thân trang bị, tuy không phải màu vàng nhưng lại giống như có thêm buff sáng vàng vậy.
Ngay cả đại lão ở khu vui chơi của họ cũng không có.
Còn có tướng mạo cũng khác hoàn toàn so với đám người Mỹ này, có nét của người châu Á.
Nên trong đám đông này, liếc mắt một cái có thể nhận ra ngay Phong Hỏa.
"Phong Hỏa lại đến nơi giao dịch."
"Không phải nói là sắp có thi đấu sao? Sao lại đến đây? Chẳng lẽ là muốn bỏ thi đấu?"
"Nếu thực sự bỏ thi đấu, thì Cự Lực Chi Thần thắng chắc chắn rồi."
Bên dưới đám đông xôn xao bàn tán.
Lúc đầu họ còn bàn về buổi đấu giá của nơi giao dịch hôm nay có thứ gì tốt, nhưng bây giờ trọng tâm câu chuyện đều đã thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận