Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 738. Lời nói dối đâm thủng (canh hai cầu từ đặt hàng! )

Chương 738. Lời nói dối bị vạch trần (canh hai cầu đặt mua!)
Vốn còn định nói với Vân Mộ Vũ, nhưng sau khi Phong Hỏa nói vậy, sắc mặt lập tức trắng bệch. Phong Hỏa làm sao phát hiện ra chuyện này? Theo lý mà nói, trừ hắn ra và người dẫn đường kia thì tuyệt đối không ai biết chuyện họ lừa gạt Phong Hỏa. Chẳng lẽ là Phong Hỏa tự mình phát hiện sao? Không thể nào, sao có thể chứ, Phong Hỏa lại không tìm được chứng cứ. Hiện tại cho dù là Phong Hỏa, nói thế nào đi nữa cũng là nói mà không có bằng chứng.
"Phong Hỏa, ngươi nói đùa vậy thôi chứ, chúng ta thật lòng muốn cùng ngươi làm vụ giao dịch này, sao có thể gạt ngươi? Thông tin cung cấp cũng đều là thật hết." Hiển nhiên Hướng Vân Mộ Vũ lúc này không định thừa nhận.
"Phong Hỏa có phải là do tìm không được cái vật kia nên mới đổ hết trách nhiệm lên đầu chúng ta không? Chúng ta đâu có nói dối." Lúc này hắn còn trực tiếp đẩy trách nhiệm lên Diệp Dương, Diệp Dương nghe xong cũng thấy chịu thua, tuy rằng Diệp Dương sớm đã nghĩ đến việc Hướng Vân Mộ Vũ sẽ dùng lý do này để thoái thác trách nhiệm.
Bất quá không quan trọng, chẳng phải còn có chứng cứ ở đây sao? Diệp Dương lấy mảnh Tinh Thần Linh Hồn Toái Phiến vẫn còn nóng hổi trên tay ra.
"Cái này chính là vật ta giao dịch với ngươi đúng không?" Thấy Diệp Dương cầm vật kia trên tay, Hướng Vân Mộ Vũ vội vàng gật đầu. Tuy rằng chính hắn chưa từng dùng qua vật như vậy, nhưng hắn đã dùng cái thứ này để giao dịch với Diệp Dương, làm sao có thể quên được? Thứ này trông có vẻ quen quen nha.
"Nếu ngươi đã lấy được rồi, vậy chứng tỏ địa điểm chúng ta cho không sai, sao còn đến làm phiền công hội chúng ta?" Đến đây, giọng Hướng Vân Mộ Vũ đã mang theo tức giận. Dù chính hắn cũng hơi khó hiểu, địa điểm bọn họ đưa, chẳng phải là sai sao? Tại sao Phong Hỏa vẫn tìm được chứ? Nhưng rõ ràng bây giờ không phải lúc thích hợp để bàn về đề tài này, nên Hướng Vân Mộ Vũ cũng không nói đến. Hơn nữa, nếu Hướng Vân Mộ Vũ bây giờ hỏi Phong Hỏa như vậy, chẳng phải là thừa nhận mình đã cho sai địa chỉ sao?
"Ngươi bịa chuyện thật không cần bản nháp à, còn nhớ chỗ ngươi nói cho ta là ở đâu, còn địa điểm thật lại là ở đâu không? Đừng có giả bộ hồ đồ." Diệp Dương giơ Tinh Thần Linh Hồn Toái Phiến trên tay lên. "Vật này vẫn là nhờ tự ta tìm ra đấy."
"Ngươi đây chỉ là muốn kiếm cớ, muốn nhắm vào công hội Hướng Vân Mộ Tuyết chúng ta để nhằm vào 227 game Hàn Quốc của ta thôi!!" Hướng Vân Mộ Vũ bây giờ là có đánh chết cũng không thừa nhận, không hề nhận là mình nói dối. Ngược lại hắn không thừa nhận thì Phong Hỏa có thể làm gì chứ? Huống chi bây giờ Phong Hỏa quả thực đã tìm được mảnh nhỏ kia rồi, vậy giao dịch coi như kết thúc.
Nghĩ đến đây, Hướng Vân Mộ Vũ còn có chút đắc ý, nhìn xem hắn nghĩ ra cái biện pháp này hay không, hiện tại không chỉ có mình được lợi mà còn cứu được khu vui chơi Hàn Quốc của họ nữa. Những người xung quanh nhìn hắn với ánh mắt sùng bái khiến Hướng Vân Mộ Vũ cảm thấy lâng lâng.
"Hắn nói dối, chính hắn bảo ta lừa Phong Hỏa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận