Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 232. Không có thương lượng, trực tiếp giết đến Linh Cấp (canh ba cầu từ đặt hàng! )

Chương 232. Không thương lượng, trực tiếp g·iết về cấp Linh (canh ba cầu đặt mua!) Những người này, không phải từ điểm phục sinh mà ra. Mà là do nghe tin tức, từ những nơi khác chạy đến. Thực sự làm nơi này chật như nêm cối. Bọn họ xem náo nhiệt thì vui vẻ, nhưng khổ cho đám người trong Ninja c·ô·ng hội! Bọn họ bị kẹt ngay điểm phục sinh. Muốn ra ngoài, nhưng đám đông người xem náo nhiệt chen chúc không ra được, căn bản là không thể trốn! Bị ch·ặn cứng ở đó!
"Thiên Hỏa trùng kích!"
"Bạo Liệt Hỏa Cầu!"
"Viêm Long Tịnh Thế!"
Cứ hễ bọn họ ra khỏi điểm phục sinh, vô số kỹ năng liền chờ sẵn! Vừa ra là lại ăn hành ngay, từ điểm phục sinh liên tục bị ép phải hồi sinh lại! Cứ tuần hoàn như vậy khiến họ cảm giác như bị mắc kẹt trong vòng lặp thời gian vô tận vậy! Nhưng mà đám đông người xem kịch vui xung quanh lại quá rõ ràng, tiếng cười nhạo cũng rất lớn. Làm cho bọn họ muốn cho là ảo giác cũng không được.
Diệp Dương giờ lại rất nhàn. Chỉ cần thấy đám người Ninja c·ô·ng hội vừa ló mặt ra từ điểm phục sinh thì trực tiếp tung một chiêu là xong. Chắc chắn có thể trong nháy mắt g·iết sạch đám người máu vốn đã không cao này!
"Ngươi có phải là Phong Hỏa không?"
"Phong Hỏa, sao ngươi tới đây? Đến Phù Tang quốc ta làm gì? Có phải có nhiệm vụ gì không? Ta giúp được gì không?"
"Thảo nào hoàn thành được nhiệm vụ cấp sử thi, chỉ riêng lực sát thương này thôi, ta phục!"
"Mấy người Ninja c·ô·ng hội này đối với hắn chẳng khác nào con nít. . ."
"Phong Hỏa, cho xin chụp ảnh chung!"
"Tuy Phong Hỏa là đàn ông, nhưng ta muốn qùy l·i·ế·m!"
Ngoài tiếng động do Diệp Dương dùng kỹ năng, xung quanh đều ồn ào cả lên. Như thể thấy thần tượng, đám người Phù Tang quốc này đều rất k·í·c·h đ·ộ·n·g!
Ninja Ô Quy ánh mắt gắt gao, nhìn chằm chằm đám người trước mặt, kể cả Diệp Dương. Phải biết rằng trước đây, những người chơi này căn bản không dám đắc tội bọn họ, đám người Ninja c·ô·ng hội! Không chỉ không dám mà còn phải cung kính với họ khi gặp mặt! Nhưng bây giờ sự tôn kính đó lại bị phá vỡ! Trong mắt bọn họ giờ chỉ có Phong Hỏa kia! Còn đám người Ninja c·ô·ng hội bọn họ, thì bị Phong Hỏa liên tục g·iết đi g·iết lại từ điểm phục sinh, uất ức vô cùng! Điều này khiến cho đám người Ninja c·ô·ng hội luôn quen k·h·i d·ễ người khác cảm thấy vô cùng bẽ mặt. Bọn họ có thể kêu người của Ninja c·ô·ng hội đến đây, hợp sức đối phó với Phong Hỏa. Nhưng giờ thì không kịp nữa! Ninja c·ô·ng hội không thể nhanh chóng đến ngay được. Chạy tới cũng phải mất một khoảng thời gian. Thực tế, thời gian bọn họ bị g·iết rồi hồi sinh, cũng chỉ là một khoảng thời gian ngắn mà thôi! Từng giây từng phút trôi qua, bởi vì sự yếu đuối của họ, mà trở nên đặc biệt dài. Đến khi người của Ninja c·ô·ng hội đến được, chắc bọn họ đã thật sự bị g·iết về cấp 0 rồi!
"Ngươi có gan thì đợi người của c·ô·ng hội chúng ta tới rồi hẵng đ·á·n·h!"
"Bây giờ ngươi chỉ biết k·h·i d·ễ chúng ta là sao?"
"Ngươi cứ g·iết chúng ta thế này, có phải hảo hán gì đâu!"
Mấy người Ninja c·ô·ng hội này, sau khi bị g·iết đến cấp 15 thì cuối cùng cũng phản kháng. Nhưng họ chỉ dùng lời khiêu khích, muốn Diệp Dương ngừng tấn c·ô·ng! Họ nghĩ người chơi cấp cao như Diệp Dương hẳn rất coi trọng mặt mũi. Giờ nói thế, nhất định sẽ phải suy xét! Nhưng đối mặt với đám Ninja c·ô·ng hội này, Diệp Dương chỉ cười.
"Thiên Hỏa trùng kích!"
Không nói nhiều lời, trực tiếp tung một kỹ năng vào bọn họ! Theo chân bọn họ phí lời làm gì? Trực tiếp g·iết là được! Còn trò khiêu khích của bọn chúng? Diệp Dương không hề để vào mắt cũng không để vào lòng! Chờ người của c·ô·ng hội bọn chúng tới rồi mới đánh? Diệp Dương không có hứng thú, lãng phí thời gian, chờ người của c·ô·ng hội bọn họ đến làm gì! Còn chuyện một mình hắn k·h·i d·ễ 8 người họ thì Diệp Dương thấy rất thoải mái, căn bản không cảm thấy mình quá phận! Nếu Diệp Dương là một người đối phó với người yếu hơn thì còn có thể nương tay một chút. Nhưng vấn đề là đối phương cũng cần nhận thức rõ thực lực của bản thân có xứng không chứ? Bọn họ có tám người mà lại có mặt nói lời đó sao?
Diệp Dương cũng không thèm để ý tới họ. Thế nên, sau khi một kỹ năng hạ xuống, không nghi ngờ gì nữa, đám người vừa mới cố dùng lời lẽ khiêu khích để kích Diệp Dương lại về điểm phục sinh.
"Ha ha ha bá khí!"
"Phong Hỏa ngầu quá! Không nói nhiều, cứ thế làm!"
"Đây là kỹ năng gì vậy, chưa thấy bao giờ, không phải là Sí Luyện Âm Dương sao?"
"Kỹ năng của Phong Hỏa lợi hại hơn chút cũng là bình thường thôi mà? Nếu không thì sao gọi là Phong Hỏa?"
"Nhìn đám người Ninja c·ô·ng hội bị chèn ép, thật là. . . thoải mái quá!"
Việc Diệp Dương không nói nhiều, cứ trực tiếp dùng kỹ năng đã tạo ra một tràng bàn tán. Nhưng sau lần này, khi Diệp Dương trực tiếp g·iết đám người Ninja c·ô·ng hội mà không thèm thương lượng, thì bọn người Ninja c·ô·ng hội dường như không có ý định bỏ qua chuyện này. Lại một lần nữa từ điểm phục sinh hồi sinh ra, mấy người vẫn tính toán thuyết phục Diệp Dương!
"Chúng ta bây giờ..."
"Nếu như ngươi có thể..."
"Trước đừng g·iết chúng ta, chúng ta..."
Mấy người vừa mở miệng nói được vài chữ, thì lại bị Diệp Dương tặng cho một chiêu rồi quay về! Ngay cả lời còn chưa nói hết, hoàn toàn không cho họ cơ hội! Bọn họ cứ rơi vào vòng lặp vô hạn như vậy. Đến khi c·hết đi sống lại mấy lần thì họ đã hết ý định mặc cả với Diệp Dương. Vẻ mặt của họ cũng đờ đẫn ra, mỗi lần từ điểm phục sinh hồi sinh ra là đã chuẩn bị sẵn tinh thần để tiếp tục lên đường. Vẻ mặt đờ đẫn này khác hẳn vẻ vênh váo ngày thường! Nhưng khi Diệp Dương thấy bọn họ đờ đẫn như vậy thì vẫn không mảy may mềm lòng. Lúc trước bọn họ còn định g·iết hắn về cấp 0, Diệp Dương giờ chỉ là đáp lễ thôi!
Vậy nên, khi Diệp Dương không ngừng dùng kỹ năng, liên tục c·ô·ng kích những người chơi này. . .
Chưa đến 10 phút, đám người vốn có cấp 20 mấy trước mặt đã trở về cấp độ ban đầu. Giống như một đứa trẻ sơ sinh vậy. Trên người họ giờ chỉ còn cấp độ một quả trứng gà, còn trang bị cùng những vật khác đều bị rớt ra khi bị Diệp Dương g·iết c·hế·t.
Bạn cần đăng nhập để bình luận