Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 515. Ngoài định mức điều kiện (canh ba cầu từ đặt hàng! )

Chương 515. Điều kiện vượt mức (Canh ba cầu đặt hàng!)
Việc này có chút cảm giác trả giá, dường như chắc chắn Diệp Dương sẽ cảm thấy rất hứng thú với hắn. Quả đúng là như vậy, lúc này Diệp Dương đã nảy sinh một chút hứng thú. Nên khi nghe thành chủ đưa ra điều kiện này, hắn cũng không hề tức giận.
"Cũng được thôi." Diệp Dương nói một cách tùy tiện.
Thật ra nếu lúc này hắn không đối phó được với thành chủ này thì cũng có nghĩa là hắn không công hạ được thành phố này. Vì chỉ cần trong thành phố này có một người mà hắn không đối phó được, thì thành phố đó sẽ không dễ công hãm như vậy. Cho nên việc thành chủ đưa ra yêu cầu này, chẳng khác gì không hề xin xỏ. Cũng không hiểu sao thành chủ lại nói ra điều này.
Thấy Diệp Dương dễ dàng đồng ý như vậy, thành chủ lộ rõ vẻ vui mừng. Vẻ vui mừng này rất khó che giấu, đến cả những người xung quanh cũng cảm nhận được. Không cần phải nói, những người chơi Phù Tang quốc khác cũng có cùng tâm trạng, vì họ cũng mong Diệp Dương dừng bước ở đây. Việc Diệp Dương liên tục tấn công thành phố của họ thật sự hao tiền tốn của. Điều đó còn khiến họ rất khó lên cấp, mỗi ngày chỉ lo tìm cách đối phó. Cấp bậc của Diệp Dương bây giờ đã cao, không cần lo lắng về vấn đề cấp bậc của mình, nhưng họ thì cần. Bị Diệp Dương đánh thành ra thế này, trình độ chung của họ chắc chắn sẽ tụt hậu so với các khu vui chơi quốc gia khác. Vậy nên nếu có thể thông qua biện pháp này mà sớm khiến Diệp Dương dừng lại thì đó chắc chắn là một chuyện tốt. Trong lòng bọn họ đều mong mỏi như vậy.
Diệp Dương tuy rằng đã đánh với rất nhiều người, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đối đầu với người dân bản địa, cảm thấy có chút mới mẻ.
"Ở đây sao? Nơi này cũng đủ lớn đấy." Diệp Dương hiện tại thậm chí còn chẳng muốn tiếp tục công thành này, thay vào đó, hắn càng muốn so cao thấp với người dân bản địa này hơn.
Nghe Diệp Dương nói vậy, thành chủ mới thu liễm lại vẻ vui mừng lộ rõ trên mặt, thay vào đó là vẻ ngưng trọng. Xem ra ngay cả bản thân hắn cũng biết đây là một trận chiến khó khăn.
Những người chơi xung quanh lúc này, cuộc thi đấu còn chưa bắt đầu, nhưng đã bắt đầu cổ vũ cho thành chủ. Một vòng người lớn bao quanh hai người họ để quan sát cuộc so tài này, mà vì chỗ này bây giờ coi như là sân nhà của thành chủ, nên mọi người hô hào cũng đều là tên của thành chủ. Nhìn qua thì có vẻ như Diệp Dương ở vào thế yếu hơn. Thế nhưng điểm này chưa bao giờ là điều mà Diệp Dương để ý, dù là sân nhà hay sân khách, hắn đều sẽ phát huy bình thường.
Thành chủ chỉ tay vào một vòng bị nhiều người bao quanh. "Vậy lấy nơi này làm phạm vi." Phạm vi này rất lớn, đủ để họ thi triển. "Ai vượt quá phạm vi này coi như thua." Lúc nói ra câu này, thành chủ không hề sợ bản thân mình sẽ phạm quy. Vì hắn là người cận chiến, nếu như hắn tấn công mà phạm vi vượt quá, thì có nghĩa là Diệp Dương chắc chắn cũng đã vượt quá phạm vi trước đó. Còn Diệp Dương, một nghề thủ thành, có khi sẽ không tính được khoảng cách của mình mà vượt qua phạm vi cũng không nhất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận