Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 566. Hậu tri hậu giác (canh hai)

"Chương 566. Hậu tri hậu giác (canh hai)"
"Là do hắn phản phệ kỹ năng!" Lúc một số người còn đang nghi hoặc chưa hiểu chuyện gì, một người đột nhiên lớn tiếng hô lên. Sau khi được người này nhắc nhở, mọi người cuối cùng đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Đúng rồi, sao bọn họ lại quên mất Phong Hỏa có kỹ năng bá đạo kia chứ, Phong Hỏa chính là dựa vào kỹ năng này, mới có thể nghênh ngang đi lại như vậy. Cho dù là đứng yên cho người khác đánh cũng không bị thương, mà lại còn khiến người khác bị thương. Cũng trách bọn họ trước đó được lưới phòng hộ bảo vệ nên căn bản không để chuyện này vào mắt. Hơn nữa, trong 5 phút trước, vì có lưới phòng hộ bao bọc, HP của bọn họ căn bản không hề giảm, tự nhiên khiến họ cho rằng Phong Hỏa chưa hề dùng kỹ năng đó. Đến lúc này, bọn họ mới vỡ lẽ vì sao vừa rồi Phong Hỏa không làm gì, mà lưới phòng hộ kia lại đột nhiên biến mất. Lưới phòng hộ đó là do chính tay bọn họ làm tan biến… Chính vì bọn họ hết lần này đến lần khác công kích, tạo thương tổn lên Phong Hỏa, mà lưới phòng hộ lại gánh chịu toàn bộ phản thương đó. Rốt cuộc họ đã làm cái chuyện ngu xuẩn gì vậy trời! (beea) Nghĩ đến chuyện này, bọn họ vừa ảo não vì hành động ngu ngốc của mình khiến lưới phòng hộ bị phá hủy, mặt khác lại đau đầu vì phải đối mặt với tình cảnh khó khăn này. Hiện giờ lưới phòng hộ đã không còn, mà họ lại phải đối diện với kỹ năng đáng sợ của Phong Hỏa, vậy giờ họ phải làm gì đây?
"Dừng tấn công, không thể công kích nữa."
"Thánh Linh Tiên thuật mau hồi máu, ai có trạng thái gì thì dùng hết vào!" Quan chỉ huy nhanh chóng ra lệnh. Nếu bây giờ không dừng lại, thì người bị thương sẽ là bọn họ, mà Diệp Dương thì vẫn bình an vô sự. Nhìn tình hình hiện tại cũng đã rõ, sau đợt công kích vào Diệp Dương, phe bọn họ người thì thương tàn, kẻ thì đã chết. Nếu tiếp tục như vậy, thì ngay cả cặn cũng không còn. Xem ra vị quan chỉ huy này cũng không quá ngu ngốc, đã kịp thời ngăn chặn hành động của mọi người. Nhưng cho dù là như vậy, bên họ cũng có không ít người chỉ còn chút máu, e rằng chỉ cần người chơi bình thường tung một kỹ năng, cũng đủ để tiêu diệt họ. Những người dùng Thánh Linh Tiên thuật, đương nhiên là mau chóng hồi máu cho họ. Bọn họ vốn tính sẽ nghỉ giữa trận một lát rồi mới công kích tiếp, ít nhất cũng phải nghĩ ra được đối sách đã.
Nghĩ thì là nghĩ rất hay, nhưng Diệp Dương sẽ cho bọn họ cơ hội đó sao? Ai lại cho đối thủ của mình cơ hội chứ? Lẽ nào còn muốn tự mình tạo thêm phiền phức sao? Trong lúc đám người này còn đang tính sẽ hồi phục một chút máu, chí ít có thể hồi phục đến mức có thể tiếp tục chiến đấu, thì Diệp Dương đã tung một kỹ năng. Không còn như trước đứng im cho bọn họ đánh nữa. Dù Diệp Dương giờ cũng chẳng hề hấn gì trước kỹ năng của bọn họ, dù sao cũng có Diệu Thạch ở đó, nhưng điều đó không có nghĩa Diệp Dương sẽ cam chịu như vậy. Hơn nữa, việc đứng im cho họ đánh trước đó cũng chỉ là để có thể phá hủy cái lưới phòng hộ nhìn có vẻ đáng sợ đó mà thôi. Giờ thì lưới phòng hộ kia, bằng cái chỉ số IQ có hạn của đám người này, đã không cánh mà bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận