Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 488. Buông Đồ Đao? Lại xuất hiện sát tâm! (canh ba cầu từ đặt hàng! )

Chương 488. Buông đao đồ tể? Lại xuất hiện sát tâm! (canh ba cầu đặt hàng!) Ngô Hiểu Nguyệt là bởi vì không nghĩ tới Diệp Dương lại giải quyết chuyện này theo cách như vậy, cho nên mới kinh ngạc thốt lên. Lúc nãy cô đang nấu cơm, nhưng nghe thấy bên ngoài có động tĩnh quá lớn, khiến người ta không thể không để ý, vì thế cô mới muốn ra xem sao. Vừa nhìn, Ngô Hiểu Nguyệt thấy Diệp Dương đang đánh nhau với đám người kia. Ngô Hiểu Nguyệt đã ở đây một thời gian, nhưng chưa từng thấy Diệp Dương tranh chấp với ai bao giờ. Không ngờ đám người trong trò chơi đi ra thực tế, gặp Diệp Dương lại muốn làm ra chuyện như vậy.
Ngô Hiểu Nguyệt định giúp Diệp Dương, nhưng nghĩ lại thì thấy mình hình như chẳng biết gì cả. Lúc này đi ra hình như cũng chỉ thêm phiền phức mà thôi.
Lúc này Diệp Dương nói: "Ngươi về trước đi." Vì Ngô Hiểu Nguyệt xuất hiện, Diệp Dương không rảnh quan tâm đến những người xung quanh, trước hết bảo Ngô Hiểu Nguyệt rời đi. Bọn họ vẫn đang đánh nhau, toàn bộ chẳng khác nào một Tu La tràng, Ngô Hiểu Nguyệt ở đây sao được chứ?
Diệp Dương muốn Ngô Hiểu Nguyệt về trước, nhưng những người khác lại có ý nghĩ khác. Sau khi thấy Ngô Hiểu Nguyệt xuất hiện, đầu tiên bọn họ ngơ ngác một lúc, sau đó liền nghĩ ra ngay một việc có thể làm. Hơn nữa, cách đó lại vô cùng có hiệu quả. Người cùng loại thì thường tụ tập với nhau, bọn chúng có những liên tưởng giống nhau. Bởi vì tất cả bọn chúng đều nghĩ ra một chiêu rất âm hiểm.
Nam Phong nằm dưới đất coi như là không có gì, Thượng Quan Khâm Liên là người phản ứng đầu tiên, đã buông tha Diệp Dương, chuyển sang tấn công mục tiêu khác. Tất nhiên việc này không có nghĩa là Thượng Quan Khâm Liên muốn buông đao đồ tể lập địa thành phật, mà là do hắn đã thay đổi mục tiêu. Ở căn biệt thự này, ngoại trừ Diệp Dương, người khiết nhất trong mắt chúng là Ngô Hiểu Nguyệt, đương nhiên hiện tại Thượng Quan Khâm Liên đã để ý đến nàng. Thay đổi hướng, Thượng Quan Khâm Liên lao về phía Ngô Hiểu Nguyệt.
Thật ra, ngay khi vừa nghe Diệp Dương bảo mình về, Ngô Hiểu Nguyệt đã định bụng phải lui về trước. Như cô đã nghĩ, Ngô Hiểu Nguyệt ở đây cũng không giúp được gì, thậm chí còn chỉ thêm vướng bận mà thôi. Để Diệp Dương bớt gánh nặng, lúc này Ngô Hiểu Nguyệt đương nhiên không thích hợp xuất hiện, nên cô muốn rời đi. Nhưng ngay lúc này, cô thấy một gã đàn ông vẻ mặt hung ác lại có chút âm hiểm lao tới. Từ trước đến nay cô chưa từng gặp người nào như vậy, hơn nữa Thượng Quan Khâm Liên đang cầm một con đao trên tay, khiến Ngô Hiểu Nguyệt càng thêm kinh hãi.
Lúc này cô mới hoàn hồn, đáng lẽ ra cô phải phản ứng thật nhanh để chạy vào phòng bếp, đóng cửa lại và tự khóa mình bên trong, không cho Thượng Quan Khâm Liên vào. Nhưng những điều đó đều không hề xuất hiện trong đầu Ngô Hiểu Nguyệt, tự nhiên hiện tại cô cũng ngây người đứng ở đó.
Điều này đã cho Thượng Quan Khâm Liên một cơ hội cực kỳ tốt, thấy Ngô Hiểu Nguyệt phản ứng như vậy, hắn liền tăng tốc độ. Trong mắt Ngô Hiểu Nguyệt thì đây chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt, một con dao đã kê ngay cổ của cô.
"Diệp ca..." Sau khi phát hiện bản thân đang ở trong nguy hiểm, người đầu tiên mà Ngô Hiểu Nguyệt nghĩ đến đương nhiên là Diệp Dương đối diện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận