Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 302. Nơi đây vẫn còn có cấp lĩnh vựcboss? (canh một cầu từ đặt hàng)

Chương 302. Nơi này vẫn còn boss cấp lĩnh vực? (Canh một cầu đặt hàng) Nếu không có hứng thú gì thì tự nhiên sẽ không để ý tới. Còn như những người chơi Phù Tang quốc đang luyện cấp, khi thấy Diệp Dương thì ai dám đến gần. Thậm chí có người hơi quá một chút, thấy Diệp Dương thì trực tiếp ngồi xổm xuống ở đó. Hoàn toàn là bộ dạng không dám động đậy. Dù sao cũng sợ hãi, đây là trung tâm thành thị mà, có một số người vừa lúc ở trung tâm thành thị trải qua trận hạo kiếp này. Tận mắt thấy sự đáng sợ của Diệp Dương, giờ thấy thì ai còn dám gây sự chú ý của Diệp Dương nữa. Chỉ một kỹ năng đáng tin thôi cũng có thể khiến ngươi tan xương nát thịt. Bất quá Diệp Dương chẳng thèm phản ứng đến bọn họ đâu. Vốn vì có yêu cầu của hệ thống, giờ trong 24 giờ đồng hồ đều không thể công kích người chơi Phù Tang quốc. Hiện tại vẫn còn 14 canh giờ nữa. Nên Diệp Dương không thể ra tay với bọn họ. Cho dù có thể ra tay, Diệp Dương còn ngại một kỹ năng sẽ lãng phí ma pháp của mình. Nên đám người Phù Tang quốc trong lúc kinh hồn bạt vía chỉ biết nhìn Diệp Dương cưỡi Mỹ Đỗ Toa bay ngang qua trước mặt. Đẹp đẽ bị cho ăn bơ. "Tên Phong Hỏa này làm sao thế? Mắt cao hơn đầu vậy! " "Tên này cũng quá đắc ý, ở Phù Tang quốc chúng ta mà dám ngông cuồng như thế." Lúc nãy khi thấy Phong Hỏa thì sợ, nhưng giờ Phong Hỏa đi rồi thì họ lại bất mãn. Lẽ nào cảm giác tồn tại của họ nhỏ bé vậy sao? Phong Hỏa trực tiếp xem họ như không khí? Thậm chí họ còn cảm thấy, Phong Hỏa cố ý làm ra vẻ, quá mức ngông cuồng, đây chính là cố ý không nhìn họ mà thôi, không phải khinh thường họ sao? Không thể không nói, đám người chơi Phù Tang quốc này thật là thiếu đòn. Người ta đi ngang qua thì sợ bị chú ý mà kinh hồn bạt vía. Giờ không bị chú ý thì lại không vừa lòng. Có thể tưởng tượng được, nếu bây giờ Diệp Dương đột ngột quay lại thì bọn họ chắc lại thay đổi ý nghĩ. Mà Diệp Dương trên đường đi tới, đột nhiên cảm giác phía trước truyền đến uy áp. Một loại uy áp của boss cấp lĩnh vực. Giờ cảm giác này đối với Diệp Dương thì không có gì, thế nhưng, người tinh tế như Diệp Dương vẫn có thể cảm nhận được. Nơi này vẫn còn boss cấp lĩnh vực sao? Diệp Dương nhíu mày. Vốn tưởng khu vực này đã được khai phá, nơi này chắc đã được mở rộng gần như xong rồi. Nếu có boss gì thì chắc cũng bị tiêu diệt rồi mới đúng. Thật không ngờ boss cấp lĩnh vực này lại vẫn còn ở. Nếu là như vậy... "Dừng lại một chút." Diệp Dương nói với Mỹ Đỗ Toa. Mỹ Đỗ Toa không hỏi lý do đã dừng lại. Diệp Dương có thể cảm nhận được thì Mỹ Đỗ Toa đương nhiên cũng có thể. Nên Mỹ Đỗ Toa cũng hiểu vì sao Diệp Dương nói vậy. Diệp Dương phát hiện boss cấp lĩnh vực này rồi, liền từ trên người Mỹ Đỗ Toa xuống. Ngồi trên tọa kỵ cái gì cũng không cần làm thì có thể, đi về phía trước vẫn là thoải mái nhất. Nhưng bây giờ thì vẫn là tự mình đi bộ thì hơn. Diệp Dương từ từ đi về phía chỗ đó. "Gào!" Chưa đến gần thì đã nghe thấy một tiếng rống to. Giọng này nghe thế nào cũng không giống tiếng người, rõ ràng, đây là tiếng con boss cấp lĩnh vực kia. Dù sao chỉ có boss mới phát ra âm thanh lớn như vậy, nghe thôi cũng biết không đơn giản. Bất quá Diệp Dương dù đứng cách một đoạn vẫn không thấy được, qua tiếng hét có thể đoán boss hình như đang giận dữ. Nhìn dáng vẻ này, đại khái là có người chọc giận con boss cấp lĩnh vực này. Ai to gan vậy nha? Đến cả boss cấp lĩnh vực cũng dám đắc tội sao? Diệp Dương không vì tình hình này mà dừng bước, ngược lại còn tăng tốc độ. Nếu giờ có người kiềm chế con boss cấp lĩnh vực này, thì không cần lo lắng việc đánh rắn động cỏ các kiểu. Căn bản không cần nhẹ nhàng lén lút đi qua. Nên rất nhanh đã đến chỗ con boss đó. Quả nhiên cảm giác của Diệp Dương là không sai, một con quái vật to lớn hiện ra trước mắt. Nói chính xác là một con Rùa Ô, hơn nữa còn là Rùa Ô thành tinh. Với kích cỡ này thì ít nhất cũng phải bằng cái biệt thự của hắn... Đúng là quái vật lớn. Mà xung quanh con boss này, vô số người chơi đang vây quanh, mỗi người cầm vũ khí sẵn sàng nghênh địch. Thậm chí có người đã bắt đầu công kích con boss này. 0······0····Không trách nó tức giận, ai bị người ta khiêu khích như thế cũng sẽ giận dữ thôi. Nhưng dù có nhiều người vây quanh, cũng không làm gì được con boss này. Xem dáng vẻ thì người chơi xung quanh dù nhiều nhưng lại không gây được tổn thương thực chất nào cho con boss này. Có vẻ như không biết phải làm sao để hạ thủ với nó. 【 Thanh Trì Cự Thú 】 Boss cấp lĩnh vực Lực công kích: 15200 Lực phòng ngự: 35600 Máu: 48900000 Dù đứng cách xa cũng có thể thấy được thông tin của con boss này. 0,... Sau khi xem, Diệp Dương cũng hiểu. Chả trách nhiều người chơi vậy mà không làm gì được nó. Dù lực công kích có thấp một chút, nhưng nhìn lực phòng ngự, nhìn lượng máu này. Hoàn toàn không phải là thứ người chơi có thể đối phó được. Máu nhiều thì không nói làm gì, chỉ cái phòng ngự thôi thì đã không thể phá vỡ rồi. Nhưng con boss này bản thể vốn là Rùa Ô, Rùa Ô vốn có lớp vỏ cứng rắn. Muốn xuyên thủng lớp vỏ đó để công kích Rùa Ô, thì chẳng phải là chuyện khó sao? Mà lúc này khi Diệp Dương đến thì những người chơi xung quanh cũng để ý tới Diệp Dương. Dù sự chú ý của họ đều ở trên người con boss nhưng vì không nghĩ ra được biện pháp gì, cũng bắt đầu nhìn xung quanh. Rồi tự nhiên đụng phải Diệp Dương. Cũng giống như những người chơi Phù Tang quốc mà Diệp Dương gặp vừa nãy, đám người này sau khi thấy hắn đều hoảng sợ. Thậm chí còn không kịp để ý bên cạnh còn con boss. Dường như Diệp Dương mới là thứ đáng sợ nhất. "Sao Phong Hỏa lại ở đây?" "Hắn định giết chúng ta hay sao?" "Không phải muốn cướp boss của chúng ta chứ?" Diệp Dương nghe được, họ đang thì thầm ở đằng kia. Họ cho rằng nói nhỏ vậy Diệp Dương chắc không nghe thấy à? Nhưng Diệp Dương tai thính mắt tinh, làm sao mà không nghe được. Không chỉ nghe thấy, mà còn nghe rõ từng chữ một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận