Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 683. Tuyệt không chịu thiệt (canh hai cầu tử đặt hàng)

Chương 683. Tuyệt đối không chịu thiệt (canh hai cầu đặt mua)
Hướng Vân Mộ Vũ cũng không biết Diệp Dương hỏi như vậy rốt cuộc có ý gì, nhưng bây giờ Diệp Dương chịu trả lời hắn cũng là một chuyện tốt. Cho nên đối với vấn đề khó hiểu này, Hướng Vân Mộ Vũ cũng không từ chối trả lời.
"Lần trước ta giao cho ngươi mảnh vụn linh hồn kia, sau đó ngươi cho ta 1000 trang bị lam." Câu này nói ngắn gọn, và đúng là nội dung giao dịch lần trước của bọn họ. Chính nhờ 1000 trang bị lam này, công hội số 1 của họ bây giờ có thể nói là ông trùm ở khu vui chơi Hàn Quốc. Nhưng mà Phong Hỏa đột nhiên nhắc lại chuyện này là có ý gì? Hướng Vân Mộ Vũ tuy tò mò, nhưng lúc này cũng không dám hỏi.
Cũng không cần Hướng Vân Mộ Vũ hỏi, sau khi hắn nói vậy, Phong Hỏa rất nhanh đã trả lời: "1000 trang bị lam, trong mắt ta giá trị còn không bằng đánh hạ một quốc gia, mà bây giờ ngươi dùng một tin tức đã muốn thay thế mảnh nhỏ kia sao?"
Điều này rất giống đang so đo, và rõ ràng, so sánh hai thứ này, cái sau không hề có giá trị tương đương với cái trước. Nếu hai người họ còn muốn giao dịch, thì giao dịch lần này so với lần trước rõ ràng là Diệp Dương đang bị thiệt. Nếu bị thiệt, vậy tại sao Diệp Dương còn muốn tiếp tục? Tuy Diệp Dương không phải là thương nhân, nhưng cũng có đầu óc, cũng sẽ suy nghĩ xem việc này có đáng hay không.
Hướng Vân Mộ Vũ trước đó hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này, bởi vì hắn nghĩ Phong Hỏa đã quá cần mảnh vụn đó, dù chỉ là một tin tức, chắc cũng phải là giá trị liên thành mới đúng. Bây giờ nghe Phong Hỏa nói vậy mới phản ứng lại. Nhất thời cảm thấy mình có chút đòi hỏi quá đáng, vậy mà chỉ dùng một tin tức lại muốn đổi lấy đồ tốt như vậy.
Để Phong Hỏa dừng việc đánh chiếm đất nước họ, dù không biết Phong Hỏa đánh chiếm khu vui chơi Hàn Quốc sẽ có lợi gì. Nhưng nếu Phong Hỏa đã đến đây làm ra chuyện như vậy, chắc chắn sẽ không lấy được ít lợi. Vậy sao lại vì một tin tức mà nhượng bộ nhiều như vậy? Sợ rằng hành vi đó chẳng khác nào vì một cái cây mà bỏ cả khu rừng. Đừng nói là Phong Hỏa, đến Hướng Vân Mộ Vũ ngẫm lại cũng hiểu đây là một chuyện vô cùng không đáng.
"Vậy ngươi muốn thêm điều kiện gì mới bằng lòng bỏ qua việc đánh chiếm khu vui chơi đất nước chúng ta?" Nếu giờ Hướng Vân Mộ Vũ vẫn không biết Phong Hỏa không hài lòng với điều kiện giao dịch này, thì hắn không phải là Hướng Vân Mộ Vũ. Biết chắc là do so sánh với lần giao dịch trước nên Phong Hỏa cảm thấy không công bằng, giờ có lẽ là muốn chỉnh sửa lại? Nếu Phong Hỏa chịu sửa đổi, và cuối cùng bằng lòng với giao dịch này, thì Hướng Vân Mộ Vũ vẫn rất sẵn lòng.
Sau khi Hướng Vân Mộ Vũ nói vậy, phía Phong Hỏa lại khá im lặng. "Có lẽ đang suy nghĩ điều kiện gì đó." Hướng Vân Mộ Vũ tự nhủ, vẫn còn cơ hội, vẫn còn cơ hội. Thực tế, Hướng Vân Mộ Vũ đoán không sai, Diệp Dương giờ đúng là đang suy nghĩ xem nên thêm điều kiện gì để lần giao dịch này công bằng hơn một chút. Ít nhất bên hắn không bị lỗ, Diệp Dương tuyệt đối không thích thua thiệt, nhất là khi người giao dịch với hắn không có bất kỳ mối quan hệ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận