Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 251. Quỷ dị phó bản! Ẩn núp quái (canh hai)

Chương 251. Phó bản quỷ dị! Quái ẩn núp (canh hai) 251. Phó bản quỷ dị! Quái ẩn núp Hơn nữa, chỉ dựa vào lời Bạch Vũ Liên Hoa nói, Diệp Dương cũng không biết rốt cuộc là tình huống như thế nào. Chi bằng tự mình thử một chút còn hơn.
Dưới sự ngăn cản của mọi người, Diệp Dương từng bước một đi về phía trước.
"Trời ạ, thật là lớn mật..."
"Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Người Bạch Vũ Các, nhìn đều có chút sợ hãi.
Dù sao, chính bọn họ đã tự mình cảm thụ qua.
Tiến lên phía trước vài bước, sẽ gặp phải những con quái vô hình, có thể trực tiếp giết chết bọn họ.
Nơi này, thật sự không thể tùy tiện chạy loạn a!
Nhưng không ngăn được Diệp Dương, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn như vậy.
Diệp Dương từng bước một tiến về phía trước, có thể cảm giác được cơn gió âm lạnh thổi đến trước mặt.
Giống như là một bàn tay hữu hình đặt lên mặt hắn vậy.
Diệp Dương bước một bước về phía trước, lại bước thêm một bước nữa, sau đó liền cảm giác được trên người mình đột nhiên truyền đến một hồi đau đớn.
Đó không phải ảo giác, cũng không phải ảo giác, bởi vì Diệp Dương đã thấy HP của mình giảm xuống!
Việc giảm bớt lượng máu, đối với Diệp Dương hiện tại đã là so với Pháp sư cùng thời điểm đều trâu hơn, hơn nữa so với Chiến sĩ cấp 927 còn trâu hơn mà nói, thì không tính là gì.
Nhưng không thể phủ nhận là, lượng máu thật sự đã giảm.
Có người tấn công mình!
Không đúng, không nên nói là người, mà phải nói là quái trong phó bản này.
Giống như lời một con cún nhỏ nói, quái ở đây vô hình, hơn nữa theo người di chuyển còn có thể tấn công người.
Ngay khi Diệp Dương cảm thấy một loại đau đớn truyền đến, hắn đã nhanh chóng phản ứng, dùng sức chụp về phía trước mặt mình.
Thế nhưng bắt hụt, không bắt được gì.
Nhưng dù là vậy, Diệp Dương vẫn có thể cảm giác được vừa rồi mình đúng là bắt được thứ gì đó, cảm giác này tuy phiêu diêu, nhưng Diệp Dương có thể khẳng định.
Chỉ là có một thứ gì đó đã chạy trốn khỏi tay hắn.
"Thật sự có đồ vật tấn công Phong Hỏa!"
"Sẽ không bị giết trong nháy mắt chứ!? Bất quá, đó là do chúng ta thôi?"
"Trời ạ, chúng ta lại lôi đại thần Phong Hỏa vào, quả nhiên là hại hắn rồi!"
Quả nhiên, giống như bọn họ suy đoán, ngay cả đại thần Phong Hỏa cũng không thể thoát khỏi tai ương.
Bọn họ đã thấy con quái vô hình kia ra tay với Phong Hỏa.
Lập tức, ngay cả Bạch Vũ Liên Hoa cũng có chút hối hận, tại sao lại đưa Phong Hỏa vào đây? Bây giờ nếu Phong Hỏa cũng bị kẹt ở đây như bọn họ thì...
"Không phải, Phong Hỏa không có quay lại điểm hồi sinh!"
Ngay lúc mọi người đang thương tâm hoặc áy náy, có một người lớn tiếng hô lên.
Không phải sao? Khi mọi người ngẩng đầu nhìn thì thấy, Phong Hỏa vẫn bình an đứng đó, chỉ là chân mày nhíu chặt.
"Ta không sao, chỉ là lượng máu giảm một chút thôi."
Diệp Dương vừa mới nói hết câu, đã có người giúp hắn thêm máu vào, còn không cần nàng tự mình động thủ.
"Quái ở đây đúng là vô hình, nhưng không phải không bắt được, để ta thử lại lần nữa."
Vừa rồi chỉ là một cái chạm mặt thoáng qua, Diệp Dương căn bản không kịp phát hiện ra gì, nên để con quái kia chạy thoát.
"Vậy ngươi nhất định phải cẩn thận!" Bạch Vũ Duyệt nói.
Vừa mới thấy có thứ gì tấn công Phong Hỏa, cũng khiến Bạch Vũ Duyệt thấy tim mình nhói lên một cái.
Diệp Dương gật đầu, cũng không quá để ý.
Quái ở đây, dường như không cường đại như dự liệu, ít nhất đối với hắn mà nói là như vậy.
Bởi vì vừa rồi, sau khi một con quái tấn công Diệp Dương, lượng máu của Diệp Dương cũng chỉ giảm đi một chút mà thôi.
Đương nhiên, trong đó có nguyên nhân là do lượng máu ban đầu của Diệp Dương rất cao, cũng do Diệp Dương có kỹ năng bị động phòng ngự.
Nhưng dù sao, quái trong phó bản này cũng không gây uy hiếp gì cho Diệp Dương.
Huống chi vừa rồi, sau khi con quái kia tấn công được Diệp Dương, chắc chắn bản thân nó cũng bị thương tổn, và vết thương lại nặng hơn so với Diệp Dương rất nhiều.
Kỹ năng phản thương của Diệp Dương, "Thánh Linh Hỏa Giáp", mạnh đến mức khiến con quái kia tuyệt vọng.
Nên bây giờ hắn cũng chỉ là ôm tâm lý thử xem một chút, không phải vì mấy con quái này không thể gây tổn thương.
Từ chỗ Diệp Dương vừa đứng, tiếp tục đi về phía trước, lại đi thêm mấy bước nữa, Diệp Dương cảm thấy trong không khí dường như có một loại dao động.
Giống như có một thích khách, đang ẩn mình bên cạnh mình vậy.
Diệp Dương biết, chắc chắn lại là một con quái trong phó bản này muốn tấn công hắn.
Đối với những người đứng im, những con quái này dường như không có ý định tấn công, nhưng nếu có người đi lại, càng đi nhiều bước, sẽ càng khơi dậy lửa giận của chúng, khiến chúng nảy sinh hành vi tấn công.
Sau khi cảm thấy có dao động bên cạnh mình, Diệp Dương liền vung tay chụp tới, nhưng vẫn không chạm được vào vật gì, ngược lại vẫn bị con quái kia tấn công.
Xem ra không thể dùng tay bắt được loại vật này.
Diệp Dương rút ra kinh nghiệm này từ hai lần thử trước đó.
Diệp Dương đang chậm rãi dò tìm, thế nhưng những người phía sau cũng vô cùng kinh ngạc.
Bạch Vũ Liên Hoa đứng phía sau, thấy Diệp Dương liên tục bị những con quái này tấn công hai lần, thế mà vẫn đứng đó, kinh ngạc nói: "Quá cường đại!"
Bọn họ bị quái trong phó bản này tùy tiện chạm vào là có thể quay về điểm phục sinh.
Thế nhưng, Phong Hỏa đã liên tục hai lần bị những con quái này chạm vào, mà lại vẫn không sao, hơn nữa chỉ giảm đi một chút máu mà thôi.
Lẽ nào đây là sự khác biệt giữa đại thần và người chơi bình thường sao?
Thật khiến người ta hoàn toàn không có ý định đuổi theo, dù sao bây giờ cũng đã biết, Phong Hỏa là người mà họ vĩnh viễn không thể đuổi kịp.
"Lẽ nào chúng ta chỉ đứng đây mà không làm gì sao?"
Chỉ có thể đứng phía sau nhìn Phong Hỏa hành động thôi sao?
Bạch Vũ Duyệt nhìn cũng có chút xấu hổ. Bọn họ kéo Phong Hỏa vào để hỗ trợ, nhưng bây giờ bản thân lại không nhúc nhích, để Phong Hỏa một mình nghĩ cách.
Nghe Bạch Vũ Duyệt nói vậy, Bạch Vũ Liên Hoa cười khổ.
"Ngươi nhìn dáng vẻ bây giờ của chúng ta có giúp được gì không?"
Không khiến Phong Hỏa thêm phiền phức đã là tốt lắm rồi.
Nếu bọn họ bây giờ đi lên thì chẳng ai giúp được Phong Hỏa cả, chỉ có thể bị quái giết mà thôi.
Đến lúc đó còn có thể làm Phong Hỏa phân tâm.
Nói cho cùng vẫn là vấn đề thực lực, thực lực của bọn họ không đủ để theo kịp Phong Hỏa, thậm chí đến cả quái trong phó bản này cũng không giết nổi.
Vậy nói gì đến giúp đỡ? Quả thật, Phong Hỏa lợi hại như vậy, còn họ thì có thể giúp gì cho Phong Hỏa đây?
"Các ngươi có thử dùng kỹ năng gì tấn công chúng không?"
Ngay sau khi những người phía sau đã ngừng nghỉ, và muốn tiến lên giúp đỡ Phong Hỏa thì đột nhiên nghe thấy câu hỏi của Phong Hỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận