Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 297. Kính bạo tin tức! (canh hai )

Chương 297. Tin tức chấn động! (canh hai) Nhưng bây giờ lại khác rồi. Hiện tại chiến sự thủ thành đã kết thúc, bọn họ đương nhiên có thể sống lại. Nhưng sống lại bây giờ đâu có thay đổi được gì chứ? Hơn nữa những người này vốn là người chơi thuộc khu vực trung tâm thành phố, không sao sửa nổi cái tình trạng tồi tệ này, bị dính hiệu ứng bất lợi! Có thể nói là ai ai cũng mang trên mình hiệu ứng không bao giờ thất bại này. Người chơi ở trung tâm thành thị vốn đã tụt hậu cũng không ít. Tuy rằng lần này thủ thành, không ít người chơi từ các thành thị khác đến, thế nhưng chỉ riêng người chơi vốn ở trong trung tâm thành thị này thôi đã có khoảng 10 đến 20 vạn người. Một trăm mấy chục vạn người đều mang cái hiệu ứng bất lợi này, thật sự là quá đỗi chấn động! Những người chơi đã từng bị Diệp Dương đánh phá thành, đối với hiệu ứng bất lợi này, hiểu rõ nhất và cũng căm ghét nhất. Đối với bọn họ mà nói nó giống như ác ma, còn phải bám theo bọn hắn 24 giờ đồng hồ nữa chứ! Nói trở lại hiện tại, Diệp Dương khi thấy những người này sau đó cũng không ra tay. Đó là đương nhiên vì có yêu cầu của hệ thống, trong 24 giờ này Diệp Dương không thể công kích bọn họ. Diệp Dương thì không tấn công, nhưng bọn họ lại không dám tìm Diệp Dương gây sự. Thậm chí thấy Diệp Dương đi tới, họ còn theo bản năng lùi về sau mấy bước. Hành động theo bản năng này thể hiện rõ tâm lý của họ nhất. Bọn họ đang sợ, sợ Diệp Dương. Bài học máu vừa rồi Diệp Dương cho bọn họ đã khiến bọn họ không dám tùy tiện trêu chọc Diệp Dương. Lúc trước đã như thế rồi, thì bây giờ họ dám chủ động trêu chọc Diệp Dương sao? Chắc chắn là không dám, cho nên, dù cho Diệp Dương hiện tại không thể công kích bọn họ, và bọn họ cũng không có yêu cầu cứng nhắc không thể công kích Diệp Dương, nhưng không ai dám nhúc nhích. Động vào thì phải c·hết thôi. Thậm chí hơn 100 vạn người mang hiệu ứng bất lợi kia càng không dám, sau khi c·hết bọn họ trong 24 tiếng đồng hồ cũng không thể sống lại. Cho nên, Diệp Dương cứ thế thoải mái đi ngang qua bên cạnh họ. Không ai dám lên cản đường."Thật là một lũ nhát gan." Lúc đi ngang qua bên cạnh bọn họ, Diệp Dương nhỏ giọng nói. Không ngừng có người từ điểm phục sinh đi ra, đương nhiên cũng có không ít người nghe được những lời này của Diệp Dương. Nhưng có ai dám nói gì đâu? Mấy trăm ngàn người này, đều đã chật kín đường phố rồi, nhưng tuyệt nhiên không một ai dám nói gì, dám làm gì."Hội trưởng, cứ để như vậy sao?" Đến khi Diệp Dương cuối cùng đi xa rồi, mới có một người nhỏ giọng hỏi bên tai hội trưởng đệ nhất công hội. Dù cho Diệp Dương đã đi xa như vậy, nhưng người này vẫn còn sợ hãi. To tiếng chút cũng không dám, sợ Diệp Dương nghe thấy được. Gan này đúng là nhỏ như chuột. Tuy rằng giọng nhỏ như thế, hội trưởng vẫn nghe được, nhưng cũng không trả lời. Dù sao vấn đề này vốn không cần trả lời. Bây giờ ngoài việc cho qua họ có thể làm gì? Lẽ nào ở đây ngăn cản Phong Hỏa sao? Bây giờ không ai có khả năng đó. Cho dù toàn bộ bọn họ cộng lại cũng không được! Nghĩ là nghĩ như thế, nhưng nếu nói ra thì ai cam tâm tình nguyện? Cho nên hội trưởng không trả lời. Ra khỏi cửa thành phố này, Diệp Dương liền đăng xuất. Vì đánh hạ cái trung tâm thành thị này, Diệp Dương trong game cũng đã chơi hơn hai giờ rồi. Diệp Dương xuống game, nhưng lại để lại chuyện khiến người ta thích thú muốn nghe. "Nghe nói không? Phong Hỏa lại gây chuyện rồi.""Chắc chắn biết chứ, chẳng phải là đánh trung tâm thành thị Phù Tang quốc sao? Mà lại thành công nữa chứ." "Má ơi, cái này lợi hại thật. Sao tôi không có người bạn lợi hại như thế chứ? Một mình đánh hạ cả trung tâm thành phố một quốc gia. Nếu tôi có bạn như vậy, tôi tuyệt đối ngang tàng làm càn mà tìm đường c·hết.""Trung tâm thành phố kia có mấy triệu người, mà bị một kỹ năng của hắn giải quyết hết.""Đại thần vẫn là đại thần, chúng ta không so được." Một lần công thành này lại thêm một mốc son vào truyền kỳ của Diệp Dương. Chẳng phải sao? Lúc đầu bọn họ còn tưởng rằng, Phong Hỏa có thể đánh hạ mấy cái thành phố nhỏ ở Hoa Hạ khu đã rất giỏi rồi. Nhưng bây giờ thì sao, không chỉ có là mấy cái thành phố nhỏ đó, mà ngay cả trung tâm thành thị cũng bị Phong Hỏa bỏ vào túi! Trung tâm thành thị a, đó là khái niệm gì chứ? Còn khổng lồ hơn, mạnh mẽ hơn mấy cái thành phố nhỏ kia! Một trung tâm thành thị đã có thể sánh với 100 thành phố nhỏ loại đó rồi. Huống chi còn có người chơi từ các thành phố khác đi tiếp viện nữa chứ. Mức độ mạnh mẽ bên ngoài càng không cần nói. Vậy mà vẫn bị Phong Hỏa công chiếm! "Video tôi xem rồi, lúc công thành, người Phù Tang quốc không làm Phong Hỏa mất một chút máu nào, thật buồn cười." "Cũng quá mất mặt đi, mấy triệu người đánh mà không làm mất một chút máu nào sao? Họ là đậu phụ thối từ Tam Quốc sao?" Vốn Phù Tang quốc sau lần trước, vì không có quay được video Phong Hỏa đối phó công hội Ninja nên lần nào gặp Phong Hỏa cũng đều quay video. Để đem ra bán kiếm tiền cũng được. Đặc biệt là lần này, Phong Hỏa lại có ý định đánh thành của họ, vì họ có lòng tin, cũng nghĩ, Phong Hỏa lần này nhất định sẽ mất mặt. Vậy video chắc chắn sẽ làm bản sao, đến lúc đó còn có thể dùng để chế nhạo Phong Hỏa nữa. Ai ngờ bây giờ làm bản sao video, không những không chế nhạo được Phong Hỏa mà ngược lại trở thành trò cười cho họ. Thấy lượng máu của Phong Hỏa trong video không hề suy giảm, mà một kỹ năng của họ lại làm c·hết không ít người, ai mà không tin chứ! Người Phù Tang quốc thật sự không làm gì được Phong Hỏa! Ai xem qua video đều biết rõ điều này. "Các ngươi biết những thứ này đã là gì chứ? Cái ta biết mới thật sự gây chấn động." Chen vào giữa đám người đang thảo luận, một người trong đó thần bí nói. Thuận nước đục thả câu. "Ngươi mau nói đi, cái gì mà chấn động?" "Không phải Phù Tang quốc có nội ứng của Phong Hỏa chứ!?" "Có giao dịch mờ ám nào đó sao?" "Mau nói đi, mau nói đi, không thì chúng ta không muốn nghe đâu." Đến khi đã thu hút được không ít ánh mắt, câu được sự chú ý, người kia mới mở miệng lần nữa nói. "Vậy nói cho các ngươi biết nha! Thật ra người chơi Phù Tang quốc có đến mấy vạn người đã trốn rồi. Vốn là để cho họ thủ thành, kết quả Phong Hỏa đi tới, các ngươi đoán xem thế nào? Trên tường thành sớm đã không còn người, chạy trốn hết rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận