Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 639. Đứng cho ngươi đánh ngươi cũng không dám đánh (canh một)

Chương 639. Đứng cho ngươi đánh ngươi cũng không dám đánh (canh một) Bởi vì nhìn hai người kia giống như là sắp đánh nhau vậy, hơn nữa thân phận của hai người kia ở chỗ này, cũng không có ai dám đi lên khuyên can bọn họ. Hai người hiện tại đều đang trốn tránh trách nhiệm lẫn nhau, cũng không chịu thừa nhận sai lầm này là ở trên người bọn họ, bọn họ biết phòng thủ thất bại là vì chính bản thân họ. Diệp Dương muốn đi qua nơi này thì thấy chính là tình cảnh như vậy. Một đám người vây quanh hai người kia, mà bây giờ hai người kia giống như mấy bà đàn bà chua ngoa đang cãi lộn. Sau khi thủ thành thất bại, bọn họ đã không còn quan tâm gì nữa.
"Ngươi mà cảm thấy công hội các ngươi được, vậy thì được thôi, ta cho các ngươi mượn trước những trang bị lam sắc này, nếu các ngươi có thể giết được Phong Hỏa, tặng cho các ngươi cũng được." "Nhưng nếu các ngươi không được thì phải về đây làm cháu cho ta." Diệp Dương đi ngang qua còn nghe thấy cả tên của mình.
Vốn muốn đi thẳng, nhưng bước chân bỗng thay đổi. Đi về hướng Vân Mộ Vũ bọn họ, cũng chính là điểm phục sinh.
"Đến đây đi, ta đứng ở đây." Câu này Diệp Dương nói với Thần Chi Luyện Dã, thoạt nhìn Thần Chi Luyện Dã rất tự tin có thể giết được hắn. Mặc dù là phải có thêm trang bị lam sắc gia trì, nhưng Diệp Dương cũng không ngại cho hắn thử một chút.
Vốn chỉ muốn chỉ trích Vân Mộ Vũ, nói nàng đừng có không đưa trang bị cho bọn họ mà thôi, nhưng khi Phong Hỏa đứng ở trước mặt thì Thần Chi Luyện Dã ngay lập tức ngậm miệng. Hắn không rõ tình huống của mình hay sao? Hơn nữa vừa rồi mới đối đầu chính diện với Phong Hỏa, biết thực lực của Phong Hỏa. Sao lại là đối thủ của Phong Hỏa được chứ? Lúc không sao thì nói phét được, nhưng bây giờ Phong Hỏa thật sự đứng ở trước mặt. . . thì tất nhiên là kinh sợ. Giống như rụt đầu rùa, Thần Chi Luyện Dã lúc này nhanh muốn co người lại rồi.
Lúc này thì ngược lại Vân Mộ Vũ như giành được thắng lợi, ngẩng cao đầu ưỡn ngực. Diệp Dương không có tâm tư phản ứng cuộc đấu tranh giữa hai công hội này.
"Cần ta nhắc nhở các ngươi một chút, thành phố này đã bị công phá rồi sao? Các ngươi hay là nên tính toán xem, tiếp theo có nên đầu hàng hay không đi." Diệp Dương cười cười, nói xong câu này thì trực tiếp rời đi, bởi vì nhìn Thần Chi Luyện Dã căn bản không có ý muốn cùng hắn đánh một trận. Hắn tiếp tục chờ ở đây cũng không có ý nghĩa gì.
Còn việc Diệp Dương bây giờ rời đi, có ai muốn ngăn cản hắn, hoặc muốn giết hắn ở chỗ này hay không. . . Cũng giống như hành động vừa rồi của Thần Chi Luyện Dã, ai dám động thủ với Diệp Dương chứ? Bây giờ bọn họ còn ước gì Diệp Dương có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này đấy.
Cho nên Diệp Dương không hề gặp phải bất cứ cản trở nào, trực tiếp rời khỏi thành phố này. Để lại Thần Chi Luyện Dã và hướng Vân Mộ Vũ ở đó, không biết là muốn tiếp tục ầm ĩ hay là muốn từ đó thỏa hiệp một chút. Vì vừa rồi Thần Chi Luyện Dã vẽ mặt hướng Vân Mộ Vũ, sau đó Diệp Dương lại đánh mặt Thần Chi Luyện Dã. Hai người bọn họ hiện tại ai cũng không tốt hơn ai, bộ dạng như vậy ầm ĩ cũng không có ý nghĩa gì. Bọn họ cũng chỉ có thể từ đó cho qua, sau khi bọn họ tản ra thì Diệp Dương lúc này đã xuất hiện ở một bãi đánh quái.
Dù sao bây giờ ở khu vui chơi Hàn Quốc cũng không có chuyện gì hay ho để làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận