Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 583. Tới đàm luận một vụ giao dịch? (canh một)

Chương 583. Đến bàn một vụ giao dịch? (Canh một)
Diệp Dương không phải là kiểu người vừa thấy mỹ nữ liền đơ ra như khúc gỗ. Nên đương nhiên hắn sẽ không vì Mộc Mộc trắng trẻo xinh đẹp mà cái gì cũng nói cho nàng nghe, nhất là khi Mộc Mộc trắng trẻo có vẻ như đang cố tình tiếp cận hắn với ý đồ không mấy tốt đẹp. Ban đầu, Diệp Dương còn không phát hiện ra, nhưng khi Mộc Mộc trắng trẻo cứ liên tục dò hỏi thông tin của hắn một cách bất thường, lại còn cố tình chọn một quán bar và muốn cùng hắn "Sáu hai linh" vào trong đó, nếu hắn vẫn không nhận ra thì thật không phải là Diệp Dương nữa.
Mộc Mộc trắng trẻo dẫn hắn đến cái quán bar này có ý gì? Lẽ nào nàng ta muốn ở ngay trong quán bar này ra tay với hắn sao? Chuyện này có vẻ ngây thơ quá! Hầu như ai cũng biết, một mình đơn thương độc mã thì tuyệt đối không ai đánh lại được hắn. Dù cho có đến vài chục hay vài trăm người cũng vậy, hiệu quả cũng như nhau. Bởi vì ngay cả cả thành phố Diệp Dương còn không sợ thì tất nhiên hắn sẽ chẳng sợ chút người này. Mộc Mộc trắng trẻo không đến nỗi ngu ngốc thế chứ?
Diệp Dương theo Mộc Mộc trắng trẻo đi vào trong quán bar, thấy nơi này quả thực vô cùng náo nhiệt. Một phần là do quán nằm ở trung tâm thành phố nên người đông hơn, một phần khác chắc là do quán kinh doanh tốt, rất thu hút mọi người đến đây. Chẳng lẽ Mộc Mộc trắng trẻo định ra tay ở đây sao? Diệp Dương liếc nhìn Mộc Mộc trắng trẻo bên cạnh.
Vào quán bar rồi, Mộc Mộc trắng trẻo trở nên im lặng, không hỏi những câu hỏi kỳ lạ như lúc nãy nữa. Trông nàng có vẻ như đang tìm kiếm ai đó.
"Qua bên kia ngồi uống chút không?" Diệp Dương chỉ về phía quầy bar.
Mộc Mộc trắng trẻo không đồng ý, mà chỉ về hướng khác: "Chỗ đó ồn ào quá, hay là chúng ta đi chỗ này thì sao?"
Diệp Dương chẳng thấy hai chỗ có gì khác biệt, đã vào quán bar thì đâu có chỗ nào yên tĩnh. Nhưng nếu Mộc Mộc trắng trẻo đã nói vậy... Diệp Dương nhìn chỗ mà Mộc Mộc trắng trẻo chỉ: "Được thôi."
Vừa ngồi xuống cùng Mộc Mộc trắng trẻo, Diệp Dương đã bị rất nhiều người bao vây. Hầu như vừa ngồi xuống, đám người này đã xuất hiện… Không thể không nghi ngờ đám người này đã chuẩn bị sẵn để chờ hắn ở đây.
Diệp Dương cười như không cười nhìn Mộc Mộc trắng trẻo.
"Xin lỗi, tại vì nếu ta nói thẳng mục đích của mình thì có lẽ ngươi sẽ không chịu theo ta đến đây." Đối diện với ánh mắt của Diệp Dương, Mộc Mộc trắng trẻo cười, giải thích.
Mỹ nữ và trẻ con quả thật là tuyệt sắc giai nhân, Diệp Dương liếc Mộc Mộc trắng trẻo rồi mới dời mắt nhìn đám người đang vây quanh mình. Người đứng đầu là một gã đàn ông nhỏ thó, dáng vẻ gầy gò. Dù hắn có mặc cả bộ trang bị cực phẩm thì cũng không thể trông uy vũ hơn được chút nào, ngược lại còn có vẻ lố bịch. 1.1. Có vẻ như hắn không nhận ra điểm đó, hoặc là việc khoác bộ trang bị này lên người khiến hắn thấy tự mãn?
Gã ngồi xuống bên cạnh Diệp Dương, vừa hay ở ngay sát bên hắn. Những người khác thì không ngồi mà đứng đó, tạo thành một vòng vây xung quanh.
"Là ta muốn mời ngươi đến đây, Phong Hỏa, nếu không thì chúng ta thử bàn một vụ giao dịch xem sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận