Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 476. Hâm mộ và ghen ghét một đám người (canh ba)

Chương 476. Một đám người vừa hâm mộ vừa ghen ghét (canh ba) Đối với Diệp Dương mà nói, chỉ cần những người này không đối đầu với mình, thì vẫn có thể sống chung hòa bình. Cho nên hiện tại những người này lên chúc mừng hắn, Diệp Dương cũng không thể không nể mặt. Việc này ngược lại càng làm cho những người bên nhóm nhỏ kia bị bơ thêm lợi hại. Còn như nhân viên công tác, họ không cần thiết phải kết giao với những người chơi này. Thậm chí ngược lại những người chơi này còn muốn giữ mối quan hệ với họ, cho nên họ cũng chẳng cần qua đây chào hỏi làm gì. Đương nhiên cũng chẳng ai để ý đến. Ở đây, chỉ có một nhóm nhỏ người chơi Tán Nhân này bị bơ mà thôi. Bởi vì ngay cả những người chơi Tán Nhân khác nhận được thứ hạng cũng có người tới chúc mừng. Chỉ là so với Diệp Dương thì không nhiều bằng.
"Đi!"
Dường như cũng ý thức được, bọn họ có tiếp tục ở đây nói cũng sẽ không ai nói chuyện cùng họ. Khiến cho đại ca cầm đầu trong nhóm nhỏ, Nam Phong Biết Ta Ý, với vẻ mặt bi phẫn nói ra. Những người này đúng là hữu nhãn vô châu, toàn bộ đều vây quanh Diệp Dương, bọn họ chỗ nào kém Diệp Dương chứ. Cố gắng nếu như đám người này chịu nói với bọn họ vài câu, thì có khi bọn họ đã đem mấy thứ đồ không cần thiết trong tay thưởng cho họ rồi ấy chứ. Đáng tiếc, sự tình đã định, đám người kia chắc chắn sẽ không chú ý đến nhóm nhỏ của họ. Cho nên cũng chỉ có thể rời đi.
"Cái đám người này mỗi ngày chỉ biết nịnh hót, thấy Diệp Dương đi ra thì như chó hùa."
"Đúng vậy, Diệp Dương có gì tốt? Coi như bọn họ bây giờ có dỗ Diệp Dương vui vẻ, Diệp Dương cũng không nói cho họ biết vì sao mình lại trâu bò như vậy."
Đến khi rời khỏi nơi này, họ giống như biến thành cái máy nói chuyện. Bất quá lời họ nói ra đều là nhằm vào Diệp Dương, dường như là muốn đem cái bộ dạng chật vật vừa nãy biến thành tức giận. Có lẽ hiện tại cứ chỉ trích Diệp Dương sẽ làm cho tâm tình của bọn họ tốt lên chút a!.
"Diệp Dương chắc là lát nữa sẽ xuống game thôi."
Ngay lúc đám người này đang giận dữ, đột nhiên Nam Phong Biết Ta Ý nói rằng. Lời này lập tức làm cả nhóm người im lặng. Bởi vì bọn họ đã hiểu ý đồ Nam Phong Biết Ta Ý hỏi ra câu hỏi kia. Nói đúng hơn là, Nam Phong Biết Ta Ý đang nhắc nhở bọn họ. Đúng vậy, Diệp Dương hiện tại thi đấu xong rồi, khẳng định sẽ phải xuống game, không thể cứ ở trong game mãi được. Khoảng thời gian này là đủ để hắn xuống game rồi, vậy chẳng phải cơ hội của bọn họ đã đến sao?
"Chúng ta mau chóng xuống game chuẩn bị đi, lát nữa tập hợp ở gần nhà Diệp Dương."
Vì chuyện của Diệp Dương, hiện tại bọn họ đã biết nơi ở thành phố của đối phương. Hơn nữa còn trao đổi thông tin về Diệp Dương với nhau, biết Diệp Dương đang ở đâu. Chuyện này đơn giản thôi. Bây giờ chỉ cần xuống game, rất nhanh có thể chạy đến đó, đến lúc đó tập hợp lại chính là lúc đối phó Diệp Dương.
Nghĩ đến đây, loại cảm giác phẫn nộ ban nãy đã bị quét sạch, mọi người đều lộ ra vẻ kích động. Giống như vừa mới đối diện với Mạch đao. Chỉ là lần này, trong mắt bọn họ mang theo vẻ khát máu. Rất rõ ràng bọn họ không tính đơn giản bỏ qua cho Diệp Dương, kẻ đã đắc tội bọn họ, sẽ không có kết cục tốt. Vì vậy, vừa mới kết thúc thi đấu, vừa về đến khu vui chơi Huyền Hoa quốc, tất cả bọn họ đều ngay lập tức lựa chọn logout.
Bạn cần đăng nhập để bình luận