Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 50. Liên minh công hội? ! (canh một

Chương 50. Liên minh công hội?! (Canh một)
Kết thúc nhiệm vụ, Diệp Dương ngồi phịch xuống đất, hơi nghỉ ngơi một chút. Chứng kiến pháp trận Xi Vương Thành đã bị mình phá hư, hắn lại cảm thấy mọi chuyện không đến nỗi tệ như vậy. Thật ra nghĩ kỹ lại thì, kỹ năng "Hung Ma chế tài" mà pháp trận Xi Vương Thành tung ra, nó chỉ là một kỹ năng phòng ngự mang tính răn đe. Chỉ cần ngươi không bước vào phạm vi gây sát thương của nó, thì một phút oanh tạc liên tục cũng sẽ không làm tổn thương đến ngươi. Thế nhưng mức độ khủng bố của nó nằm ở chỗ, chỉ cần ngươi bị kẹt bên trong, cơ hồ sẽ không có bất kỳ không gian sống nào, chỉ cần ở trong phạm vi, có thể nói là chắc chắn phải c·h·ế·t! 500 điểm sát thương thoạt nhìn không cao, nhưng lại nhiều về số lượng Quang đạn. Chỉ cần lúc đó mình một chút phân tâm thôi, thì trong một giây chịu hơn mười hay trăm quả Quang đạn, đây cũng không phải chuyện đùa! Một giây có mấy vạn sát thương. Cái này đừng nói 10 cấp, mà chính là người chơi tiến giai lần thứ hai, trang bị 30 cấp đầy đủ, ở trong "Hung Ma chế tài" này cũng chỉ có kết cục bị giây c·h·ế·t.
Kết thúc nhiệm vụ pháp trận Xi Vương Thành, Diệp Dương thực sự có chút mệt mỏi. Không nói đến một phút tinh thần tập trung cao độ vừa rồi, cái này không phải người bình thường có thể chịu đựng nổi. Ngay cả bài kiểm tra trước đó, cũng là 24 giờ không ăn không uống. Mặc dù trong lúc đó Diệp Dương gần như mất hết cảm giác, nhưng bây giờ đột ngột thư giãn, cảm giác đói và mệt cũng cùng lúc ập đến. Bất quá, chủ yếu nhất vẫn là uể oải về tinh thần, còn cảm giác đói, Diệp Dương ngược lại không cảm thấy quá rõ ràng. Hiện tại Diệp Dương nhất định phải nghỉ ngơi một chút, bằng không thật sự có thể tự đùa c·h·ế·t mình mất.
"Thoát game." Vừa chuyển ý nghĩ, xung quanh Diệp Dương ánh sáng trắng lóe lên, đến khi mắt nhìn trở lại bình thường thì đã xuất hiện trong phòng mình.
... Thế giới hiện thật.
Tọa độ: Thành phố Đông Sơn thuộc châu Thiếu Trắng.
Nơi khác... phòng bếp.
"Xuy --" "Xuy --" ...
Trong bếp không ngừng phát ra tiếng xào nấu. Không bao lâu, một đĩa gà xào cung bảo, một đĩa cơm rang trứng được Diệp Dương bưng ra. Sau khi trở lại thế giới thực, Diệp Dương lập tức thả lỏng. Nằm trên g·i·ư·ờ·n·g nghỉ ngơi mấy giờ, quét sạch cảm giác mệt mỏi sau đó, liền đến phòng bếp nhà mình rửa một chút, sau đó tùy tiện làm một hai món ăn thường ngày. Kiếp trước dù sao mình vẫn là một Streamer game độc lập. Tuy là sinh hoạt đảo lộn, nhưng cũng may nhờ tính độc lập lâu dài, cầm lấy muôi nấu ăn làm vài món vẫn là rất đơn giản.
"Không ngờ, xuyên không đến đây, tài nấu ăn của mình ngược lại không có thay đổi gì mấy." Diệp Dương ngửi hai món ăn vẫn thơm phức, trong lòng cũng dâng lên cảm giác thỏa mãn nho nhỏ. Mười mấy phút sau, Diệp Dương ăn xong, cầm ghế ra ban công nghỉ ngơi một chút. Ánh nắng buổi chiều khiến Diệp Dương lại thấy buồn ngủ. Từ sau khi xuyên không, mình dường như chưa từng được thoải mái như vậy. Cầm điện thoại lên, Diệp Dương chán nản lướt vài tin tức, sau đó lại theo thói quen xem Wechat và chim cánh cụt. Vì đã tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, nên hắn rất dễ dàng mở được mật mã điện thoại này. Sau đó, hắn thấy một cảnh tượng thê thảm.
Số dư Wechat: 7.32 tệ.
Ví QQ: 1.85 tệ.
Số dư ngân hàng: 26.04 tệ.
Tổng cộng tài sản toàn thân cộng lại, còn chưa đến 50 tệ. Tài khoản Wechat trước đó còn gần 100 tệ, nhưng bị Diệp Dương lần trước ăn McDonald’s gần hết sạch rồi. Đúng lúc đang nghĩ xem có nên đổi kim tệ trong game thành tiền tệ trong thế giới thật thì hắn đột nhiên nhìn thấy một tin tức bất thường trên QQ của mình. Đó là một tin nhắn trong nhóm. Tên nhóm: [Thế giới Chúa Tể] Căn Cứ Bạch Châu.
Quân hàm: ...
Nhìn thoáng qua tên nhóm, Diệp Dương liền có được một tin tức trong đầu. Đây là nhóm chat dành cho người chơi Bạch Châu chuẩn bị gia nhập [Thế Giới Chúa Tể], nếu sau này có khó khăn gì đều có thể giúp đỡ lẫn nhau. Theo ký ức của mình thì cái nhóm này hình như chỉ có người có cabin game mới có thể vào được. Cũng may, nguyên thân Diệp Dương tán gia bại sản góp 9999.9 tệ, tự nhiên cũng đủ tư cách trở thành thành viên trong đó.
Rảnh rỗi buồn chán, Diệp Dương liền mở ra xem.
Thanh Nham: "Mọi người có biết không? Công hội Dạ Thương, công hội Đế Thiên Các cùng công hội Loạn Phong liên minh rồi!"
thiên sinh lực: "Liên minh? Không thể nào? Ta biết một đại lão tinh anh trong công hội Dạ Thương, sao hắn không nói với ta chuyện này?"
Thương Hải Nhất Tiếu: "Ta cũng chưa từng nghe qua tin tức như vậy?"
Tùy phong: "Giống như trên, đại lão Thanh Nham biết tin này từ đâu?"
Thanh Nham: "Xùy, ta có lừa gạt các ngươi sao? Các ngươi quên ta là người của công hội Thánh Quân à?"
Công hội Thánh Quân, công hội đứng đầu bảng xếp hạng. Người ở bên trong đừng nói là tinh anh, mà chỉ cần là thành viên bình thường, cũng đã đủ kiêu ngạo rồi. Rõ ràng, Diệp Dương thấy người tên "Thanh Nham" nói mình là người của Thánh Quân thì những người khác lập tức có thái độ nhún nhường hơn. Bất quá, thấy công hội Thánh Quân, Diệp Dương cũng chợt thấy hứng thú. Dù sao cũng là công hội đứng đầu bảng danh sách, hơn nữa là một trong số ít những công hội vạn người. Thêm nữa, hội trưởng Phá Quân lại là người vô cùng khiêm tốn. Ngoài danh hiệu công hội số một, Diệp Dương chưa bao giờ thấy người này xuất hiện.
Đúng lúc hiện tại đang rảnh rỗi, chi bằng cứ xem bọn họ nói chuyện phiếm xem sao.
Thanh Nham: "Ta không có lừa các ngươi đâu, hơn nữa công hội Dạ Thương dã tâm rất lớn, không chỉ đi tìm Đế Thiên Các, Loạn Phong công hội, mà còn liên hệ với công hội Chí Tôn xếp hạng thứ chín và cả công hội Thánh Quân của chúng ta nữa." "Bất quá, lão đại Phá Quân của chúng ta nói, bất kể là chính hắn hay là thành viên dưới trướng cũng không được tham gia loại liên minh tà môn ma đạo này... Cho nên, ta mới biết."
thiên sinh lực: "Ngọa Tào, lợi hại vậy sao? Công hội Dạ Thương định làm gì vậy?"
Thương Hải Nhất Tiếu: "Ta cảm giác, lão đại Dạ Thương định làm một vụ lớn."
Tùy phong: "Đại lão Phá Quân thật là bá đạo a, Dạ Thương hạng ba, Đế Thiên Các hạng năm, Loạn Phong hạng sáu, còn có Chí Tôn hạng chín mà lại nói bọn họ là công hội rác rưởi? Không thể trêu vào không thể trêu vào."
Đến đây, Diệp Dương khẽ cười. Phá Quân quả nhiên đủ điên cuồng, Dạ Thương dù sao cũng là công hội hạng ba, không nể mặt thì thôi, còn nói người ta như vậy. Bất quá, đúng lúc Diệp Dương đang định xem tiếp thì đột nhiên cau mày.
Thanh Nham: "Không phải lão đại Phá Quân chúng ta điên cuồng, mà là Dạ Thương không có chuyện gì kiếm chuyện chơi, các ngươi biết hắn muốn làm gì không?"
thiên sinh lực: "Muốn làm gì? Lên trời à?"
Thương Hải Nhất Tiếu: "Phốc!"
Tùy phong: "Tú Nhi, là ngươi sao?"
Thanh Nham: "Thảo! Mấy người đừng ngắt lời, đây mới chỉ vừa nói đến trọng điểm thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận