Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 793. Cái gì cũng không dùng quản, leo lên liền xong chuyện (cầu từ đặt hàng)

Diệp Dương chẳng quan tâm bọn họ đang nghĩ gì, hơn nữa việc Diệp Dương muốn giành chiến thắng cũng không liên quan đến mong muốn của bọn họ. Giống như suy nghĩ của họ, Diệp Dương cũng chỉ muốn nhận phần thưởng mà thôi. Quy tắc vừa rồi đã nói rõ rồi, vậy nên bây giờ sau khi chia đội xong thì có thể bắt đầu so tài trên Sema rồi.
"Diệp ca, lát nữa em phải làm thế nào?" Nhìn thời gian đếm ngược sắp hết, Ngô Hiểu Nguyệt lo lắng hỏi, giọng nói có chút khẩn trương. Lúc đầu còn không cảm thấy gì, nhưng bây giờ nhìn bầu không khí một mất một còn này, lại khiến Ngô Hiểu Nguyệt cảm nhận được, ai ai cũng muốn đoạt được quán quân. Sức cạnh tranh lớn lên, tự nhiên cũng sẽ hồi hộp. Nhưng Diệp Dương trông lại không hề bận tâm, vẻ mặt rất thả lỏng. Nghe Ngô Hiểu Nguyệt hỏi xong, Diệp Dương không cần nghĩ ngợi liền trả lời: "Lát nữa em không cần làm gì cả, cứ leo lên là được." Vì Diệp Dương không cần Ngô Hiểu Nguyệt làm gì cả, không cần Ngô Hiểu Nguyệt bảo vệ đồng đội, cũng không cần Ngô Hiểu Nguyệt tấn công đối thủ. Chỉ cần đảm bảo mình không bị loại, không làm đội mất thêm thời gian là được. Có thể nói nhiệm vụ của Ngô Hiểu Nguyệt trong số những người chơi này là đơn giản nhất. Những người chơi khác trong đội, dù sao cũng cần phải bảo vệ đồng đội, hoặc tấn công đối phương, không cho đối phương vượt lên. Nhưng nghe Diệp Dương nói vậy, Ngô Hiểu Nguyệt chỉ cần đi dạo tùy ý thôi. Đệ Nhất Mèo gật đầu, với chuyện này, Ngô Hiểu Nguyệt cũng không miễn cưỡng. Thực lực của mình mình tự biết, chẳng lẽ lại đi liên lụy người khác sao! Vậy nên bây giờ Diệp Dương nói gì chính là cái đó.
Cuộc thi vừa bắt đầu, những người đó đã liều mạng leo lên theo từng nhóm. Ba người Diệp Dương cũng không hề chậm chân, ba người cùng nhau leo lên, thỉnh thoảng đi ngang qua thì nhặt được mấy vật phẩm. Nhưng ở thời điểm bắt đầu, ưu thế của đội Diệp Dương không hề lộ rõ. Trong 17 đội, đội của Diệp Dương nhanh chóng hòa vào dòng người, không có gì đặc sắc, cũng không thấy được họ có thể chiến thắng. Những khán giả khi thấy vậy không khỏi thất vọng, lẽ nào Phong Hỏa không giỏi thể loại game này? Chẳng lẽ số tiền bọn họ đặt cược cứ như vậy là mất trắng? Nhưng Phong Hỏa lợi hại như thế trong game, sao đến đây chơi trò chơi nhỏ này lại không được? Không phải nói năng lực của Phong Hỏa không tốt, mà là Phong Hỏa hiện tại căn bản không hề xông lên, không giống như trong game có thể một mình đánh trăm người. Ở đây chơi game, năng lực của họ dường như cũng chỉ ngang những cao thủ khác.
"Nếu đổi một người chơi khác, không phải nữ game thủ này, ta cảm thấy ít ra sẽ tốt hơn một chút."
"Trông thế này sao giống như sắp thua vậy."
"Không thể nào, Phong Hỏa mau bò nhanh lên đi, tốc độ này quá chậm, thua chắc rồi." Mọi người đều bắt đầu coi thường đội của Phong Hỏa. Nhưng giữa sự coi thường đó, Diệp Dương vẫn luôn giữ được vẻ bình tĩnh. Cũng không hề quá lo lắng, nhìn những đội đang giành vị trí dẫn đầu phía trước, hắn cũng không hề nóng vội mất bình tĩnh. Dường như bây giờ hắn chỉ đang rất thản nhiên đi đường mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận