Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 703. Khác thuận theo thiên địa (canh ba cầu từ đặt hàng! )

Chương 703. Khác thuận theo thiên địa (canh ba cầu đặt hàng!) Trước mắt không có loài rắn nào, cũng càng không có bất kỳ đồ vật dị thường nào xuất hiện. Phong cảnh nơi này vẫn giống như khi nãy bọn họ đi ngang qua, giống nhau như đúc với những nơi khác.
"Đây cũng là ảo giác sao? Hay là phải dùng biện pháp vừa rồi mới có thể phá giải?"
Diệp Dương nhíu mày, nhìn mảnh gò núi nhỏ trước mắt. Nơi này thật sự là kỳ quái.
Dù là suy đoán như vậy, nhưng khi nói chuyện, Diệp Dương đã đem ý nghĩ của mình phó thác cho thực tiễn. Nhanh chóng ném đám lửa trong tay ra ngoài, cũng tương đương như một kỹ năng. Ném vào nơi mà Mỹ Đỗ Toa đã nói, ngay trước mặt bọn họ.
Vốn cho rằng chiêu thức này sẽ xuyên qua khoảng không, nhưng lại như bị thứ gì đó cản lại, gượng ép dừng ở giữa không trung, rồi tan biến. Nhưng đây không phải kết thúc, mà giống như là sự khởi đầu. Bởi vì sau khi quả cầu lửa bị ngăn lại, giống như lần trước, cảnh sắc trước mặt lại một lần nữa thay đổi.
Không thay đổi là bầu không khí, vẫn mang cảm giác âm u, hơn nữa vẫn là một màu đen kịt. Tuy vậy, Diệp Dương đã lại một lần nữa sử dụng một kỹ năng, trên tay cũng bốc lên hoa lửa, có thể tiếp tục nhìn rõ ràng xung quanh.
Nơi này so với khi nãy có nhiều thực vật hơn, rốt cuộc là nhiều đến mức độ nào? Đại khái có thể nói, hiện tại những thực vật này đã bao phủ tất cả những gò núi nhỏ này. Mà trước đây không dày đặc như vậy, nhiều lắm mỗi gò núi nhỏ chỉ có hơn mười cây. Nơi này trồng nhiều loại thực vật như vậy để làm gì? Đây là điều mà Diệp Kiệt cũng muốn hỏi.
Thậm chí Diệp Dương cũng muốn chạm vào những thực vật này, hoặc nói là muốn nghiên cứu chúng kỹ càng. Bởi vì nhìn lâu như vậy, thật sự không nhịn được. Nhưng đúng lúc Diệp Dương định đưa tay ra thì Mỹ Đỗ Toa lại ngăn Diệp Dương lại.
"Chủ nhân, đừng chạm vào vật này." Mỹ Đỗ Toa cuống cuồng nói.
Đến khi thấy Diệp Dương dừng tay lại, Mỹ Đỗ Toa mới thở phào.
"Những thực vật này làm sao vậy?"
Diệp Dương dù đã thu tay về, không thực sự chạm vào chúng, nhưng vẫn còn giữ nghi hoặc này.
Mỹ Đỗ Toa lắc đầu.
"Ta cũng không biết những thực vật này rốt cuộc là cái gì, có tác dụng gì, nhưng ta cảm nhận được những đồng loại của ta bị nhiễm phải thứ này." Hoặc cũng có thể nói, vì dính phải vật này mà Mỹ Đỗ Toa mới cảm nhận được nỗi thống khổ của chúng.
Nếu nói như vậy, thì những thực vật này chắc chắn không phải thứ tốt, Mỹ Đỗ Toa cũng không muốn Diệp Dương chạm vào. Nếu không ai biết liệu Diệp Dương có trở thành đồng loại với loài rắn đó hay không?
Diệp Dương nghe Mỹ Đỗ Toa giải thích, suy tư gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm những thực vật này. Lúc trước, dù cảm thấy chúng quỷ dị, nhưng không mấy để ý. Nhưng bây giờ nghe Mỹ Đỗ Toa giải thích xong, ngược lại nảy sinh hứng thú nồng nặc với sinh vật này. Nhưng hiển nhiên bây giờ không phải lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận