Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 201. Thương hại kia là chuyện gì xảy ra nhi? ! (canh một)

Chương 201. Đáng thương kia là chuyện gì xảy ra vậy nhi?! (Canh một)
Mỗi một người lính canh thành, đều nghe thấy âm thanh nhắc nhở như vậy.
Cho dù là vốn không thuộc về tòa thành thị này, chính là những người đến đây chỉ để đối phó Diệp Dương, thành viên công hội cũng đều nghe thấy.
"Chúng ta không phải người của tòa thành này à? Tại sao lại có nhắc nhở này?"
"Đây là chuyện gì xảy ra?"
"Ta lúc nào chuyển thành phố? Sao ta không biết?"
"Hệ thống ngươi bị lỗi rồi!!"
Ngay sau khi nghe được thông báo, ban đầu, những người đến đánh Diệp Dương đều rơi vào nghi hoặc.
Bởi vì theo họ thấy, bọn họ vốn không phải người của thành phố này.
Bọn họ chỉ đến đây hỗ trợ thôi, căn bản không thuộc về thành phố này. Tại sao khi Phong Hỏa bắt đầu công thành, bọn họ lại nghe thấy âm thanh nhắc nhở này? Chẳng phải có nghĩa họ cũng là người Bondnor sao?
Bất quá cũng không quản nhiều như vậy, dù sao coi như là bây giờ bọn họ thực sự bị chuyển đến thành phố này, thì cũng chỉ là chuyện nhỏ. Ngược lại nhất định sẽ thắng, nếu bị thua thì mới có một cái hiệu ứng xấu thôi. Sao bọn họ lại thua được, sao lại có hiệu ứng xấu đó?
Chuyển một thành phố cũng không chết, đến lúc đó chỉ cần tìm chút thời gian chuyển về là được.
Họ suy nghĩ đơn giản, không mấy lo lắng về chuyện này, rất nhanh đã quên đi.
Ừm, bây giờ nhiệm vụ vẫn là phải đánh lui Phong Hỏa trước đã!
"Phong Hỏa, nếu ngươi tự biết thân biết phận thì nên tự mình rút lui khỏi trò chơi đi." Phá Quân không biết là đang kiêng kị điều gì, lúc này cũng không giống như những người khác, tất cả đều lao ra khỏi thành để công kích Diệp Dương.
Đứng trên tường thành, giọng của Phá Quân vẫn có thể lọt vào tai Diệp Dương.
Nghe giống như là khuyên nhủ Diệp Dương một cách tử tế, không muốn để Diệp Dương đi sai đường vậy.
"Bảo ta rút khỏi trò chơi? Không có đâu!" Phá Quân có mưu đồ gì Diệp Dương sao không biết, nhưng rút khỏi trò chơi là chuyện Diệp Dương tuyệt đối không chấp nhận.
Dựa vào cái gì mà bắt hắn rút khỏi trò chơi chứ?
Chẳng lẽ chỉ vì hắn lợi hại, rồi để bọn họ tiếp tục ở trong trò chơi khoái trá chơi tiếp, để hắn phải chịu ấm ức sao?
"Ai..." Nghe thấy câu trả lời của Diệp Dương, Phá Quân thở dài một tiếng, có vẻ như đang tiếc nuối cho Diệp Dương.
Sau đó, vung tay lên, người của công hội Thánh Quân cũng theo nhau xông lên, toàn bộ đi xuống chân thành, giao chiến trực diện với Diệp Dương.
"Giết hắn nha!"
"Đừng chen lấn! Ta muốn First Blood!"
"Để ta giết Phong Hỏa trước!"
"Có ai đang ghi hình không? Khoảnh khắc kinh điển này phải ghi lại!"
Vốn dĩ, trong tình thế phòng thủ, những người lính canh thành đứng trên tường thành là an toàn nhất. Hơn nữa đó là một biện pháp tốt nhất.
Vì như vậy, họ sẽ có được lợi thế địa lý tốt nhất, muốn làm gì thì làm. Nhưng hết lần này tới lần khác những người này hiện tại lại tự tin đến mức phồng lên, ngay cả khi không ở trong thành, đối phó Phong Hỏa có gì khó chứ?
Bên họ nhiều người như vậy, sao lại không phải là đối thủ của họ, cho dù họ rời khỏi cổng thành và đối đầu trực diện với Phong Hỏa, thì kết quả cũng chỉ là Phong Hỏa chiến bại.
Mười mấy công hội liên hợp lại giống như là phát điên rồi, tất cả đều xông về phía Diệp Dương.
Lần này họ không hề sợ hãi, người đông thế mạnh, khiến họ cảm thấy an toàn và muốn tranh nhau xông lên trước.
Phong Hỏa là một đại thần, nếu để họ giết được đại thần này thì có thể cho họ có chuyện để kể đến suốt đời.
"Yên tâm đi, nhất định sẽ có người ghi hình, nếu không sao mà kiếm tiền được." Người vừa trả lời là Diệp Dương.
Đối mặt với những người giống như zombie đang điên cuồng xông lên, Diệp Dương rất bình tĩnh, thậm chí còn có tâm trạng trả lời một người.
Vung tay một chiêu, có thể chặn vô số kỹ năng. Chiêu thức này ngược lại làm những người lính canh thành có chút sợ hãi.
Với năng lực của Phong Hỏa hiện giờ, nếu chặn hết tất cả các kỹ năng của họ, thì họ còn công kích thế nào nữa? Làm sao mà giết được Phong Hỏa?
Có vài người đã chậm bước, không còn liều mạng xông lên như lúc đầu.
Họ không cam tâm tình nguyện làm pháo hôi.
"Đừng sợ! Cho dù kỹ năng của hắn có lợi hại hơn nữa cũng có thời gian hồi chiêu, hơn nữa ma pháp của hắn cũng không còn nhiều, không thể duy trì hắn dùng kỹ năng liên tục được, chúng ta chắc chắn có thể chiến thắng hắn!"
"Mẹ nó! Sợ cái gì!"
"Xông lên đi!"
Sau khi người này nói như vậy, mọi người lại có thêm tự tin. Bọn họ một lần nữa bước chân tiến lên, hướng về phía Diệp Dương.
"Các ngươi đây không phải đang phí mạng sao?"
Nhìn tình hình chen chúc, nhiều người nhồi nhét lại một chỗ, xông về phía hắn, Diệp Dương vừa cười vừa nói.
Nhiều người tụ tập lại với nhau, một kỹ năng tung ra là có thể giết không ít người, đúng như Diệp Dương nói, họ đang phí mạng.
Thông minh một chút thì đã biết phân tán ra rồi.
Diệp Dương coi như là một pháp sư công kích quần thể, nhưng không thể nào trong nháy mắt tiêu diệt hết người trong cả khu vực được.
Chỉ cần họ phân tán ra là được.
Thế nhưng hiện giờ họ như phát điên, chắc dù có nghĩ đến vấn đề này thì cũng không quan tâm, dù sao họ cũng sẽ thắng, ai đi quan tâm mấy chi tiết này chứ?
"Xích Diễm Bạo!"
Một quả cầu lửa nổ tung giữa đám đông. Ánh lửa soi sáng cả bầu trời, cũng làm người ở đây cảm thấy nhiệt độ xung quanh tăng lên rõ rệt.
Nhưng chưa kịp để họ cẩn thận cảm nhận, họ đã phát hiện mình cứ như vậy mà biến mất.
Một lần nữa quay về điểm phục sinh.
Điểm phục sinh rõ ràng cho họ biết rằng, họ đã chết, hơn nữa còn là bị Phong Hỏa giết, miểu sát.
"Mẹ ơi, ai có thể nói cho ta biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đây là loại công kích quái dị gì vậy? Vừa rồi ta hình như thấy một dãy số công kích có tới tám chữ số à? ? ?"
"Cứ như vậy mà bị chết sao?"
Những người đứng ở điểm phục sinh, vẫn còn hơi ngơ ngác.
Đây là chuyện gì vậy, họ còn chưa kịp làm gì đã chết rồi, cứ vậy mà chết rồi!
Nhưng không đợi họ kịp nghĩ ngợi nhiều, bên cạnh lại xuất hiện một nhóm người giống như họ, từ điểm phục sinh bước ra.
Được thôi, đây là một nhóm khác vừa bị Phong Hỏa giết chết.
Vẻ mặt những người vừa bị Phong Hỏa giết chớp nhoáng cũng kinh ngạc và ngơ ngác y như nhau.
"Các ngươi không chịu nổi một kích nhỉ." Diệp Dương mới tung ra hai kỹ năng thôi, liền thấy vô số người biến mất khỏi trước mắt.
Đặc biệt là những người đứng ở phía trước nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận