Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 812: Đặt đối với bảo (cầu đánh thưởng! )

Chương 812: Đặt cược đúng rồi (cầu ủng hộ!) Đúng là như thế, bọn họ đặt cược không thể nào sai được, Phong Hỏa tốc độ nhanh như vậy chắc chắn có thể. Tiếp theo, huynh muội Ngô Hiểu Nguyệt có người bí ẩn chiếu cố, Diệp Dương lại càng không hề kiêng kỵ gì. Tốc độ này nhanh lên chắc chắn sẽ là nghiền ép tất cả mọi người. Có mấy người vốn đang nỗ lực trèo lên, đột nhiên cảm giác như có một cơn gió thổi qua vậy, lúc vừa quay đầu lại thì không thấy gì cả. Chỉ có lúc ngẩng đầu lên mới thấy "một hai ba", Phong Hỏa, nhưng lúc này Phong Hỏa đã cách bọn họ một khoảng rất xa. Nếu như không phải vì ngẩng đầu lên thấy được trên đỉnh đầu vẫn còn Phong Hỏa đang leo, bọn họ thậm chí còn cho rằng mình vừa rồi bị ảo giác. Mọi người nhìn nhau, đều thấy sự bất lực trong mắt đồng đội. Phong Hỏa này chẳng phải là quỷ sao, tốc độ này nhất định là quỷ rồi. Hơn nữa còn khiến người ta không hề có ý muốn quấy rầy Phong Hỏa. Trận chiến vừa rồi bọn họ thấy quá rõ, vì ở gần nên nhìn rất rõ. Cái này gọi gì là tranh đấu, quả thực là một chiều đào thải. Nếu ai chọc phải Phong Hỏa thì chắc chắn bị đào thải. Bọn họ không hề muốn nhanh chóng bị đào thải như vậy, hơn nữa cho dù là xếp hạng cuối, nhưng nếu nhân lực còn đầy đủ, vẫn còn hi vọng liều mạng. Vì thế lúc này, không ai nghĩ đến chuyện muốn đi khiêu khích Phong Hỏa. Đội của bọn họ rất lý trí. Cũng vì vậy, cuối cùng bọn họ xếp hạng vẫn tính là không tệ, ít nhất là toàn bộ thành viên đều giữ lại, tuy rằng so sánh thì leo chậm hơn, nhưng khi đủ người thì cũng không cần thêm thời gian nữa. Đây cũng là ưu thế lớn nhất của bọn họ. Đương nhiên, cái này cũng đều nói sau, bọn họ hiện tại còn chưa biết kết quả mà, chỉ là hiện tại bọn họ làm quyết định đúng mà thôi. Còn về Diệp Dương, hiện tại cũng không phải cứ gặp người là muốn g·iết. Điểm này có thể thấy từ việc Diệp Dương vừa rồi không ra tay với đội kia. Diệp Dương cũng không có sát tâm nặng như vậy, cũng không phải là cứ thấy ai cũng muốn đào thải đối phương. Ngược lại Diệp Dương cảm thấy bớt một chuyện hơn một chuyện. Nếu như bây giờ thực sự muốn dừng lại để đào thải một người thì chắc chắn sẽ tốn nhiều thời gian hơn. Mà bây giờ Diệp Dương cần thời gian để vượt qua những người khác. Mặc dù đào thải bọn họ cũng không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng thời gian đó cũng là thứ Diệp Dương cần tiết kiệm được. Cho nên nếu như không phải là những kẻ chủ động trêu chọc Diệp Dương, thì bình thường Diệp Dương sẽ không để ý tới bọn họ. Đội kia vừa rồi chẳng phải như vậy sao? Mọi người cứ bình thường, Diệp Dương cũng liền đi qua. "Mọi người mau nhìn, Phong Hỏa hiện tại đã đạt tới trình độ của người chơi thượng lưu rồi, sắp tiếp cận những người chơi mạnh rồi." Người chủ trì nói câu này mà vẻ mặt đầy k·í·c·h đ·ộ·n·g. Bởi vì đây quả thực là một sự vượt bậc quá lớn. Rõ ràng mới vừa rồi Phong Hỏa vẫn còn là người đi cuối. Leo ở phía sau giống như là không liên quan gì đến mình vậy. Mọi người đều cho rằng Phong Hỏa đây là bỏ qua cuộc thi này, chỉ là qua đây chơi một chút thôi. Nhưng ai biết mới chỉ qua có hai phút, Phong Hỏa vậy mà đã vượt qua nhiều đối thủ như vậy. Hơn nữa, chỉ tốn hai phút đã làm được chuyện mà người khác phải mất năm phút. Đó là dùng năm phút trèo đến phía trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận