Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 250. Bạch Vũ Liên Hoa xin giúp đỡ, quỷ dị phó bản (canh một)

Chương 250. Bạch Vũ Liên Hoa cầu cứu, phó bản quỷ dị (canh một)
Mà bây giờ sau khi trở về, Diệp Dương cũng có chuyện riêng của mình. Thăng cấp lên tới cấp 40, sau đó mới có thể nhận nhiệm vụ sử thi cấp hai. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sử thi cấp một, Diệp Dương cũng biết, chuỗi nhiệm vụ sử thi này phần thưởng đều vô cùng phong phú. Coi như các phần thưởng khác đều bị hủy bỏ, thì chỉ riêng một cái kỹ năng bị động kia thôi cũng đã đủ rồi! Cho nên Diệp Dương càng thêm mong chờ phần thưởng nhiệm vụ sử thi cấp hai sẽ là gì.
"Phong Hỏa đại thần đã trở về chưa? Có thể giúp ta một việc không?"
Lúc Diệp Dương vừa định đi thăng cấp, nhanh chóng lên tới cấp 40, thì thấy Bạch Vũ Liên Hoa gửi tin nhắn tới. Bạch Vũ Liên Hoa tìm hắn vốn không phải chuyện hiếm thấy, thế nhưng, Bạch Vũ Liên Hoa lại tới tìm hắn hỗ trợ, việc này rất hiếm. Bởi vì cho dù toàn bộ trong c·ô·ng hội đều là nữ, Bạch Vũ Liên Hoa cũng chưa từng nghĩ sẽ làm phiền người khác, lại càng không nghĩ tới sẽ làm phiền Diệp Dương.
"Có chuyện gì không?"
Nếu là người khác, Diệp Dương thấy tin nhắn như vậy có lẽ sẽ không để ý, hoặc trực tiếp từ chối. Nhưng Bạch Vũ Liên Hoa thì khác. Thấy tin nhắn xong liền trả lời ngay, ý tứ này đã quá rõ ràng, là đã đồng ý và chờ Bạch Vũ Liên Hoa nói rõ là chuyện gì.
Bên kia, Bạch Vũ Liên Hoa vốn đã đang sốt ruột, giải quyết chuyện phiền phức này cũng đủ khiến nàng đau đầu rồi. Nàng thấy trên kênh thế giới nói Diệp Dương đã về, nên muốn thử liên lạc với Diệp Dương. Nhưng nàng không ôm nhiều hy vọng, vì Diệp Dương vốn là người bận rộn, còn không biết liệu có xem được tin nhắn của nàng hay không! Vậy mà vừa mới nhắn cho Diệp Dương, nàng đã thấy Diệp Dương trả lời rồi!
"Là như vậy, Phong Hỏa đại nhân, vừa rồi người của c·ô·ng hội chúng ta đi ra ngoài luyện cấp, không cẩn thận kích hoạt một cái gì đó, không biết có phải phó bản hay không, sau đó liền bị rơi vào trong đó…"
Bản thân Bạch Vũ Liên Hoa cũng nói hơi mơ hồ, vì chính nàng cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Tất cả chỉ là lúc đ·á·n·h quái, họ không cẩn thận đụng phải một chỗ nào đó, sau đó cả đội đều bị truyền tống đi... Hơn nữa, đây còn không phải là điều tệ nhất. Nếu là vào phó bản thì đi ra là được, còn nếu phải thông quan mới có thể ra thì thôi không nói nữa. Nhưng hết lần này tới lần khác, cái phó bản này lại làm khó bọn họ, những người đi đ·á·n·h quái lập đội kia đều có đẳng cấp không hề thấp, đều là những tinh anh trong c·ô·ng hội. Vậy mà khi đối mặt với phó bản này lại bó tay không cách nào giải quyết! Trong phó bản có quái vật, nhưng chúng lại khiến người ta không thể sờ thấy hay bắt được! Hoàn toàn không biết chúng ở đâu, nhưng vẫn c·ô·ng kích được những người chơi kia. Lực s·á·t thương rất lớn, lại còn là g·iết ngay lập tức! Sau khi bị g·iết, phải hồi s·in·h lại ở điểm hồi sinh trong phó bản, không thể đi ra ngoài được. Nếu thực sự như vậy thì những người chơi này có thể bị g·iết đến tụt không ít cấp mất. Cũng may là họ cứ đứng yên tại chỗ, quái sẽ không chủ động c·ô·ng kích. Nhưng nếu thật sự cứ vậy thì đó đâu phải cách, không lẽ cứ phải ở lại đây mãi? Cứ ngây ngô trong phó bản, không làm gì được, đến lúc đó thì game coi như bỏ đi. Họ đã thử gọi người đến giúp một tay, nhưng cũng không ngoại lệ, đều bị nhốt ở bên trong. Muốn nói ra thì, hay là họ đã h·ại những người mới vào nữa. Cho nên sau lần đó, họ không dám gọi người vào giúp nữa, mà chỉ tự tìm cách giải quyết. Nhưng rất tiếc, phó bản này thật sự khiến họ nghĩ nát óc cũng không ra. Đến tận bây giờ, họ đã đợi trong phó bản nửa ngày rồi. Vì vậy, càng ở lại càng sốt ruột. Vậy mà vẫn không nghĩ ra cách nào. Nhưng giờ thấy Diệp Dương trên kênh thế giới đã về Hoa Hạ khu, lập tức Bạch Vũ Liên Hoa như vớ được cọc cứu sinh vậy! Họ không giải quyết được vấn đề trong phó bản, nhưng có thể Phong Hỏa làm được! Vì vậy nàng liền lập tức liên lạc với Diệp Dương.
Khi Diệp Dương đang trên đường tới, Bạch Vũ Liên Hoa cũng đã kể rõ sự tình. Nhưng thực tế cũng không có gì nhiều để nói, vì chính Bạch Vũ Liên Hoa cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, đã bị truyền tới phó bản rồi. Cho nên dù có bảo Bạch Vũ Liên Hoa kể gì, thì Bạch Vũ Liên Hoa cũng chẳng biết kể cái gì cả. Chờ khi Diệp Dương đến nơi Bạch Vũ Liên Hoa cùng đồng đội của nàng bị truyền vào phó bản, Bạch Vũ Liên Hoa gửi lời mời vào tổ đội cho Diệp Dương, Diệp Dương liền đi theo vào. Sau khi vào, phát hiện đúng là toàn mỹ nữ của Bạch Vũ Các.
"Na đại thần... ~..." Thấy Diệp Dương, Bạch Vũ Duyệt liền nhào tới. Bạch Vũ Duyệt tuy đang yêu, nhưng nàng cũng là một người phụ nữ yếu đuối, ngốc ở chỗ này nửa ngày như thế cũng thật sự là hết hồn rồi.
Bởi vì sau khi Diệp Dương vào, cũng nhận ra phó bản này trông rất quỷ dị và âm u. Khắp nơi đều tối đen như mực, cứ như đang trong đêm tối vậy, nhưng thực tế lại không phải. Xung quanh đen kịt, không rõ là thứ gì, thỉnh thoảng lại lưu động một cái. Thậm chí còn luôn cảm thấy có thứ gì đó lướt qua mặt mình. Cảm giác này thật sự rất quỷ dị! Một người con gái bình thường nếu phải ở trong cái nơi này, có lẽ sẽ rất sợ hãi. Huống chi bây giờ còn phải nghĩ xem làm sao mới ra ngoài được nữa chứ!
"Không sao, ta sẽ nghĩ cách!" Diệp Dương đỡ vai Bạch Vũ Duyệt an ủi. Sau đó, hắn bắt đầu nhìn xung quanh. Nhiệt độ ở đây rất thấp, so với nơi khác thì thấp hơn nhiều. Nếu vừa rồi nhiệt độ bên ngoài là 25 độ, thì ở chỗ này ít nhất phải là hơn mười độ. Diệp Dương hơi bước về phía trước một bước.
"Phong Hỏa đại thần cẩn thận!" Những người của Bạch Vũ Các vội nói.
Diệp Dương quay lại nhìn họ. "Ở đây không thể đi lung tung, khắp nơi đều có những quái không nhìn thấy!"
"Hiện tại cứ đi lung tung sẽ bị chúng c·ô·ng kích, chúng có lực s·á·t thương rất lớn, có thể g·iết chúng ta ngay lập tức." Bạch Vũ Liên Hoa nói rõ ngọn ngành. Đây cũng chính là những gì Bạch Vũ Liên Hoa đã kể với Diệp Dương về tình hình của phó bản.
Diệp Dương gật đầu, nhưng sau khi nghe xong, hắn vẫn cố ý đi về phía trước. Không thể cứ đứng bất động ở đây, đứng im thì không làm được gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận