Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 575. Địch ý tràn đầy (năm canh)

Chương 575. Ý đồ tràn đầy (năm canh)So với vừa rồi hắn phát hiện không giúp đỡ được Diệp Dương phái binh đi trợ giúp Diệp Dương càng thêm thất lạc. Dường như Diệp Dương cự tuyệt sự giúp đỡ của hắn, mới là làm cho hắn càng thêm khổ sở một việc. Diệp Dương cảm giác cái thế giới này, cái thế giới trò chơi này thiết định đều đã điên rồi. Dù sao chuyện như vậy trong suy nghĩ của hắn là căn bản không thể nào phát sinh, nhưng bây giờ cũng là bởi vì uy vọng của hắn ở đây rất cao, lại khiến cho chuyện như vậy xảy ra. “Nếu như Phong Hỏa các hạ ngươi còn cần trợ giúp gì cứ nói, mặc dù cứ nói với ta, chỉ cần ta có thể giúp được thì nhất định sẽ hết sức.” Cảm giác lời vừa mới nói của mình không thể hiện rõ hết tâm ý, sau đó thành chủ lại một lần nữa bổ sung. Kỳ thực không cần thành chủ nói lại thì Diệp Dương cũng đã nhìn ra được. "Tạm thời thì không có, nhưng nếu như ở tình huống đôi bên cùng có lợi, ta thấy ngươi có thể cùng Phong Hỏa thành hợp tác một chút." Diệp Dương thật không nghĩ tới có cái gì cần thành chủ giúp đỡ, vì vậy sẽ thuận miệng nói ra như thế một câu. Bất quá Diệp Dương đại khái cũng không thể nghĩ đến chính vì câu nói tùy tiện của mình, lại làm cho Phong Hỏa thành từ đó mà phát triển lớn mạnh. Lúc đầu ở khu vui chơi Phù Tang quốc cũng đã có một vị trí riêng, về sau lại bởi vì có quan hệ hợp tác với rất nhiều thành thị, sự phát triển càng thêm phồn vinh. Thậm chí còn mơ hồ có xu thế vượt qua cả trung tâm thành phố. Dĩ nhiên, cái này đều là chuyện sau này, là ở rất lâu sau đó mới phát sinh, sự phát triển của một thành phố cần có sự tích lũy nhất định mới có thể. Cho nên bây giờ Diệp Dương không thể nào biết được chuyện này. Còn việc hợp tác giữa hai tòa thành thị, đối với thành chủ mà nói thì càng không phải việc khó gì, thậm chí so với cung cấp tài nguyên cho Diệp Dương còn đơn giản hơn nhiều. Bởi vì sự hợp tác giữa hai tòa thành thị chắc chắn là xây dựng trên tình huống đôi bên cùng có lợi, đây đối với tất cả mọi người mà nói đều là chuyện tốt. Nếu là như vậy, thành chủ thì càng không thể từ chối, liên tục gật đầu, nói liên hồi. "Được rồi, ta không nên ở lại đây quá lâu nữa, cũng đến lúc rời đi rồi." Diệp Dương uống một ngụm trà cuối cùng sau đó đặt chén trà xuống, nói với thành chủ. Sự việc ở Phù Tang quốc còn chưa giải quyết đâu. Bởi vì tôn trọng Diệp Dương, cho nên thành chủ đương nhiên không ép Diệp Dương ở lại, khi Diệp Dương quyết định rời đi, thành chủ cũng đã đi thẳng ra đến cửa, thái độ này không thể quá tốt hơn được nữa. Ở trong thành chủ phủ, những dân bản địa đối với Diệp Dương đều rất cung kính, nhưng khi ra đến bên ngoài thì lại không giống nhau. Bên ngoài này đều là người chơi của Phù Tang quốc. Sau khi Diệp Dương xuất hiện, lập tức nhận được không ít ánh mắt coi mình là kẻ thù. Những ánh mắt này hận không thể giết chết Diệp Dương, chẳng qua là không có năng lực này, cho nên cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn mà thôi. Đương nhiên cũng có một vài người lén la lén lút đi theo sau lưng Diệp Dương, không biết có phải (có đầy đủ tiền tốt) hay không mà muốn thừa dịp Diệp Dương không chú ý sẽ ra tay với Diệp Dương. Những điều này Diệp Dương đều không để ý đến. Dù sao những người này đối với Diệp Dương mà nói không tạo được bất kỳ thương tổn nào. Nếu bọn họ thực sự có thể uy hiếp được hắn, thì đã sớm ra tay, hơn nữa thành phố này cũng sẽ không bị công hãm rồi. Người chơi của Phù Tang quốc đương nhiên cũng có thể nhìn ra được, Phong Hỏa không để ý tới bọn họ, dường như chính là xem bọn họ như là một đám rác rưởi mà đối đãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận