Võng Du: Ta Có Trăm Phần Trăm Tỷ Lệ Rơi Đồ

Chương 649. Mỹ Đỗ Toa đại triển thân thủ (canh hai)

Chương 649. Mỹ Đỗ Toa trổ tài (canh hai)
Còn về việc bọn họ kéo dài thời gian có ích lợi gì không? Vậy chắc chắn là có ích rồi, nếu không... bọn họ tại sao lại phải khổ sở kéo dài như vậy?
Nghĩ đến đây, một số người lại có chút lòng tin. Tuy là bọn họ không đối phó được Diệp Dương, nhưng tự nhiên sẽ có người đối phó được với Diệp Dương.
Diệp Dương phát hiện, những người chơi ở khu vui chơi Hàn Quốc giống như là đổi tính vậy. Trước đó bọn họ thậm chí đã muốn xông ra đánh một trận với hắn, nhưng bây giờ lại ngoan ngoãn đợi trong tháp phòng ngự. Ổn định chắc chắn, ngược lại cũng không có bao nhiêu người chết dưới tay Diệp Dương.
Chính vì thế mà Diệp Dương mới cảm thấy kỳ lạ. Cái đám người này làm sao vậy? Sao bây giờ lại không ra ngoài, hơn nữa từng người một đều có vẻ sợ đánh nhau vậy?
"Đám người này..."
Diệp Dương suy tính, mặc dù đang đối phó với đám người này, và đang phản kích, nhưng điều đó không ngăn cản được Diệp Dương suy nghĩ về vấn đề này. Đứng trên tường thành, đám người này đều không ra, trốn trong pháo đài phòng ngự. Hiếm khi có người chủ động tấn công, nên bây giờ Diệp Dương chỉ cần phá vỡ pháo đài phòng ngự là được. Nhưng điều này cũng tốn một chút thời gian. Đặc biệt là khi những người này không chủ động tấn công hắn, nếu như họ chủ động tấn công thì tốt. Đòn tấn công của họ gây ra sát thương cho hắn, sẽ phản xạ toàn bộ vào bên trong pháo đài phòng ngự. Như vậy ngược lại sẽ tăng tốc độ Diệp Dương phá vỡ pháo đài phòng ngự này, nhưng họ hiện tại không chịu tấn công, Diệp Dương chỉ có thể dựa vào chính mình tấn công, gây sát thương lên pháo đài phòng ngự này.
Lẽ nào đây là mục đích của bọn họ? Nhưng bọn họ cho dù có ở trong pháo đài này, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị phá vỡ thôi. Mà cũng không mất nhiều thời gian, nhiều nhất cũng chỉ khoảng 20 phút. Khi đó bọn họ thật sự sẽ không có bất kỳ sự bảo vệ nào.
"Chủ nhân, muốn ta thăm dò một chút không?"
Bên cạnh, giọng Mỹ Đỗ Toa dịu dàng vang lên. Diệp Dương dùng một kỹ năng đánh vào pháo đài phòng ngự rồi mới có thời gian nhìn Mỹ Đỗ Toa.
"Ngươi có thể chứ?"
Bởi vì Diệp Dương từ trước đến giờ chưa từng thấy Mỹ Đỗ Toa sử dụng năng lực này, nên tự nhiên có chút lo lắng. Phải nói là lo lắng kỹ năng của Mỹ Đỗ Toa sẽ không có tác dụng thì đúng hơn.
"Ở bên cạnh ngài, ta cũng đã lâu không được trổ tài, chủ nhân người chờ chút rồi xem." Mỹ Đỗ Toa cười nói.
Quả thật đi theo Diệp Dương sau đó, căn bản cũng không cần Mỹ Đỗ Toa làm gì cả. Thậm chí so với trước kia khi còn ở trong cung điện của mình còn rảnh rỗi hơn, trước đây khi còn ở trong cung điện, nếu có người ngoài xông vào, thủ hạ không thể đối phó được, thì ít nhất Mỹ Đỗ Toa còn phải ra mặt. Nhưng bây giờ thì có chỗ nào cần đến Mỹ Đỗ Toa nữa đâu?
Mỹ Đỗ Toa có cảm giác mình sắp bị rỉ sét đến nơi rồi. Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, Mỹ Đỗ Toa đương nhiên là muốn thử một chút. Địch nhân của chủ nhân, đó chính là địch nhân của nàng.
Mỹ Đỗ Toa ở bên cạnh mình quá lâu, Diệp Dương đã gần như quên mất, ban đầu khi nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa, Mỹ Đỗ Toa đã ưu việt như thế nào. Bây giờ nghe Mỹ Đỗ Toa nói vậy, Diệp Dương cũng không do dự nữa mà gật đầu. Vì Mỹ Đỗ Toa đã biết hắn đang suy nghĩ gì, nên Diệp Dương không cần nói rõ với Mỹ Đỗ Toa là muốn nàng làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận